Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 500: Vinh Quang Và Bình Thường (Thượng)

Michael: “???”
Nó dại cả mặt ra nhìn màn hình máy tính, cảm thấy phát mộng.
Còn có thể chơi game yên lành được hay không?
Có điều, nó chợt nảy ý. Nó thoải mái cười gằn. Trong thành phố không thể PK, mà nơi này không phải dã ngoại, bọn họ không thể làm gì được nó.
Nhưng chỉ một giây sau.
Gợi ý của hệ thống:【 Bởi bản cập nhật đặc biệt, mở ra hình thức PK trong thành phố. 】
“???”
Mặt Michael đen lại.
Nó điên cuồng gõ bàn phím, gào thét:
Đây là gian lận!
Đây là gian lận!
Đám nhân loại hạ đẳng đê tiện vô liêm sỉ!
Nó thật thà chất phác. Ở cái chốn dung nham cổ xưa luôn lấy thực lực làm chủ này, nó chí cao vô thượng, có thiên phú mạnh mẽ. Ở trong xã hội dã thú đơn giản, không có chuyện lục đục tranh đấu, làm sao nó từng gặp tình huống này được?
“Quật xác!”
“Nhanh chụp chung ảnh màn hình đi!”
“Ha ha ha, ta còn chưa đi học, vừa nghe tin tức đã xin nghỉ luôn, đến quán net gần nhà chiến Boss!”
“Ta cũng vậy! Ông chủ của chúng ta cho chúng ta bỏ hết việc trên tay xuống, toàn viên lên mạng đăng ký game!”
"Các anh em, game đã chính thức thanh minh rồi! Những người nạp tiền cho nó đều sẽ bị giao hết tin tức cá nhân cho quốc gia, xử lý theo tội phản quốc! Giam mấy năm rồi hãy nói!”

Trong nháy mắt, cự long bị một tá các nhân vật đủ loại nghề nghiệp điên cuồng vây giết, nằm xuống đất thành một bộ thi thể.
Đồng thời, chuyện càng làm rồng ta tức giận hơn đến rồi. Trong chớp mắt màn hình đỏ tử vong lóe lên dòng nhắc nhở:
“Tinh! Cự long nên chết, ngươi đã bị bản game ta khóa tài khoản vĩnh viễn!”
Michael nghiến răng kèn kẹt, gân xanh gồ lên.
"Nhân loại đáng chết!"
Thù hận.
Thù hận đến mức muốn gào nát cổ họng.
Ngày hôm đó, Michael tự mình xuất chinh, chiến tranh lần thứ hai bùng nổ. Chém giết rất khốc liệt, vô số sinh mệnh người trước ngã xuống, người sau tiến lên, chạy tới chiến trường. Lịch sử gọi đó là “Chiến dịch huyết thành trường kỳ”, bởi vì tài khoản game của Cự Long Thánh Đế Michael bị loài người ác ý đồ sát, mạng Internet làm bùng phát đại chiến giữa hai tộc!
Người Ishdar vẫn không sợ.
Dân số của họ rất đông đảo, năng lực sinh sôi cực cao. Đồng thời, họ cũng là một đám người điên!
Chiến tranh bùng nổ ròng rã nửa năm. Người Ishdar tử vong tận một trăm ba mươi nghìn người. Năng lực sinh sôi của loài người thật đáng sợ, có thể đánh đổi về số lượng. Đây là ưu thế mà ma thú siêu phàm còn lâu mới có thể so sánh.
"Bọn họ căn bản không sợ lấy mạng đổi mạng! Điên rồi! Đúng là điên rồi!" Michael dường như nhìn thấy họ gào thét. Thật khó có thể tưởng tượng, chủng tộc này lại kiêu ngạo và cố chấp đến mức nào!
Họ vốn không sợ người đương đại hi sinh, cho rằng đó là đang tranh thủ tương lai cho đời sau.
Trên người họ mơ hồ có thể thấy được cái bóng của Levis. Họ nhận được ảnh hưởng từ mị lực nhân cách của Levis. Tất cả người thời đại đều có tính cách và tinh thần mãnh liệt như vậy.
"Một người, ảnh hưởng đến tinh thần của cả một thời đại?"
Là một con cự long thủy tổ cao quý, lần đầu tiên Michael cảm thấy sợ hãi trước một đám giun dế bé nhỏ không đáng kể, tất cả chỉ vì lão già thần bí Levis này.
“Thật là một đám sinh mệnh thần kỳ… Mỗi kẻ đều vô cùng yếu ớt, thậm chí không bằng dã thú. Thế nhưng bọn họ nắm trong tay thứ vũ khí không thể tưởng tượng tên là “Khoa học kỹ thuật”. Dùng thứ đó, giun dế yếu đuối cũng có sức mạnh to lớn đến đáng sợ.”
Đối với cả vùng đất dung nham cổ xưa, đây là hình thái chủng tộc khó thể tưởng tượng.
Trận chiến tranh này, Michael bắt đầu lùi bước. Đầu tiên nó rút quân, vô cùng lý trí. Vực Tường Đá có bảy sinh mệnh mạnh mẽ giống như nó. Nếu thực lực của nó bị hao tổn quá nhiều, thì bản thân nó cũng cách tử vong không bao xa.
...
Đế quốc năm 169.
Levis nghiên cứu sâu thêm về ngôn ngữ C, ngôn ngữ nguyên sơ của Thần. Hắn lợi dụng kết tinh của ma thú phát minh ra máy vi tính hạt nhân ma năng, dùng thiên phú ảo cảnh mê hoặc thành lập game online giả lập hiện thực.
Một trò chơi tên là “Cách mạng máy móc” sinh ra.
Sau khi đăng nhập vào, người thật sẽ điều khiển máy móc chiến đấu, còn có thể mua linh kiện, tự mình thiết kế linh kiện để cải tạo. Phương pháp chơi vô cùng phong phú, khiến cho thế giới tiến vào thời đại toàn dân là lính. Đây cũng là mô hình ban đầu của một văn minh giả lập hiện thực.
Đế quốc năm 179.
Thời đại đang nhanh chóng tiến về trước.
Người Ishdar có thiên phú và sự nhiệt tình kinh người đối với máy móc dung nham. Mỗi người đều là nhân tài cải tạo máy móc. Họ bắt đầu thử thuần hóa một con ma thú cấp thấp là “Tiểu Phong Thử”, có ma hạch thiên phú “Gia tăng tốc độ gió”.
Dùng ma hạch này thay thế động cơ hơi nước, sinh ra lượng lớn chiến xa máy móc ma năng cấp thấp, xe gắn máy ma năng.
Tất cả mọi người đều biết, một văn minh mới dùng năng lượng ma hạch làm trụ cột đang dần bước về hướng hoàn thiện.
Đài truyền hình trung ương Đệ Nhất phương Đông, chuyên mục “Đi vào khoa học”:
“Tiên sinh Levis của chúng ta từ chối sự trợ giúp của Thần linh siêu cổ đại. Chúng ta đã lựa chọn văn minh của mình, sẽ mở ra một thời đại mới! Thực sự là kỳ tích khiến người ta thán phục, khó tin nổi, nhưng lại là chuyện đương nhiên. Bởi vì kỳ tích như thế đã xuất hiện hai, ba lần trước đây rồi. Văn minh điện tử, văn minh máy móc dung nham, văn minh Internet, thậm chí là văn minh máy móc ma năng ngày nay.”
Nhật báo Truyền Thông Mới:
“Tiến vào quá khứ tuổi thơ và cuộc đời Thần của người Ishdar chúng ta, Levis. Hãy xem cuộc đời của một vị trí giả vĩ đại nhất trong lịch sử loài người, nhà khoa học vĩ đại nhất nhân loại!”

Văn minh giả lập hiện thực, máy móc và dung nham, đó là sự lãng mạn của người Ishdar.
Họ đã từ tộc nổi loạn nhiệt tình với cải tạo chiến xa máy móc dần trở thành tộc nổi loạn nhiệt tình cải tạo giáp máy, máy móc ma năng.
Những thành phố máy móc Cyberpunk với đèn đóm huy hoàng, luồng gió nóng mờ ảo màu trắng nhạt quẩn quanh bầu trời. Trên những kiến trúc chóp nhọn có rất nhiều những đường ống hơi nước màu đen lắp chi chít khắp nơi. Trên bầu trời là những máy bay chiến đấu màu đen và đám người máy.
Đế quốc năm 181.
Ông lão Levis bỗng nhiên vứt bỏ toàn bộ nghiên cứu trong năm đó. Hắn lặng lẽ rời khỏi phòng nghiên cứu, né khỏi tất cả truyền thông và ánh mắt, đi tới nghĩa trang một chuyến.
Một ông lão tóc bạc làm người đẩy xe giúp Levis. Levis dừng lại tại mộ của cha hắn trước kia, rồi chậm rãi đi tới chỗ của từng người đệ tử. Trên bia mộ viết từng cái tên cực kỳ quen thuộc:
Radish,
Hứa Lương Đan,
Bạch Hiểu Kỳ,…
Trong đầu Levis lóe lên trí nhớ về bọn họ. Rất nhiều người trong số họ đã đi theo bước chân nghiên cứu khoa học của hắn, giải phẫu cấy ghép não cho mình, sau đó dần chết già.
Hắn đi tới cuối cùng, nhìn một cái tên trên bia mộ: Kenny.
“Hiểu được ngôn ngữ C, ngôn ngữ của Thần cổ đại thần bí, tuổi thọ của ta kéo dài mười năm. Cho dù liên tục chữa trị, bộ não của ta đã tàn tạ không được nữa… Nhưng thật không ngờ Kenny, ngươi lại còn ra đi sớm hơn ta, tắc động mạch máu não…”
Hắn ngồi trên xe lăn đón lấy luồng gió hơi nước, nhìn trên đỉnh đầu.
“Bộ não thần bí vẫn là lĩnh vực mà khoa học hiện đại không thể nào đánh bại…”
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận