Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 546: Tiến Trình Lịch Sử

Keng!
"Tránh thoát được sao?"
Sắc mặt gã ngưng đọng, nhìn thấy người phụ nữ kia né qua công kích của mình. Nàng rõ ràng mới cấp năm, rốt cuộc làm sao có thể thoát khỏi công kích của Chuẩn Đế cấp sáu? Rốt cuộc ý chí cỡ nào mới giúp nàng bùng lên tiềm lực khó tin như vậy...
"Thanh niên, ta không biết vì sao ngươi lại đi tới bước này. Adam đời thứ hai, ngươi hy vọng trở thành người nhân tạo Adam thứ hai sao? Người thanh niên, vì sao ngươi có suy nghĩ bạo lực như vậy? Bởi vì như vậy rất ngầu? Có thể làm chúa tể thế giới? Hoặc là, ngươi cảm thấy cô độc, muốn gây chú ý tới người khác? Dùng giết chóc để chứng minh sự tồn tại của ngươi? Cuộc sống của ngươi còn rất dài, dừng lại đi!"
Toàn thân Melvina bốc lên khí nóng, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị:
"Nếu không, ngươi vĩnh viễn không thể nào hiểu được, cũng không thể cảm nhận được cuộc sống của một người bình thường. Ngươi đã đánh mất đi lòng nhiệt huyết, kiên nghị, cố chấp từ trong xương của người Ishdar..."
"Nếu nói Adam đời thứ hai, vậy thì ta hiện tại mới thật sự là Adam đời hai!" Thân nàng đang mục nát, nhưng vẫn mỉm cười: "Ngươi chỉ có thể làm đời thứ ba..."
"Ý chí bất khuất thật sự khó chơi." Quỷ sát nhân mất bình tĩnh.
Lần đầu tiên nội tâm gã cảm thấy bất an. Đây là kế hoạch đã tính toán không biết bao nhiêu lâu. Trận tập kích, ám sát Tổng thống này không hề có sơ hở nào. Nhưng gã không thể ngờ lại xuất hiện tình huống vượt dự tính như vậy. Nếu để nàng ta chặn lại, để Đỗ Tuyết có thời gian tiêu hủy nhóm máy tính cuối cùng kia, mang khóa động rời đi, sau này mình chưa chắc đã có thể...
Nghĩ tới đây, sắc mặt gã lần đầu tiên hiện ra sự điên cuồng.
"Cút cho ta!"
Gã rút đao:
"Ngươi chặn trước mặt ta có tác dụng không? Đỗ Tuyết quá trẻ, nàng không chắc đã có thể làm được chuyện phức tạp như tiêu hủy toàn bộ máy tính. Mà toàn bộ nhân viên khoa học đã bị ta khóa kín, nàng ta không có quyền hạn, không mở được cửa. Đây chính là mèo vờn chuột! Nàng ta không thể trốn đi đâu được!"
Keng!
Cả người Melvina chảy máu, thân thể tan vỡ đến mức không còn thành hình người, nhưng vẫn chắn ngay phía trước.
Thậm chí bởi vì gen tan vỡ nên xuất hiện hiện tượng phản tổ không biết. Thân thể nàng bắt đầu mọc ra đuôi dính nhơm nhớp. Cặp mắt hừng hực ngọn lửa bất khuất, rọi sáng gương mặt đẹp trắng xám của gã quỷ sát nhân.
"Không được tới gần con dân của ta! Ta tin tưởng con bé có thể sáng tạo kỳ tích, giống như nó tin tưởng ta có thể sáng tạo kỳ tích như bây giờ vậy."
"Melvina, ngươi!"
Dường như gã nhìn thấy một vách tường cao lớn sừng sững, như đang đứng trước mặt một anh hùng nhân loại chân chính.
...
Không gian lặng lẽ, cây cối vờn quanh.
Đỗ Tuyết cõng theo một con cá khí cầu lao nhanh. Cá khí cầu trên lưng nàng đang điên cuồng giao lưu trên diễn đàn << Bào tử tiến hóa >>.
Bỗng nhiên, hắn mở mắt ra, thở dài một hơi.
Tuy rằng cộng đồng mạng nỗ lực một vạn lần, nhưng hai văn minh chênh lệch quá lớn, đồng thời còn chưa quá quen thuộc. Trước đó đã nếm một lần thiệt thòi lớn, lần này có thể xoay chuyển thế cuộc hay không còn là một ẩn số.
"Con đường hành động đã quy hoạch xong xuôi. Trước tiên dùng khóa động mở giới hạn tường lửa của Đỗ Tuyết, để cô bé cũng thoát khỏi pháp luật, có quyền hạn cao nhất nhân loại, có thể giết người, xâm lấn mạng lưới của mỗi người mà không cần e ngại gì, khi đó mới có lực chống lại quái vật kia."
"Sau đó, chúng ta đi thẳng tới chỗ tiêu huy nhóm máy tính kia. Tiếp theo, bảo cô bé hack phi pháp vào mạng lưới của phòng nghiên cứu, mở cửa chính đã bị đóng, trốn ra bên ngoài tìm kiếm giúp đỡ!"
Đây là cuộc đối đầu giữa hai hacker.
Dù sức chiến đấu của Đỗ Tuyết quá yếu, năng lực hacker tất nhiên cũng không sánh được với đối phương, nhưng vẫn phải thử một phen.
Nhưng trong lúc sử dụng khóa động, nàng lập tức bị cảnh cáo:
"Người có quyền hạn cao nhất được sở hữu khóa động chỉ có hai người, lần lượt là trí giả đương đại và người thừa kế tiếp theo. Trước khi hai người tử vong, từ chối kế thừa."
Chỉ có quyền hạn cho hai người, phải sau khi chết mới có thể kế thừa?
Tổng thống Melvina vẫn đang chiến đấu.
Sắc mặt Hạ Nghê Minh hơi biến hóa. Đây là tin tức tốt, dù tình thế bộc phát cũng có năng lực mạnh mẽ để ứng đối, nàng quả thực quá sức lợi hại! Có thể bảo Đỗ Tuyết đi tìm nhóm máy vi tính thời đại trước để tiêu hủy trước đã.
"Có lẽ khi chúng ta tiêu hủy xong, bên kia cũng truyền tới tin tức thắng lợi, có kinh mà không hiểm."
Nhưng chạy dọc đường suốt mấy chục phút, Đỗ Tuyết bỗng ngơ ngác nhìn khối vuông màu bạc trong tay, bên trên có lời nhắc:
"Có muốn kế thừa khóa động hay không?"
Đầu óc cô bé nhất thời trống rỗng, dì Melvina... chết rồi?
...
Đại vực Hải Lam, Kovidias.
Cõi lòng Caroline chợt nhói lên, dường như vì cảm ứng được gì đó. Nàng nhắm mắt:
“Melvina…”
"Bắt đầu rồi sao?"
Hải Lan Đông mỉm cười:
“Chuyện này không phải là trùng hợp. Không phải là vừa vặn kể ra với ngươi, mà là hắn đã sớm xuất hiện, đã sinh ra từ lâu rồi, đã mưu đồ rất lâu.”
Caroline hít sâu, biết ý của đối phương.
Bởi vì bọn họ vừa ra ngoài bốn năm đã tạo cơ hội cho quỷ sát nhân ẩn giấu trong xã hội không ngừng bố cục và thăm dò, xâm lấn toàn bộ cơ chế mạng Internet của xã hội, làm nền tảng cho cuộc mưu sát ngày hôm nay.
Mà vừa rồi, Caroline vừa vặn đi thăm Hải tộc, Melvina vừa lúc ở trong khu nghiên cứu chỉnh lý dữ liệu thu được từ chân không. Tất cả đã cho đối phương cơ hội ám sát tốt nhất.
Caroline nói:
“Ta tin rằng họ sẽ giải quyết được nguy cơ lần này. Con người thoát khỏi cảm giác xấu hổ… không phải vô địch. Ta đã tính toán, thôi diễn vô số lần, đã suy đoán ra khả năng này từ trước. Tuy rằng tổn thất sẽ rất nặng nề, nhưng chúng ta có thể chiến thắng. Ta tin tưởng vào sức bền bỉ của người Ishdar. Sẽ giống như những lần trước, chúng ta khắc phục nguy cơ lần này, sẽ đạt được thắng lợi cuối cùng!”
Rầm.
Một trận bão táp xẹt qua.
Bỗng nhiên, trong biển xuất hiện một người trẻ tuổi đẹp không chút tì vết, khí chất quý tộc tỏa ra.
“Thần linh siêu cổ đại?”
Hải Lan Đông giật mình, đầu óc trống rỗng.
Vị nhân loại siêu cổ đại thần bí này để lại ký ức sâu sắc cho hắn. Hắn đã giết ma thú Finba, tất nhiên nhận ra ký ức của con Thần ma thú này. Ở thời đại dung nham cổ xưa, Thần đã thuần dưỡng con ma thú Finba này, cho nó ăn, lắc lục lạc, nuôi dưỡng nó như nuôi một con chó con, lại càng làm một loại thí nghiệm sinh mệnh nào đó…
Điều này làm cho hắn cực kỳ kính nể đối với Thần linh siêu cổ đại.
Có lẽ không chỉ nhân loại, mà cả ma thú đều đã sinh ra từ bàn tay của hắn?
Văn minh cổ đại rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Cuối cùng vì sao mà hủy diệt?
Hải Lan Đông cường tráng đứng dậy hỏi:
“Ngài, cũng tới chứng kiến sự hủy diệt của người Ishdar sao?”
Hứa Chỉ chỉ cười mỉm. Dù thế nào hắn cũng cảm thấy khá kính nể đối với người phụ nữ kiên cường đã chiếm lấy cơ thể của chồng này. Hắn nhìn Caroline, cảm thấy hiếu kỳ đối với sự kiện lần này:
“Ngươi sẽ xử lý thế nào?”
Caroline hơi khom lưng làm lễ:
“Thần linh siêu cổ đại… Người Ishdar chúng ta sẽ bình yên vượt qua! Người Ishdar vĩnh viễn không bao giờ hủy diệt, đó là tự tin tuyệt đối của ta. Không có ta, họ cũng sẽ tự mình phát triển. Tôi cũng sẽ không cắt bỏ cơ chế xấu hổ tới chết. Bởi vì lợi ích của cơ chế này hơn xa tai hại. Nếu mất đi cơ chế xấu hổ, tương đương với một xã hội loài người sở hữu Thần lực mà lại không có pháp luật, có làm gì tùy ý.
Mỗi tộc nhân chúng ta đều quá mạnh mẽ, có lực lượng có thể dễ dàng phá hoại văn minh. Mỗi người đều tấn công vào thương trường, ngân hàng, cửa hàng, sẽ có thể dễ dàng hủy diệt kết cấu xã hội…”
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận