Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 538: Sóng Ngầm Phun Trào

Trải nghiệm cả ngày hôm đó là: Vừa xuyên qua thông đạo thế giới đã trải qua sự kiện phi tự nhiên kinh khủng như vậy, toàn bộ nhà khoa học phi thuyền cơ giới đều rơi vào sợ hãi, có lẽ phải mấy tháng mới tỉnh táo lại được.
Đối với người Ishdar, họ gặp xung kích trước nay chưa từng có.
Có điều, cho dù hai bên suy đoán thế nào cũng không thể thoát ly khỏi sân khấu của Thần linh siêu cổ đại. Họ đều nghiêng về giả thiết Thần linh siêu cổ đại kết bạn với người khổng lồ vĩ đại, đã giao dịch một hạng mục nào đó.
“Ta cho rằng người Ishdar chúng ta đã trở thành Thần tộc, thậm chí có hệ thống tu luyện riêng thuộc về văn minh của mình: Thần văn. Chúng ta đã cực kỳ mạnh mẽ. Nhưng thật không ngờ, chúng ta vẫn chỉ là ếch ngồi đáy giếng.”
Caroline cúi đầu, nhìn bàn tay trắng nõn.
Đây là hệ thống “Thần văn” độc nhất, kết hợp giữa khoa học kỹ thuật và siêu phàm, chỉ có máy tính tinh vi nhất mới làm được điều này…
Những vân tay của nàng đều đã trải qua cải tạo thành những trận pháp đồ đằng. Nếu quan sát kỹ, trên toàn bộ là da trắng mịn của nàng có rất nhiều trận văn.
Hệ thống “Thần văn” xuất hiện làm cho người Ishdar sở hữu con đường tu luyện độc nhất. Sức chiến đấu của họ trong số thiên tài ma thú hàng đầu ở cùng cấp không hề kém chút nào!
Vốn họ tưởng rằng, mình tới độ cao này rồi, nhưng không ngờ Thần linh siêu cổ đại vẫn là Chân Thần duy nhất trên thế giới này. Người Ishdar mãi cho đến ngày nay vẫn chưa thể hiểu được sự tồn tại của hắn.
Caroline đi ra hành lang, nhìn thấy Thần linh siêu cổ đại đang lẳng lặng đứng đó. Không biết diễn tả sự cảm động trong lòng ra sao, nàng chần chừ một lát rồi nhẹ giọng nói:
“Cảm ơn ngài đã mang chúng tôi tới thế giới không biết này, cho người Ishdar chúng tôi cơ hội nhìn thẳng vào sự yếu ớt của chúng tôi!”
Hứa Chỉ không đáp, đứng trước cửa sổ phi thuyền, bỗng nhiên ngắt lời Caroline:
“Ngươi xem, xuất hiện rồi, chân không.”
Cái gì?
Caroline trợn mắt. Nàng bỗng quay đầu nhìn sang. Cửa sổ phi thuyền mở ra giống như một bức màn được kéo lên, để hiện ra một thế giới mênh mông vô tận.
Đây là thế giới mênh mông, đẹp đẽ nhường nào!
Mênh mông, xán lạn, không gian điểm đầy vì sao lốm đốm.
Ngân hà điểm điểm giống như thác nước rải tán khắp bầu trời. Cảnh tượng đủ khiến bất kỳ sinh mệnh nào cảm nhận thấy sự nhỏ bé của mình.
Vào giờ phút này, trong khi họ vẫn đang không ngừng nghiên cứu, thăm dò, thân thể họ đã bay ra khỏi tầng khí quyển, nhẹ nhàng mở ra túi khí, dùng vu thuật tinh thần bắn đi cả phi thuyền cơ giới.
“Qua thời gian nữa sẽ đón ngươi về.”
Ầm!
Phi thuyền rời khỏi tầng khí quyển, chậm rãi tiến vào vũ trụ.
"Đây chính là thế giới chân không?"
Caroline nhìn biển sao xán lạn, vũ trụ chân không mênh mông vô bờ, hưng phấn vô cùng.
“Thành công xuyên qua thế giới. Chúng ta đã có thể chuyển động tự do. Mở lồng bảo vệ phi thuyền ra đi.” Hứa Chỉ kéo Caroline về hiện thực.
Thế giới này có khả năng tồn tại sinh mệnh và văn minh khủng bố chưa biết tới. Nàng vốn còn có nhiều nghi vấn muốn hỏi Thần linh cổ đại, nhưng lúc này chợt nghẹn ở họng, lập tức dùng lực lượng tinh thần kết với toàn phi thuyền.
"Các vị! Chúng ta đã tiến vào thế giới chân không. Mở động lực, mở lá chắn phòng hộ, phòng ngừa kẻ địch dò xét. Chuẩn bị nạp năng lượng cho vũ khí, nghênh đón khả năng xuất hiện kẻ địch! Lịch sử sẽ nhỡ kỹ thời khắc này!”
Trong chốc lát, toàn bộ những nhà khoa học phi thuyền vũ trụ khẩn cấp bắt đầu công tác và điều phối.
"Quả nhiên là sức ép chân không! Vậy mà không phải do người tạo ra. Thật sự có hoàn cảnh chân không thiên nhiên tồn tại bình thường.”
“Ồ! Hiện tượng không trọng lực đã xảy ra rồi!”

Trong sự kinh ngạc của vô số nhà khoa học nhân loại, đồ đạc trong phi thuyền bắt đầu trôi nổi, trên dưới lơ lửng. Thân thể con người cũng trôi nổi lên, giống như khí cầu.
Hứa Chỉ để họ tự che đậy thuyền, tránh để họ làm bừa, giẫm vào vết xe đổ như Đế Kỳ, gây nên rối loại không cần thiết cho một đống nhà khoa học thiên văn và trạm quan sát vệ tinh của Trái Đất.
Còn về vệ tinh của Trái Đất, cũng che giấu với họ như trước kia.
“Về ý nghĩa nào đó mà nói, chiếc phi thuyền vũ trụ này đối với Trái Đất thực sự là một cái UFO, nhân loại hiện đại căn bản không thể phát hiện được.”
Hứa Chỉ chậm rãi bay lên, thông quan cửa sổ trên hành lang ngắm nhìn không gian bên ngoài. Hắn yên lặng cảm nhận vẻ đẹp kia.
“Đây là lần đầu tiên ta thực sự tiến vào vũ trụ.”
Hắn mới đạt cấp sáu, trước kia cũng chỉ đưa Đế Kỳ lên tới biên giới tầng khí quyển. Lần này dù hắn hay Caroline bên cạnh cũng đầy kinh ngạc, cảm nhận hoàn cảnh không trọng lực.
Đây là trải nghiệm hoàn toàn mới mà trên Trái Đất không thể có được.
Phải biết rằng, cho dù là ở Trái Đất, người có thể tiến vào vũ trụ cũng có thể đếm, đồng thời yêu cầu phải huấn luyện gian khổ suốt mấy năm. Người thường căn bản không thể chịu nổi.
“Nói thế nào đây? Vũ trụ? Là một bước dài trong văn minh Trùng tộc của mình sao?”
Hứa Chỉ nhìn cảnh tượng chân không bên ngoài, cảm thấy buồn cười: “Chẳng qua chỉ bốn năm ngắn ngủi thăm dò và áp dụng để chế tạo chiến giáp cơ giới, đi vùng đất xa xôi hơn, là điều hiện nay chưa cần cân nhắc.”
Phi thuyền vũ trụ vẫn đang bay đi, thăm dò ra phía ngoài.
Đồng thời, phi thuyền bay cực nhanh, lại không ngừng gia tốc, hóa thành một dải sáng. Trong thời gian gia tốc, một tháng trôi qua rất nhanh. Các nhà khoa học giữ vững tâm trạng, nghiên cứu toàn bộ hoàn cảnh chân không trong phi thuyền vũ trụ.
“Tồn tại lượng lớn nguồn phóng xạ!”
“Thế giới này quá kỳ dị! Vô số tảng đá lớn bồng bềnh trên trời, thậm chí một quả cầu tròn khổng lồ còn có thể so sánh với cả một thế giới!”
"Cách chúng ta quá xa rồi! Cho dù chúng ta bay cả đời cũng không thể tới nơi!”
“Hành tinh dung nham rừng rực kia có cấu tạo giống dòng sông dung nham của chúng ta sao?”

Mọi người kinh ngạc hô hào.
Hứa Chỉ nhìn sang. Bay đi một tháng, cả Trái Đất đã hóa thành một hành tinh mênh mông màu xanh thẳm.
Rộng lớn tráng lệ, hùng vĩ giống như trong thần thoại.
Hắn có cảm giác sai lệch kỳ quái. Ta thật sự rời Trái Đất rồi sao?
"Đang nhìn cái gì?" Caroline bỗng nhiên đứng cạnh hắn, nhìn theo ánh mắt Hứa Chỉ, nhưng lại không nhìn thấy gì cả.
"Nghiên cứu đến đâu rồi?" Hứa Chỉ hỏi.
Vẻ mặt Caroline nghiêm túc, nhưng giữa hai hàng lông mày khó nén niềm vui vẻ, hưng phấn:
“Thế giới này khắp nơi đều là nguồn phóng xạ, là nguồn năng lượng cực tốt. Tuy rằng hiệu suất chuyển hóa rất thấp, nhưng đủ để chống đỡ. Bởi vì thế giới này rất đặc biệt, không hề có lực cản, về lý thuyết có thể phi hành cố định liên tục, chỉ cần không dừng lại nhiều, hầu như có thể đạt cân bằng giữa tiêu hao và bổ sung…”
Caroline không ngừng phân tích, cực kỳ phấn khích nói:
“Cuộc lữ trình này dài khoảng ba đến bốn năm. Chúng ta thật sự phải sinh hoạt trong chân không một thời gian. Đồng thời, chúng ta dẫn theo lượng lớn giống loài trong thế giới chúng ta để sinh tồn, xem xem tình huống thế nào.
Đồng thời, chúng ta còn phải tiến hành thí nghiệm sinh sản các giống loài, để xem trẻ con sinh ra ở nơi này sẽ ra sao… Thậm chí, chúng ta thí nghiệm trên cơ thể động vật sống, kiểm tra cảnh nổ xác trong hoàn cảnh chân không… Còn hiện giờ, chúng ta phải mở ra buồng lại này để thử nghiệm cơ giáp chân không ma năng của chúng ta. Ngài muốn làm không?”
Hứa Chỉ gật đầu đồng ý.
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận