Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 630: Ngài Hiểu Nhầm Rồi!

"Bọn họ quả thực đã quen thuộc."
Hứa Chỉ thấy buồn cười. Mấy trăm năm qua, từ khi quái đản bộc phát đến bây giờ thích nghi, quả thực hòa hợp tự nhiên hơn.
Lúc này, Tam giới đã hoàn thiện. Nguyện lực chúng sinh hội tụ hầu như đã hình thành hiện tượng pháp tắc đặc biệt tự nhiên của chính mình giống như thế giới Dung Nham cổ đại. Các loại yêu ma quỷ quái, phong tục dân gian đã hóa thành thế giới siêu phàm cao cấp.
"Có điều, như vậy thực giống như vật nuôi tiểu tinh linh trong truyện tranh vậy." Hứa Chỉ không ngừng tìm kiếm, nhưng chung quy là không tìn được tin tức về Bách Hiểu Sinh hắc ám kia. Có lẽ chưa có ghi chép bị loài người khai quật ra.
"Đại khái tương tự với 'Truyền thuyết tinh linh' được tinh linh ghi chép lại."
Hứa Chỉ hỏi phó não trí tuệ:
"Quái đản thành Thần kia gọi là gì?"
"Giống với Bách Hiểu Sinh kia, chưa được ghi lại trong 'Sinh Tử bộ yêu ma quỷ quái', thuộc về loại quái đản chưa bị thế nhân trong Tam giới phát hiện ra!" Giọng nói máy móc truyền tới, các hình ảnh được ghi chép cũng xuất hiện.
Hứa Chỉ nhìn một lúc, lập tức biết quái đản này vì sao có thể thành Thần.
Bởi vì nó chưa từng bị phát hiện, từng bị săn giết, còn tích trữ năng lượng bắt đầu từ cấp một, không ngừng tăng cảnh giới, lại có phương thức thu thập năng lượng cực kỳ đơn giản... Thậm chí ngay lúc này nó đã thành Thần mà vẫn không bị các cường giả nhận ra.
"Có lẽ nên gọi quái đản này là... Mộng Xuân, Thần của giấc mộng đẹp."
Sắc mặt Hứa Chỉ khá quái lạ, không ngừng cảm ứng.
"Nó không phải thực thể mà giống như một cơn ác mộng, đi vào giấc mộng của chúng sinh. Bình thường, nó sẽ chỉ xuất hiện trên hai loại người. Loại thứ nhất là kẻ chán nản bất đắc chí, nó sẽ dành cho kẻ đó giấc mộng thành công, nắm quyền thế, của cải, mỹ nhân.
Loại thứ hai là thời kỳ trưởng thành, là người trẻ tuổi nhiệt huyết dễ xung động. Loại này là loại khá tốt, nó sẽ dành cho nam nữ giấc mộng xuân đẹp nhất. Giấc mộng cực kỳ chân thực. Sau đó nó nhân cơ hội móc đi tinh khí thần của nạn nhân, khiến người đó tỉnh dậy sẽ cảm thấy toàn thân trống rỗng, mệt mỏi rã rời..."
Điều này cực kỳ bí mật, bình thường người trong cuộc sẽ không nói, cũng khó có thể mở miệng. Người trong cuộc cũng sẽ không nghi ngờ đến nó, đồng thời nó cũng không triệt để hút sạch dương khí của nạn nhân. Khi nạn nhân tổn hại cơ thể, lao lực mệt mỏi cực độ thì nó sẽ rời đi.
"Chẳng trách có thể thành Thần, đi khắp mộng chúng sinh, rất bí mật." Hứa Chỉ cảm thán. "Vừa vặn công kích đến nơi khó có thể nói rõ ra bên ngoài."
"Nhưng Bách Hiểu Sinh này vẫn là một trong các quái đản mạnh mẽ nhất. Trí tuệ mới là lực lượng mạnh nhất." Hứa Chỉ thở dài một hơi. "Quái đản sở dĩ còn có thể miễn cưỡng ngăn chặn là vì hành vi của chúng có logic, trí tuệ thông thường không quá cao, không có năng lực ứng biến. Mà Bách Hiểu Sinh này... Chúng sinh tự giao cho nó trí tuệ cực mạnh."
Hứa Chỉ cất bước trên mặt đất, kiểm tra tin tức về quái đản ở thời đại này. Thức hải của hắn bỗng run lên.
"Sheila bắt đầu thức tỉnh sao?"
Rầm.
Sheila xuất hiện ở trước mắt.
Oành!
Giống như có thứ gì nặng nề giáng xuống, mặt đất rung động, khói bụi màu xám bốc lên.
"Tiên sinh Messiah..."
Đôi mắt Sheila lóe sáng như tuyết, cực kỳ hài lòng:
"Hiện tại là năm nào rồi, ngài cuối cùng cũng tỉnh sao?"
Hứa Chỉ ngẩn người ngẩng đầu nhìn thân thể đại ca cơ bắp bùng nổ của Sheila, giống như một người khổng lồ với cơ thịt dữ tợn, giống như một núi thịt cao tận hai mét bảy. Thế nhưng, trên cổ lại là một gương mặt tuyệt mỹ, trong sáng đáng yêu, mái tóc óng ả, chớp chớp mắt rất đáng yêu.
Trên và dưới cổ là hai cách vẽ hoàn toàn khác biệt.
Mí mắt Hứa Chỉ giật mạnh, hắn hít sâu một hơi:
"Phan Vũ Tiên... ngươi đúng là một nhân tài!"
Ahh!
Sheila ngẩn người, cũng nhận ra thân hình hiện tại của mình. Nàng cúi đầu quan sát Hứa Chỉ, hai cánh tay rắn chắc, cường tráng như vòng eo đung đưa:
"Ngài... ngài hiểu nhầm rồi!"
Thân thể nàng co rụt lại, khôi phục dáng vẻ mỹ lệ, thon thả như trước:
"Ta đã đạt cảnh giới Thiên Đế, trạng thái kia là hình thái chiến đấu... Chỉ là, ta quen thuộc với cảm giác an toàn mà cơ bắp kia mang lại, bình thường đều ở dạng đó. Hiện giờ ta biến về dạng này cảm giác rất không thoải mái."
Hứa Chỉ cảm giác con mắt khá hơn một chút.
Phan Vũ Tiên thực sự là một huấn luyện viên thể hình hợp lệ, thẩm mỹ cũng bị sai lệch.
"Những năm qua, ta biến thành như vậy, đã có nhiều chuyện phát sinh. Ta có thể giảng giải một chút cho ngài không?" Sheila vội vàng hỏi.
Sự việc thực ra lại đơn giản.
Trước đây rất lâu, Sheila không có thiên phú tu luyện. Dù sao nàng cũng chỉ là con gái của ông chủ đội buôn bình thường. Năm xưa nàng làm việc vặt trong quán rượu phụ cho mình, rất khó có thể sống đến hôm nay sau sáu trăm năm. Mặc dù nàng có thể sống tới ngày nay thậm chí đạt tới cảnh giới Thiên Đế là vì dùng "hệ thống" để rèn luyện thân thể, thuần túy kích phát tiềm năng cơ thể.
Con đường này giống như phàm nhân lưu của Thục Sơn vậy, không cần bất kỳ thiên phú tu luyện và huyết thống gì cả, chỉ cần "Hệ thống" hỗ trợ quản lý rèn luyện, nàng có thể bắt đầu rèn luyện cơ bắp, từ đó biến thành một vị nữ đại như bây giờ.
Dù sao để có thể sống tiếp, bản thân không có lựa chọn, đó là việc đương nhiên.
"Thiên Đế tu thuần thể sao? Mà không phải loại chân thân Tổ Vu, dùng kinh mạch vận hành và án pháp lực lưu đan điền." Hứa Chỉ than thở.
Con đường này rất khổ sở, thậm chí là hệ thống tu luyện khó nhất. Đồng thời, phải có "Hệ thống" giám sát trong cơ thể để làm huấn luyện viên thể hình, bằng không sẽ rất khó có thể rèn luyện tới mỗi góc của cơ thể.
Vốn Hứa Chỉ cho rằng Sheila không chống đỡ nổi sau sáu trăm năm, không ngờ có chuyện xảy ra ngoài dự tính của mình.
"Chúng ta gọi là Võ Đế."
Sheila nói:
"Con đường này đã được lan truyền ra nogài, thuộc về loại tu luyện cho võ nhân giang hồ tại thế gian, cùng với thể tu Yêu tộc. Giang hồ ngày nay có võ giả, kiếm tiên Thục Sơn, hương hỏa triều đình, ba hệ thống sánh vai với nhau... Nhưng không có 'Hệ thống' phụ trợ, họ tu luyện rất chậm... Thế lực của chúng ta sở hữu thành viên có 'Hệ thống' và thành lập Võ Thần cung thần bí cực độ. Chúng ta không có đạo pháp đẹp đẽ, không có đan điền kinh mạch mạnh mẽ, chỉ có bạo phát thể năng thuần túy."
Vừa đi vừa trò chuyện, Hứa Chỉ mới phát hiện trong sáu trăm năm nay phát sinh rất nhiều chuyện.
Tin đồn bên ngoài nói rằng Liễu Ôn Kiếm đã chết, không thể có kỳ tích, nhưng thực ra nàng ta vẫn còn sống.
Bởi vì nàng đã đi lên con đường thể tu. Dù sao nàng cũng không có tư chất tu luyện, nhưng rèn luyện thân thể thuần túy lại không cần tư chất. Nàng lúc này ẩn cư trong Thiên giới, hầu như không ai biết tin nàng còn sống.
Bởi vì nàng là người sáng lập Thục Sơn, hiện đang tu luyện thuần võ đạo để tồn tại, cho nên có thể sẽ gây một ít sóng gió.
Còn về Lôi Đế, Long Vô Danh, sau khi dung hợp tín ngưỡng, họ triệt để kéo dài hơi tàn.
Những năm qua, họ căn bản không dám hấp thu tín ngưỡng của chúng sinh đối với họ, sợ bị đồng hóa. Nhưng cũng vì không có nguồn năng lượng, họ hoàn toàn không thể tiến bộ lên. Đồng thời, họ vẫn không thể bị thương. Nếu như họ bị thương, họ chỉ có thể hút lực lượng tín ngưỡng để bổ khuyết, như thế sẽ nhanh chóng bị đồng hóa, mất đi ý thức.
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận