Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 137: Thiên Phú Vĩnh Sinh

“Đúng rồi, máu vĩnh sinh là đặc tính chủng tộc, có ý gì?”
Hứa Chỉ hơi nhíu mày.
“Theo cách nói thông thường thì đó là một dạng thiên bẩm của chủng tộc.”
Trùng Sào Phó Não giải thích:
“Thiên bẩm của chủng tộc Trùng Tộc chúng ta: các tế bào phân chia nhanh chóng ... Mà trong vũ trụ bao la, có vô số hành tinh và chủng tộc, một số chủng tộc có thiên bẩm rất khủng bố.”
Hứa Chỉ nói,
“Thiên bẩm của chủng tộc? Ta biết điều này. Ví dụ, người trên hành tinh Namek, trên đầu tộc người nơi đây có lông mao dài, thiên phú của chủng tộc là có thể chế tạo ra long châu! Ngoài ra còn có chủng tộc chiến đấu mạnh nhất, người của hành tinh Saiyan, thiên phú của chủng tộc bọn họ là biến thân.”
Trùng Sào Phó Não:...
Thiên phú Trùng Tộc: gia tăng tốc độ phân chia tế bào một cách điên cuồng.
Có thể sinh sản điên cuồng, tiến hóa, ‘lai’ với các sinh vật khác trong quá trình tiến hóa, cướp đoạt các đặc tính chủng tộc di truyền của chúng, có khả năng vô hạn, hình thành nên các thảm họa tự nhiên.
Đây cũng là lý do tại sao Trùng Tộc là một trong những chủng tộc đáng sợ nhất trên thế giới, là nguyên nhân khiến chúng có thể lộng hành trên vô số các hành tinh.
Mà tế bào ung thư dường như là loại tế bào biến thể từ một loại bệnh riêng biệt của các loài trên hành tinh của chúng ta, không chỉ ở người mà còn có ở nhiều loài động vật.
Lẽ nào, đặc tính thiên phú của chủng tộc các sinh vật trên trái đất của chúng ta đều là các tế bào bất tử?
Nghĩa là chúng ta chưa phát triển, do không thể dùng được thiên phú của mình nên mới chết, có lẽ, tiềm năng phát triển trong tương lai sẽ rất mạnh đi?
Thiên phú của Trùng Tộc là: gia tăng tốc độ phân chia tế bào và gia tăng tốc độ tử vong.
Thiên phú của chủng tộc chúng ta là: phân chia tế bào không giới hạn, bất tử?
Hứa Chỉ: "???"
Đùa ta à!!
Hắn buộc phải mở rộng bộ não của mình, tiếp tục thuận theo lối suy nghĩ này mà nghĩ tiếp.
Phải chăng chúng ta là một chủng tộc tiềm năng chưa trỗi dậy, và tương lai sẽ rất mạnh.... Hay chúng ta là tàn dư của một chủng tộc hùng mạnh bất tử nào đó còn sót lại trên trái đất, tổ tiên của chúng ta là tiên nhân, các viện nghiên cứu quốc tế đó đã không có nói sai?
"Suy nghĩ kỹ thế thôi! Nhưng cho dù thế nào đi nữa đều không liên quan đến việc ta làm ruộng."
Hứa Chỉ cũng lười tiếp tục suy đoán nhiều như thế.
"Medusa đã cải thiện và áp chế đặc tính cướp đoạt của nó, biến nó trở nên dịu nhẹ, ban đầu có thể dung nhập vào cơ thể, có thể coi như một tế bào thông thường trong cơ thể, lại có đặc tính bất tử.”
Điều này có nghĩa là cuối cùng hòn đá lớn trong lòng cũng đã được buông xuống, thanh kiếm treo trên đỉnh đầu của ta đã được giải quyết, và còn có thể bất tử.
Một thanh âm phát ra từ Trùng Sào Phó Não: “Tác dụng phụ rất nghiêm trọng, do Medusa ban đầu đã cải thiện và ức chế, nên các loại tế bào sinh mệnh nuốt chửng cơ thể người đã trở nên dịu nhẹ, nhưng vì quá êm dịu nên chúng sẽ thường xuyên ngủ say."
“Ngủ say? Là có ý gì.” Hứa Chỉ hỏi.
“Tuy rằng là bất tử, nhưng toàn bộ sinh mệnh bất tử này chỉ có một nửa thời gian thức tỉnh, còn nửa thời gian còn lại thì sẽ ngủ say, hình thành nên một chu kỳ.”
Trùng Sào Phó Não nghiêm túc nói.
“Nói thì cao siêu, cái loại tác dụng phụ này không phải chính là lúc buổi tối khi đi ngủ sao?”
Hứa Chỉ không nhịn được mà nói toạc ra chân tướng.
Nhưng sau khi Phó Não Trùng Sào giải thích một lúc, Hứa Chỉ nhận ra rằng mọi chuyện không hề đơn giản như vậy.
Sinh mệnh cường đại, thì giai đoạn sau sẽ không cần phải ngủ nữa.
Bất tử dị dạng này không có nghĩa là không chết, thậm chí là rất khó sống tiếp, dù sao một nửa thời gian đều là nằm ngủ, trong khoảng thời gian đó bất cứ sinh vật yếu ớt nào thuận tiện gặp ngươi, đều có thể giết chết ngươi, ví dụ như là loài gà yếu ớt bất tử, có khuyết điểm cực lớn là có thể bị bất cứ người nào xâu xé.
Chủng tộc của chúng ta tốt hơn một chút so với gen bất tử của Phượng hoàng, nhưng cũng không khá hơn là bao, kẻ tám lạng người nửa cân, cả hai đều có khuyết điểm trí mạng.
“Suy cho cùng thì vẫn phải ngủ mỗi đêm, an ninh trong thôn chúng ta ban đêm rất tốt, không sao cả.”
Hứa Chỉ suy nghĩ một chút rồi đáp.
Hứa Chỉ ban đầu là một nhân loại thuần túy, nhưng sau đó được biến thành Trùng Sào Mẫu Hoàng, vì vậy, hắn mang hai thiên bẩm của chủng tộc là "nhân loại" và "Trùng Tộc".
Medusa và các Trùng Tộc khác lợi dụng đặc tính chủng tộc của Trùng Tộc, sau khi lựa chọn dung nhập, họ chỉ nhận được một phiên bản thiên phú di truyền suy yếu, mặc dù nó cũng bất tử, nhưng thời gian ngủ không phải là 50%, mà là 5%.
Nói cách khác, ngoài các sinh vật trên trái đất của chúng ta, các loại Trùng Tộc khác được tích hợp vào gen của chúng ta, 95% cuộc đời của họ đều trong trạng thái ngủ!
Hứa Chỉ thở dài,
“Loại vĩnh sinh này quá khủng bố, quá vô vị... Lựa chọn loại huyết mạch thứ hai cực đoan như này, còn muốn nhóm lên lửa thần để thành thần, Medusa thật sự điên rồi, nàng tỏ vẻ ta đây đánh không lại ngươi, nhưng ta sống lâu, có thể ép chết ngươi, nàng đây là muốn thể hiện tinh thần 'quyết chiến quyết thắng' đến cùng.”
Thực tế thì Medusa không ngốc, tầm nhìn của nàng cực lâu dài.
Lần đầu tiên đạt được bất tử sợ là thời gian tỉnh lại rất ngắn, nhưng nàng có năm tháng vô tận, là một vu sư theo đuổi chân lý, nghiên cứu ra cái gì mà chả được?
Cải tiến trước mắt của "Vĩnh sinh chi huyết" quá tệ, nàng dù là người mạnh nhất thế giới thì nội lực vẫn chưa đủ, chỉ có thể dừng ở đây, cần thời gian dài hơn để tích lũy kiến ​​thức, không ngừng đổi mới bản cũ, gia tăng thời gian thức tỉnh, cuối cùng sẽ có thể dùng ‘máu của thần sáng tạo’ hoàn chỉnh để thức tỉnh vĩnh viễn, và thậm chí trở thành vị thần sáng tạo tiếp theo.
.... Dù sao cũng là máu của thần sáng tạo.
“Quả nhiên là kẻ điên khùng.”
Hứa Chỉ lắc đầu.
Tuy nhiên, hiện tại nói gì cũng vô ích.
Dù ‘Vĩnh sinh chi huyết’ khiến con đường thành thần của Medusa đẹp đẽ đến cỡ nào, trước đây đã hoàn thành được bao nhiêu, thì trên thế giới này, trên trái đất của chúng ta sẽ không có cách nào thành thần, đây là điều hoàn toàn không thể thành hiện thực.
"Trước tiên cứ giải quyết tế bào ung thư của ta rồi nhắc lại sau.”
Hứa Chỉ hít sâu một hơi, đứng lên,
“Trùng Sào Phó Não, hãy chiếu ra quá trình chế tạo nên ‘Dược liệu cải thiện huyết mạch’ của Medusa.”
Ngay sau đó, một số lượng lớn cự thú, tư liệu về các nguyên liệu thực vật khác nhau, nhựa của cây sả xanh, thân rễ của cây si... Từng mảng từng mảng lớn xuất hiện trước mặt họ, quá trình chế tạo vô cùng phức tạp.
“Từ kho gen, điều phối những sinh vật này lên và tiến hành sinh sản.”
Chẳng bao lâu, Hứa Chỉ đã cung cấp lượng thức ăn lớn, những sinh vật này bắt đầu sinh sản nhanh chóng, rồi xuất hiện trước mặt hắn.
Hứa Chỉ dựa theo toàn bộ quá trình lưu chuyển, bắt đầu sử dụng những nguyên liệu này để làm thuốc.
Xuyên suốt quá trình, phần lớn đều thất bại, nhưng Hứa Chỉ không phải là người ăn chay, hắn luôn để cho trí não âm thầm theo dõi Medusa, hiện đã điều tra ra quy trình sản xuất chi tiết của Medusa, bắt đầu liên tục bắt chước, nghiên cứu, có lẽ phải một thời gian dài sau đó mới chế tạo thành công được.
Đã thất bại hơn trăm lần, sau hơn 20 giờ, đã chế tạo xong!
Hứa Chỉ hít một hơi thật sâu, nhìn chất lỏng trong suốt trong ống nghiệm trước mặt, hai mắt sáng rực,
"Thứ đồ chơi này có thể tiến hành chuyển hóa tế bào ung thư của người dân trên trái đất chúng ta! Trấn áp tính hung hãn và đánh thức đặc tính trường tồn độc nhất vô nhị của chủng tộc trái đất chúng ta, có thể làm sinh vật trên trái đất sống mãi mãi."
Ý nghĩa ẩn chứa bên trong khiến cho da đầu người ta tê dại.
"Hiện tại trong cơ thể ta, tế bào ung thư đã di căn khắp thân thể, nhưng xét cho cùng cũng không nhiều, sau khi biến đổi thành tế bào ung thư nhẹ, mỗi ngày phải ngủ nhiều thêm hai tiếng mới được, đợi khi tiếp nhận đợt đại tuyệt chủng sinh vật tiếp theo, ta sẽ có thêm một mảng năng lượng lớn… Toàn bộ cơ thể sẽ bùng nổ tính mạnh mẽ, tế bào ung thư sẽ phát triển điên cuồng, hoàn toàn tạo thành một cơ thể bất tử, và ta hẳn là sẽ chính thức bước vào giấc ngủ nửa ngày mỗi ngày.”
Khuyết điểm là dễ mất mạng, nhưng Hứa Chỉ đối với vấn đề này biểu thị không sao cả.
Dù sao hắn cũng không sống trong môi trường nguy hiểm, cuộc sống nông trại nhàn nhã trên cơ bản không cải thiện được chế độ làm việc và nghỉ ngơi, hắn lại không phải người thức khuya để tu tiên, mỗi ngày bình thường đều đã ngủ mười mấy tiếng, bây giờ lại ngủ thêm hai tiếng nữa cũng chẳng sao cả.
Và, buổi tối sau khi đi ngủ, vẫn còn có một gã bảo tiêu vườn cây ăn quả bảo vệ hắn, tên bảo tiêu vườn cây ăn quả này có lẽ còn mạnh hơn hắn nhiều.
--------------
Bạn cần đăng nhập để bình luận