Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 155: Tà thần chết!

Dưới bầu trời đêm u ám nặng nề, trong nháy mắt khi thần hình thành, một cỗ áp lực kinh người giống như thực thể xuất hiện, một cánh tay trắng như tuyết xuyên qua không gian thứ nguyên mà đến, chậm rãi ấn một cái, làm cho Cthulhu Tà Thần sụp đổ.
"Đây là thần...." Trong thân thể Tà Thần Cthulhu vang lên một giọng nói khàn khàn với vẻ khó tin.
"Chỉ một chưởng."
Hắn đờ đẫn cúi đầu, thân thể giống như bức tượng cổ đại khổng lồ chậm rãi vỡ ra, xuất hiện vết nứt cực lớn. Một giây tiếp theo, vết nứt lan tràn rộng ra và hóa thành hình mạng nhện, bằng mắt thường có thể thấy được nó đang tàn lụi và suy yếu, nhanh chóng vỡ nát.
"Thất bại rồi."
Hai giọng nói yếu ớt truyền ra:
"Lần này ngươi xuống thế gian, ra tay với ta coi như đã sắp tới cực hạn đi?"
"Ở trong thế gian cằn cỗi này, cảnh giới của thần cũng sẽ bị suy giảm, năng lượng khắp toàn thân sẽ nhanh chóng tiêu tan vào trong không trung. Nơi đây không phải là nơi ngươi có thể tùy ý xuất hiện, ngoan ngoãn trốn vào ở trong thần giới của ngươi đi."
Ầm ầm ầm!
Tà Thần ầm ầm đổ nát, dư âm vang vọng trong trời đất:
"Chúng ta thất bại, nhưng các người cuối cùng vẫn không giết chết được chúng ta!"
Bọn họ rất cảnh giác nên đã sớm chuyển bản thể trốn vào trong dãy núi phía xa, điều khiển một Tà Thần khác. Những vu sư cấp sáu Truyền Thuyết ẩn nấp trong bóng tối, che giấu hơi thở tới cực điểm, lúc này thấy tình thế không đúng liền tháo chạy.
"Các người cho rằng các người sẽ có cơ hội đó sao?"
Lúc này, phía xa có một giọng nói lạnh lùng truyền đến:
"Chúng ta đã sớm đoán được không có cách nào giết chết các ngươi, các ngươi vẫn giảo hoạt như trước đây. Nhưng chúng ta đã chuẩn bị trước phương pháp để hoàn toàn có thể giết chết các người rồi."
Một "người khổng lồ ánh sáng" mới chậm rãi đi ra:
- Lại để cho ta tới tiếp quản thân thể của các ngươi, trở thành Tà Thần Cthulhu đời kế tiếp đi. Chờ ta mạnh tới trình độ nhất định, tất nhiên có thể cảm ứng được sự tồn tại của các người. Tới lúc đó, các người muốn trốn cũng không thể trốn được."
"Cái gì!?"
Hai người chơi ẩn nấp ở trong bóng tối nghe vậy thì hoàn toàn biến sắc.
Tốc độ của dòng chảy thời gian đã quyết định tất cả, vào giây phút Sở nghiên cứu ở bên ngoài biết được, bên trong cũng không kịp hành động nữa, đã xác định chắc chắn phải thua rồi. Trận này là một sát cục không chê vào đâu được, không có bất kỳ cơ hội nào để lật ngược tình hình.
Ầm ầm ầm!
Medusa chậm rãi thu dọn vô số cục thịt đỏ đang chuyển động trên mặt đất, thân thể không ngừng cao lên và dần dần tập trung thành hình một lần nữa.
Mấy Tà Thần bọn họ mất mấy trăm năm, dùng tới sức lực của cả nước, đau khổ tu luyện tổ chức ra thân thể Vu sư cấp hai, trong nháy mắt đã bị Medusa tiếp nhận hết.
"Medusa, làm như vậy có thật sự ổn không?"
Cánh cửa Minh giới chậm rãi đóng chặt lại, giọng nói của Elmin xuyên qua ranh giới mà đến, giống như xuyên qua thời không, yếu ớt nói: "Tại sao phải buông tha thành người, hóa thành tồn tại tà ác như vậy?"
Elmin đã là một vị thần nên không có cách nào có thể dễ dàng tự mình xuống thế gian.
Nếu tự ý mở ra lối đi của hai giới, sẽ chỉ làm năng lượng của mình ở thế giới năng lượng cao ra khắp nơi trong thế giới cằn cỗi này.
Thần không có cách nào ở lại thế gian quá lâu.
Dù sao năng lượng của hai thế giới chênh lệch quá lớn, lại giống như giữa hai tế bào sẽ hình thành "áp lực thẩm thấu".
Gần như mỗi hơi thở trên vùng đất cằn cỗi này lại giống như sa mạc lớn khô hạn nóng rực điên cuồng hút vào bọt biển ướt át là "thần" này, cũng sẽ tạo thành tổn hại nghiêm trọng cho tu vi của mình.
Thần càng mạnh thì năng lượng tản ra càng nhanh, càng không thể dễ dàng xuống thế gian được.
Có lẽ khi cảnh giới của thần tiến thêm một bước, hoàn toàn củng cố bản thân, không để cho năng lượng tràn đầy tản ra ngoài, hình thành thân thể thần hoàn hảo không thiếu sót, mới có thể từ thần giới xuống thế gian, lưu lại tại môi trường trái đất cằn cỗi này một thời gian được.
Nhưng trên thần là gì?
Trước mắt không có ai biết.
"Elmin, sau trận đại chiến này, ta không hâm mộ ngươi nữa. Bởi vì ta còn có mộng tưởng càng cao xa hơn." Khắp người Medusa không ngừng dẫn dắt những cục thịt để tái tạo lại cơ thể.
"Ngươi thành thần nhưng chỉ là thần bình thường. Con người nhỏ yếu thành thần cho nên thế gian của thế giới chúng ta mới có thể thỏa mãn năng lượng cần thiết. Mà Tà Thần Cthulhu là tồn tại vĩ đại tối cao từ thế giới năng lượng cao ở không gian và thời gian khác xuống mảnh đất này! Nếu không phải phải bị đất đai cằn cỗi này hạn chế, trong thế giới năng lượng cao ban đầu, chỉ sợ nó đã sớm đột phá thành thần, là một trong những vị thần cực mạnh có đầy đủ tiềm lực vô hạn..."
"Hắn xuống thế giới của chúng ta, cho những người phàm tục chúng ta có cơ hội duy nhất để giết chết hắn, chiếm lấy thân thể của hắn...."
Medusa giống như một ngọn núi máu thịt hùng vĩ đang chậm rãi chuyển động, tạo dựng lại.
Nhưng nàng ta phải trả giá rất đắt về điều này, nó khiến cho mảnh thế giới này không thể cung cấp đủ năng lượng để cho nàng ta thành thần.
"Thật là một thân thể mạnh mẽ lại tuyệt đẹp."
Medusa khen ngợi. Nàng ta đứng ở trên mặt đất mênh mông, lần đầu tiên hưởng thụ cảm giác gần như vô địch này.
Dãy núi ở trước mặt mình chỉ là một đống đất nhỏ. Bất cứ sinh vật nào cũng nhỏ bé giống như con kiến hôi. Nhưng sắc mặt nàng ta dần dần trở nên phức tạp, ngẩng đầu nhìn lên, dường như nhớ tới sư phụ Circe của mình.
"Elmin, ngươi hỏi vì sao ta buông tha làm người à? Bởi vì để có thể trở nên mạnh mẽ thì dùng cách gì cũng được! Cho dù là tà ác, cho dù bị người đời chán ghét, sức mạnh chính là chân lý của thế gian này! Ta từ trong cuộc đời dài dằng dặc biết được một việc, năng lực của con người là có hạn, càng tranh đấu với đám người như Luyện Kim Đại Đế, Elmin, càng không ngừng đau khổ theo đuổi kéo dài tuổi thọ của mình, ta lại càng phát hiện ra điểm này, năng lực của con người là có hạn... Cho nên, ta lựa chọn trở thành tồn tại vượt qua cả con người!"
Nàng ta dần dần hóa thành Tà Thần Cthulhu đời kế tiếp.
Đồng thời, hình dạng của nàng ta cũng dần dần thay đổi, hai chân dần dần dung hợp thành một cái đuôi dài với đầy vảy, từng sợi tóc giống như những con rắn đang uốn éo nhe nanh múa vuốt, toàn thân có cảm giác như được làm bằng đá, giống như yêu nữ tóc rắn trong truyền thuyết.
Mái tóc dài kỳ lạ giống như những con rắn của nàng ta bay lượn đầy trời.
"Từ hôm nay, ta sẽ đi về phía vĩnh sinh."
Trong đầu nàng ta hiện ra các anh hùng ở từng triều đại trong lịch sử, Gilgamesh, ba Nữ Vu, Luyện Kim Đại Đế khi còn quân lâm thiên hạ, trấn áp thế gian, tất cả đều đau khổ theo đuổi trường sinh.
Nhưng bọn họ cuối cùng phải chết già, chỉ có mình là thành công.
Tài năng của mình không bằng bọn họ nhưng còn vượt qua bọn họ, đi lên con đường hoàn toàn mới mà chưa từng có ai biết đến!
Chỉ cần vĩnh sinh, như vậy có nghĩa là nàng ta có thời gian dài dằng dặc để mở ra tất cả.
Cấp tám Thần Thoại không phải là giới hạn cuối cùng. Vậy còn cấp chín? Cấp mười? Nếu như những cảnh giới đó thật tồn tại, vậy nàng ta tất nhiên sẽ đi tới, nàng ta nắm giữ huyết mạch cao nhất của thần sáng thế nên nhất định sẽ không tầm thường.
--------
Bạn cần đăng nhập để bình luận