Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 939 - Cấp chín và trọng sinh chân chính. 2




Mỗi một cảnh giới đều là sự biến chất của năng lượng, mà nguồn năng lượng khổng lồ lại là điều kiện tất yếu để đột phá cảnh giới.
Giống như rất nhiều Thiên Đế cấp bảy trước đây, Elmin, Đạo Trường Sinh, Đế Kỳ, đều đã có thể đột phá cấp tám Thần Thoại, nhưng mà năng lượng hấp thu không đủ, cho nên mới bị mắc kẹt, cần phải tàn sát chúng sinh để thu thập năng lượng.
Năng lượng để đột phá cấp chín đương nhiên là càng khổng lồ hơn, và đây cũng chính là một trong những vấn đề quan trọng.
“Nhưng mà, cấp chín cũng không phải đơn giản như chỉ cần giết người, cướp lấy đủ năng lượng... là có thể đột phá. Nếu như muốn trở thành loại cấp chín yếu hơn bình thường, hoàn toàn lột xác thành dạng sinh mệnh này thì mới đi thu thập.”
Vẻ mặt Hứa Chỉ bình tĩnh, nhẹ nhàng vuốt ve con chim non trong tay.
Phượng Hoàng an tâm hưởng thụ sự vuốt ve của Thần Sáng Thế, bỗng nhiên hy vọng cả đời có thể vĩnh viễn dừng lại như vậy.
Nhưng mà một lát sau.
“Vạn vật trên thế gian đều có sự cân bằng...” Hứa Chỉ bỗng nhiên mở miệng, “Phượng Hoàng, ngươi phụng mệnh buông xuống thế giới Hoang Cổ, khai thiên lập địa, số mệnh một đời cũng đã được hoàn thành, thiên địa đại đạo sẽ tự khắc ban ân.”
Đôi mắt trong trẻo của Phượng Hoàng trợn to, vẻ mặt chờ mong, “Thần chân lý vĩ đãi...”
Hứa Chỉ duỗi tay một chút.
“Thời gian sẽ thay đổi tất cả... Đi thôi!”
Rầm.
Phượng Hoàng chỉ cảm thấy thời gian của mình đang tăng nhanh, nàng nhanh chóng trưởng thành, cảm giác như đang ngồi trên con tàu thời gian vậy, tất cả mọi thứ xung quanh đều hóa thành hư ảo, đang chạy như bay .
“Ta?”
Nàng mở to mắt, cảm giác trên thân thể đang xuất hiện sự biến hóa kỳ lạ, trong lòng bỗng nhiên có loại cảm giác hạnh phúc dào dạt. Nàng biết đây chính là kỳ ngộ lớn đến từ sức mạnh thế gian.
“Tất cả đều phải dựa vào mình để giành lấy.”
Hứa Chỉ cười rộ lên, nhìn Phượng Hoàng bay nhanh tới.
Nàng hiện tại đang là sinh mệnh cấp sáu, lúc này còn chưa từng tu luyện mà đã trưởng thành rồi. Thọ mệnh cũng chỉ có mấy trăm năm ngắn ngủi mà thôi, trên người nàng lại xuất hiện biến hóa, nhanh chóng già đi, một lần nữa biến thành một quả trứng.
Rầm!
Một quả trứng Phượng Hoàng với ngọn lửa mông lung vây quanh, một lần nữa lưu chuyển, nằm yên ở trong tay.
Hứa Chỉ không hề do dự, đứng lên, đi tới một cái lò nướng bên cạnh tủ lạnh.
Lò nướng có màu trắng trong suốt, mang đến cảm giác tinh túy như là gốm sứ.
Trong toàn bộ phòng có rất nhiều dụng cụ đều đã được Hứa Chỉ sáng tạo và cải tạo thành các loại vật dụng với mật độ cao, dù sao thì hầu hết vật chất bình thường đều giòn như một tấm giấy.
Mà lò nướng đã được chuẩn bị từ trước cho Phượng Hoàng.
Ong!
Hứa Chỉ cầm lấy một cái chậu hình vuông màu trắng tinh, bỏ vào đó các loại thiên tài địa bảo của các đại thế giới cùng với một lượng nước lớn. Năng lượng nồng đậm năm màu đã bắt đầu hóa thành linh dịch trong suốt.
Cái chậu hình vuông này vừa lúc có thể bỏ vào trong lò nướng hình vuông.
Rầm!
Lò nướng lập tức nóng lên.
“Bởi vì không tranh giành, cho nên thiên hạ không ai tranh giành với mình.”
“Ngươi không tranh, tâm tính lạnh nhạt, như vậy, ta sẽ tranh thủ cho ngươi một cái cơ duyên thật lớn.”
Hứa Chỉ nhìn linh dịch từ các loại thiên tài địa bảo trong lò nướng, nhìn trứng Phượng Hoàng đang chìm nổi ở trong đó, sắc mặt dần trở nên trầm trọng.
“Trên thực tế, ý nghĩ muốn để cho Medusa trở về vùng đất khởi nguyên để trọng tố thân thể này đến từ kế hoạch ban đầu đối với ngươi. Chủ ý ban đầu của ta là muốn ngươi ra đời trong lò nướng, trở về hiện tại một lần nữa, diến biến trong mấy chục vạn diễn, hẳn là sẽ một lần nữa đạt được kỳ ngộ không tệ mới đúng.
Tuy là sinh mệnh đơn thể, sự phát triển cơ bản đã dừng lại, lợi ích đạt được tuyệt đối không bằng Medusa, nhưng hẳn sẽ có thành quả không tệ mới đúng.”
“Ta đã mất công đến tận đây để ngâm ngươi, cho nên đừng làm ta thất vọng.”
Hứa Chỉ nhìn chằm chằm vào lò nướng trong chốc lát, nhìn linh dịch bên trong cũng cảm thấy có chút đau lòng.
Trong một giờ ngắn ngủn, Phượng Hoàng liền không ngừng trưởng thành, già đi, một lần nữa hóa thành một quả trứng, lại phá xác mà ra, nhìn như một con chim non đáng yêu, lần đầu tiên phá vỡ vỏ trứng, nhìn ra thế giới mới mẻ bên ngoài.
Nàng cũng cực kỳ hưng phấn.
Cảm giác như đang rong chơi ở trong đại dương ấm áp, đây là một kỳ ngộ rất lớn. Nó đang điều chỉnh kết cấu thân hình của mình, đây sẽ là một cuộc hành trình “Dài đằng đẵng” đến mấy chục vạn năm.
Trong mảnh không gian này, Phượng Hoàng lại cảm nhận được hương vị quen thuộc, cảnh tượng giống nhau như đúc, phảng phất như nhớ lại thời khắc lúc ban đầu.
“Đây mới chân chính là cái ôm của mẫu thân sao?”
“Không gian vuông vức, đây là sự sống!”
“Những vách tường màu trắng đó là tế bào....”
“Vật còn sống, ta đang ở trong cơ thể của một vật sống!”
Nàng cảm thấy vô cùng kinh ngạc, phá vỡ vỏ trứng, nhìn thế giới hình vuông màu trắng, cảm giác nó lớn hơn nhiều so với vỏ trứng, cảm thấy điều này thực không thể tưởng tượng nổi.
Đây là một loại kỳ ngộ khó có thể tưởng tượng được.
Thế giới quá mức rộng lớn, luôn tràn ngập những điều không biết và thần bí, cho dù nàng đặt chân lên con đường cấp chín thì cũng còn rất nhiều sự vật không biết.
“Từ từ, cũng không phải, đây là, cái này vậy mà! Tế bào màu trắng tạo thành vách tường cứng rắn...!!?” Nàng cảm thấy mờ mịt và kinh ngạc, trong đầu nhanh chóng bạo phát một suy nghĩ khủng bố, “Đây là trong một cái vỏ trứng! Một cái trứng hình vuông sao? Lúc này đang không ngừng nóng lên, là do có một vị tồn tại cổ xưa không biết đang ấp trứng ở bên ngoài sao?”
“Chẳng lẽ đúng là Thần Sáng Thế, ở bên ngoài vì ta...”
“Ta đã từng ra đời như vậy sao?”
“Ta đang về tới khởi nguyên.”
Giọng nói thanh thúy của nó bỗng nhiên tràn đầy hạnh phúc, cảm thấy đây là một vinh hạnh lớn lao.
Hứa Chỉ ở bên ngoài nhìn chằm chằm trong chốc lát, vô cùng khẩn trương.
Hắn thật là đã chuẩn bị từ trước.
Cái lò nướng này chính là do Caroline tạo thành từ việc quan sát việc sáng tạo kỹ thuật vạn vật.
Tuy rằng không thể tạo thành một hành tinh, nhưng nặn ra một cái lò nướng sống, bên trong có ma hạch, có thể tự khống chế nhiệt độ của mình, giống như là một lò luyện đan cao cấp vậy.
Tuy rằng là tồn tại có trí tuệ AI, nhưng lại không có khả năng nạp nguyên liệu cho chính mình.
Hắn xoay người, dặn dò thiếu nữ gốm sứ, “Cứ cách mỗi một giờ thay nước cùng với việc làm mới thiên tài địa bảo một lần, không cần tiết kiệm. Quá trình này không phân ngày đêm, nhớ thêm vào lượng lớn ấm phong trà, dù sao cũng là loài chim ấp trứng cường đại, cần có lá cây mới không có cảm giác xa lạ... Ước chừng sẽ kéo dài liên tục ba ngày.”
“Chủ nhân từ bi.” Gốm sứ thiếu nữ nhất thời cảm thấy vô cùng cảm động, trả cái giá khổng lồ như vậy đủ để chứng minh mức độ coi trọng và địa vị trong lòng của ngài ấy đối với vị tồn tại này.
Còn thêm lá cây vào, xây dựng môi trường, quá tri kỷ rồi.
So với một vị tồn tại khác ở bên ngoài kia, liền tồn tại đối lập chênh lệch:
Ở trong sân rét đậm, gió lạnh thổi, loại thái độ không quan tâm này khác nhau như băng với lửa, như trời với đất.
“Xin chủ nhân yên tâm, ta sẽ thường xuyên coi chừng.” Thiếu nữ gốm sứ nói.
Hứa Chỉ gật gật đầu, xoay người rời khỏi phòng khách, chuẩn bị trở lại trong phòng.
Hắn đi được vài bước, lại bỗng nhiên cảm thấy không yên tâm, lại quay đầu dặn dò, “Sau khi thay linh dịch, nhớ bỏ vào trong tủ lạnh bên cạnh, ta có chỗ dùng đến nó.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận