Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 293: Tinh Linh Khẩu Vị Nặng

“Trời ạ.” Mộc Mộc Không Nói Lời Nào dẫn theo thi thể của động vật nhỏ, chấn động mà ngửa đầu nhìn lại, “Một con hắc long thật lớn!”
Ầm ầm ầm!
Lại qua mấy ngày, hắn phát hiện ra một cổ thụ Chiến Tranh, thân hình thô ráp đạp lên những ngọn núi nhỏ mà đi ngang qua.
“Rồng, còn có cổ thụ di chuyển, tất cả đều là sinh vật siêu phàm đáng sợ. Một ngày nào đó, ta muốn nếm thử mùi vị của các ngươi.....” Hắn bắt đầu run bần bật, trên chạc cây có treo một da thú màu xám, hắn chỉ có thể cong eo, lén đi qua khu rừng này, buổi tối không ngừng trộm đào động để ăn ngủ. Hắn hướng về phía mảnh lá cây thật lớn trên bầu trời kia mà đi.
“Một thế giới Tây huyễn mênh mông kì diệu, ta muốn nhìn xem lá cây hóa thành những cây sinh mệnh thật lớn kia rốt cuộc là cái gì....”
Lại tiêu phí hơn mười ngày.
Hắn từ xa thấy được một cây đại thụ cuồn cuộn che trời lấp đất, đâm thẳng lên vòm trời, mà vị trí rễ cây đại thụ vậy mà lại có một đám Tinh Linh xinh đẹp, ăn mặc xiêm y màu xanh lục bằng cỏ đang cư trú, không ngừng đi ra ngoài để săn thú.
“Ngọa tào! Cuối cùng cũng gặp được người sống, lại còn là những tiểu tỷ tỷ Tinh Linh xinh đẹp đáng yêu như này!”
Hắn kích động đến không được, buông hành lý xuống, bắt đầu đào động, quan sát từ phía xa.
“Đây mới là cuộc sống mà ta muốn, cuộc hành trình tìm kiếm mỹ thực, làm một đầu bếp chu du thiên hạ, chứng kiến phong tục các nơi và các loại sinh mệnh vĩ đại siêu phàm.”
Lại tiêu phí mất mấy ngày, hắn lén nhắm vào một tiểu nha đầu Tinh Linh đáng yêu mặc xiêm y váy cỏ. Hắn cảm thấy nàng vô cùng ngốc manh đáng yêu, ngây thơ hồn nhiên, đặc biệt thích đến rừng cây gần đó chơi đùa một mình, đi trên đường còn nhảy nhót, nhìn vô cùng dễ lừa gạt.
“Chính là nàng! Tiểu nha đầu Tinh Linh với vẻ mặt đáng yêu ngây thơ, vô cùng dễ lừa! Ta làm trạch nam, rất am hiểu mấy trò chơi luyến ái dưỡng thành này. Để bắt được tâm của một tiểu muội muội đơn thuần không phải là dễ, muốn bắt được tâm của một cô gái thì đầu tiên phải bắt được dạ dày của nàng! Huống chi ta là siêu cấp đầu bếp, một tín đồ ăn uống vô địch!”
Xôn xao!
Một ngày này, hắn trộm nướng một động vật nhỏ, nướng đến trong ngoài đều mềm. Tiểu nha đầu Tinh Linh kia nhất định sẽ đi qua con đường này, phải yên lặng chờ đợi.
Đạp đạp đạp!
“Thơm quá.”
Tiểu tinh linh kia dùng ngôn ngữ phức tạp của Tinh Linh lẩm bẩm tự nói, nghe mùi hương liền đưa mắt nhìn khắp nơi.
“Mỹ vị nga, tiểu muội muội, muốn tới ăn một miếng hay không.” Hắn thử câu thông nhưng ngôn ngữ lại không giống, chỉ có thể phối hợp với động tác, đưa một khối đi qua.
Tiểu cô nương ăn một miếng, vẻ mặt mang theo khao khát rực lửa nhìn hắn, cái cây nhỏ hình người hình thù kỳ quái này tựa hồ có chút đáng khinh.
“Hữu dụng!”
Mộc Mộc lập tức vui mừng, vội vàng lại xé xuống từng mảnh da chân của mình, đưa cho nàng ăn, “Tiểu cô nương, nếm thử thứ tốt hơn đi! Nhìn xem có đủ thoải mái không?”
Tiểu cô nương vẻ mặt ngây thơ tiếp nhận rồi ăn vào.
Ô ô ô!
Nháy mắt nàng bị sặc khiến nước mắt điên cuồng chảy xuống, ngửa đầu khóc lớn, cảm thấy mắt quá cay, đôi mắt trong suốt điên cuồng rơi lệ. Nhưng mà sau khi ăn, lại cảm thấy có một loại mỹ vị khác thường, dư vị bất tận.
Tiểu cô nương này chưa bao giờ ăn qua đồ ăn như vậy. Tộc Tinh Linh dường như trời sinh đã có hảo cảm đối với loại gia vị thực vật này, rất nhanh lại mang vẻ mặt mong chờ nhìn hắn, đôi mắt chớp chớp liên tục.
“Ha ha ha, tới ăn món đậu phụ thối được ủ tỉ mỉ của ta!”
Hắn lập tức đắc ý, làm một cái đầu bếp chuyện vui vẻ nhất chính là khẳng định đến từ khách nhân.
Một lát sau, sau khi ăn đến không sai biệt lắm, Mộc Mộc liền đem bảy loại gia vị trên người mình cho nàng nếm thử một lần. Đôi mắt tiểu cô nương sáng như tuyết, chưa đã thèm, vẫn đơn thuần nhìn hắn như cũ, tựa hồ còn đang đợi ăn.
Mộc Mộc chà xát tay, nhìn tiểu cô nương này, cảm thấy đã thành công bắt được tâm của nàng, đang muốn nói cái gì đó.
Giây tiếp theo...
Phù phù!
Hắn nhanh chóng bị một gậy đánh xuống.
Tiểu cô nương ném cây gậy xuống, vẻ mặt hạnh phúc đem hắn bẻ ra, phảng phất như ăn đồ ăn vặt vậy, kéo xuống một khối cánh tay, không ngừng nhấm nuốt, rồi chạy như điên về phía xa, nói ngôn ngữ mà hắn hoàn toàn nghe không hiểu, “Tỷ tỷ, tỷ tỷ.... Nơi này có đồ ăn ngon!”
Mộc Mộc:???
Hắn bị tiểu loli cầm lấy chân, như là một con diều khô mảnh bị người kéo theo, đau đớn kịch liệt và cảm xúc muốn ngất tràn ngập trong đầu hắn. Hắn lại còn theo bản năng của chức nghiệp đưa ra đánh giá của một người đầu bếp đối với khách hàng, “Nàng đã ăn bảy loại hương vị, lại thích ăn cánh tay này, thì ra là thích vị tỏi. Khẩu vị của Tinh Linh này thật nặng...”
Sau đó hắn đã chết đi.
Đến khi hồi phục lại tinh thần, thì bản thân đã xuất hiện ở trong tế đàn anh hùng,
“Cũng may là ta hao tốn nửa tháng, đạt được rất nhiều năng lượng, có thể trọng sinh, ta cũng không tin là không công lược được tiểu Tinh Linh này!”
Trong vòng nửa năm tiếp theo...
Vì chứng minh tài năng nấu ăn của mình, hắn không ngừng thu thập năng lượng trọng sinh, sau đó quyết tâm lôi kéo tiểu loli kia. Hắn không ngừng nghiên cứu nguyên liệu nấu ăn mỹ vị của thế giới khác, rồi chờ đợi ở trên con đường mà nàng hay đi qua, và sử dụng các loại mánh khóe.
Sau đó...
Hắn đã trải qua hơn ba mươi kiểu chết.
Nhưng hắn dần đã có thể câu thông được với tiểu cô nương này, lấy được sự tín nhiệm, thử học tập ngôn ngữ giao tiếp của các nàng. Tiểu cô nương này cũng không giết hắn nữa, thường xuyên đến tìm đồ ăn, chơi đùa với hắn.
Từ đó, hắn học tập được ngôn ngữ Tinh Linh, hiểu rõ nền văn minh của thế giới này.
Tiểu cô nương tên là Sirin, sống ở cổ thụ Sinh Mệnh tên là cổ thụ Ám Dạ Cổ, những Tinh Linh này thường ẩn hiện vào ban đêm.
Tinh Linh cũng có được tuổi thọ lâu đời giống như cây cối, hơn tám mươi tuổi mới trưởng thành, có thọ nguyên hơn ba trăm tuổi, nàng năm nay còn là vị thành niên, mới hơn năm mươi tuổi.
Số lượng của các Tinh Linh khá thưa thớt, khả năng sinh sản cũng kém, mỗi một tộc nhân đều cực kỳ quý giá. Bọn họ chỉ có thể dựa vào cổ thụ Sinh Mệnh cho ra trái cây để tiến hành sinh sôi.
Đồng thời, ở thế giới cổ thụ Tây huyễn này cũng có những cổ thụ cao ngất mang sinh mệnh kỳ lạ, cổ thụ Chiến Tranh cường đại, có cự long khổng lồ, thủy thần Hydra dưới biển sâu, cùng với các loại thú lớn khổng lồ trong truyền thuyết.
“Phong tục dân gian ở thế giới khác thật sự là thuần phác, ta đã chết đi hơn ba mươi lần, cuối cùng tiến độ công lược cũng sắp hoàn thành rồi.”
Một ngày này, sau khi chơi đùa cùng tiểu cô nương, hắn trở lại nơi ở của mình,
“Dựa theo tin tức về hệ thống lực lượng đạt được trên mạng, cái thế giới này có hệ thống lực lượng rất cao... Tinh Linh trưởng thành có trình độ tu vi cấp bốn, phảng phất như là một loại yêu trời sinh!”
Hắn về đến bên trong căn phòng, bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn lần tiếp theo cho Sirin, thế nhưng một giây sau, bỗng nhiên có một đám Tinh Linh trưởng thành xinh đẹp xông vào.
------
Bạn cần đăng nhập để bình luận