Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 964 - Giảng một đoạn lịch sử thần thoại! 1




Nhưng giây tiếp theo, sắc mặt của bọn họ lại cứng lại.
Bọn họ hôm nay không phải là một Wesley khác sao?
Vô cùng ngu muội, buồn cười, thật là đáng buồn.
Ngược lại, mình ở đầu cầu cười người khác, sao người khác lại không thể cười lại chính mình?
Bọn họ bỗng nhiên không biết nói gì, thu lại nụ cười, sắc mặt bình tĩnh, yên lặng tiến vào từ phía sau.
“Mời chư vị!”
“Địa mẫu nương nương, hẳn nên ngồi ở phía trước một chút.”
“Cũng mời Luyện Kim Đại Đế vào ngồi.”
Mấy người bọn họ ngồi theo địa vị, ở phía mấy chỗ trống phía sau phòng học.
Một số vị thần nhịn không được nhớ lại, giờ phút này phảng phất như trở về thời niên thiếu, ngồi ngay ngắn như một thiếu niên đơn thuần ngây thơ nghe lão sư giảng về thế giới bên ngoài, giảng về mộng tưởng thời thơ ấu của mình.
“Trời ạ!”
Những học sinh đang ngồi học bên cạnh đều nổi cả da gà!
Mọi chuyện rốt cuộc là như thế nào!?
Bọn họ như đứng đống lửa, như ngồi đống than, đứng lên cũng không được, ngồi xuống lại không xong.
Những vị thần thần thoại cổ xưa vậy mà lại ngồi ở trong cùng một phòng học, còn ngồi ở phía sau mình, giống như là học sinh hiếu học, cùng nhau nghiêm túc nghe giảng bài?!
A!!
Ngồi... Ngồi xuống?!
Nữ giáo viên lịch sử ở ngoài phòng, mí mắt giật giật, hoàn toàn không tiếp thu nổi cú đánh khủng bố này, cảm thấy đây là một giấc mộng.
Hứa Chỉ dường như không nhìn thấy bọn họ đi vào ngồi từ phía sau, tiếp tục giảng về lịch sử năm đó cho toàn bộ phòng học như bình thường,
Ô ô ô ô!
Lại một chiếc tàu hơi nước khói trắng đi qua.
Tạo thành gió lớn khiến cho ruộng lúa vàng óng bên cạnh bị đẩy về phía sau, một số bù nhìn cũng lắc lư theo.
Gió lạnh thổi qua.
Bên cạnh đường tàu là ruộng lúa, bên cạnh giáo đường nhỏ là phòng học, có một thiếu niên áo trắng đang dẫn dắt học sinh đi học trong đông tuyết lạnh giá, phía sau lại các vị thần phương Đông và phương Tây được bao phủ trong ánh sáng thần thánh!
Nếu có phàm nhân nào tiến vào ngay lúc này thù sẽ kinh hãi phát hiện, mỗi một gương mặt thần thánh phương Tây ở đây đều được các đại giáo hội cung phụng, có tới trăm triệu tín đồ.
Mỗi một gương mặt phương Đông ở đây càng khiến lòng người sợ hãi hơn, là thủy tổ sáng lập vương triều Đại Chu, người đứng đầu Thục Sơn, Lôi Đế của Tiên Giới,Tổ Vu, Trảm Thần Thiên Đế, thậm chí là Thiên Đạo, Địa Mẫu cũng đều buông xuống.
Trong một phòng học bình thường tại một thôn nhỏ.
Hứa Chỉ tiếp tục giảng về giai đoạn lịch sử kia, ánh mắt bỗng nhiên nhớ lại về thời đại xa xôi nhất, lần đầu tiên mình lấy hình thể bình thường buông xuống thế giới sa bàn.
Năm đó, Messiah Quân Chủ Đại Đế đã nói với quốc vương Wesley,
“Ngươi nói, ta không hiểu tri thức, các vị quân chủ đại đế trong lịch sử đều là người có tri thức uyên bác. Lời này không sai, nhưng những tri thức mà người nói đó lại là cái gì? Là năng lực đùa giỡn tâm kế? Hay là có thể khống chế thế cục thiên hạ? Hay là hùng tài vĩ lược? Những thứ đó.... từ trước đến nay đều không phải là tri thức.”
Những thứ đó không phải là tri thức?
Đầu óc của chúng thần chấn động ầm ầm, tâm trí có chút mông lung, cái hiểu cái không.
Mà lúc này, quốc vương Wesley lại nói:
“Ta đã nghiên cứu qua《 Bộ luật Amyk 》của quốc vương đời thứ nhất.
Ta đã đọc qua các bản sách trân quý của Quang Minh Giáo Hội.
Ta còn nghiên cứu qua sách lịch sử của vương quốc Bán Thú Nhân.
Ta thậm chí còn tinh thông tri thức cường đại thâm ảo nhất thế giới —— thống trị quốc gia- đế vương học.
Trên thế giới nhân loại không có ai có thể uyên bác hơn ta, càng không có ai có thể so về bày mưu lập kế với ta. Ta đã đọc hết toàn bộ các loại sách, từ nhỏ đã theo đuổi tri thức, ngươi thế mà lại nói những thứ đó không phải là tri thức? Vậy! Cái gì! Là tri thức!?”
Nghe thấy vậy, chúng thần không khỏi nổ một thân da gà.
Wesley này ở trong thời đại cổ xưa đã từng hỏi qua —— thế nào là tri thức?
Mà lúc ấy đã được trả lời?
Bọn họ trầm mặc, ở trong thời đại xa xôi, Hermes đã nói cho bọn họ tất cả đáp án, chỉ là bọn hắn lúc ấy vẫn luôn ngủ say, vĩnh viễn không nghe được.
Cả người bọn họ lúc này như muốn nổ tung!!
Thì ra có rất nhiều tri thức đã được vị tồn tại cổ xưa này âm thầm giao lại cho bọn họ trước khi ngã xuống, để cho bọn họ phát triển thế giới, tìm về nền văn minh vinh quang một lần nữa, chống lại địch nhân không biết trong tương lai. Ví dụ như “Cánh cửa Luyện kim”, hay là “Ý nghĩa của tri thức”, nhưng mà, bọn họ lại nhìn như không thấy!
Bọn họ chỉ cảm thấy chua xót trong lòng, chân tướng sớm đã ở trước mắt, lại căn bản không nhìn thấy, lại đi dùng các loại phương thức phức tạp truy tìm nơi xa.
Bọn họ tiếp tục nghe.
Lúc ấy, Messiah nói với quốc vương Wesley:
“Wesley... Đại Đế cổ đại quả thực đều là những người có tri thức uyên bác nhất, tri thức chính là giấy thông hành giúp bọn họ thống trị thiên hạ.”
“Từ thiện ôn hòa từ trước đến nay đều không phải là thứ giúp quân chủ đại đế đi lên, dù chính sách của Gilgamesh có tàn bạo nhưng trong thiên hạ vẫn không có người nào dám phản nghịch.”
“Lấy Thiện trị thiên hạ cũng không phải là bằng chứng đi thông của quân chủ đại đế. Năm đó Luyện Kim Đại Đế trị thế, trăm năm không thượng triều! Mặc kệ chuyện quốc gia, phần lớn thời gian hắn đều đắm chìm trong phòng luyện kim, một lần bế quan chính là mấy chục năm, để cho nữ vu dưới trướng trị thế, thiên hạ có ai dám phản không? Trong lúc tại thế luôn là thái bình thịnh thế!”
“Tiêu chuẩn trở thành quân chủ đại đế..... là nắm giữ tri thức, tri thức là tất cả năng lực. Mỗi một đế vương cổ đại đều có tri thức cuồn cuộn trấn áp đương thời, chỉ cần bọn họ còn sống thì đó chính là một thời đại! Bọn họ ngã xuống cũng là lúc mà một thời đại kết thúc!”
Lúc ấy, Wesley Đại Đế cảm thấy vô cùng chấn động.
Lúc này, chúng thần cũng nghe mà chấn động.
—— Tri thức là tất cả năng lực!?
Cái gọi là âm mưu quỷ kế, tính toán đế vương, đùa bỡn nhân tâm, tranh quyền đoạt lợi, giết người đoạt các loại tri thức, đều cực kỳ buồn cười?
Nhưng trường sinh thì sao?
Đó đều không phải là tri thức thật sự!
Trong nháy mắt, bọn họ dường như đã có lý giải mơ hồ với câu hỏi “Như thế nào là tri thức”.
Chỉ thấy lúc ấy, Messiah từ từ nói: “Ha ha a.... Wesley à, tồn tại nhỏ bé như con kiến lại cười nhạo những người truy cầu vĩ đại hướng tới chúng thần và sao trời vĩ hằng trên bầu trời, cười nhạo khát vọng sống cùng năm tháng như những con đại bàng bay ngang thời đại, cười các vị đại quân chủ đại đế không có kiến thức. Nhưng ngươi cũng chỉ là một kẻ mãng phu và võ nhân, thứ thật sự đang thương chính là thời đại này của các ngươi.”
Lời này vừa nói ra, trời sụp đất nứt.
Đúng vậy, trời sụp đất nứt, toàn bộ thế giới đều xoay tròn, đạo tâm hoàn toàn đã bị xé rách và đánh sâu vào.
Tất cả thần linh ở đây chỉ cảm thấy linh hồn như là bị sét hung hăng đánh vào, khiến nó nổ tung. Bọn họ chỉ cảm thấy mình đang bị một cỗ khí tràng không thể hình dung vây quanh.
Bản thân mình cũng luôn đắc chí giống như quốc vương Wesley 6000 năm trước, tự cho mình là đúng.
Bỏ gốc lấy ngọn.
Ha ha ha.

Bạn cần đăng nhập để bình luận