Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 627: Sáu Trăm Năm

"Hiện tại, nếu ta không thay đổi gen trước đó, chỗ trống gen cuối cùng sẽ điền đầy. Gen cuối cùng sẽ chọn gen nào đây?"
Hắn hít sâu một hơi, chần chừ một lúc mới chậm rãi đóng trang vở, bỏ vào ngăn kéo.
"Đã có ma hạch, bắt đầu lập trình hệ thống bộ não của ta thôi." Hắn nhắm mắt lại, bắt đầu viết chương trình.
Tuy rằng trong bụng đã có một thế giới vật chất, nhưng sáng tạo ra một thế giới tinh thần bằng con đường "Tử Thần Vĩnh Sinh" trong não không phải điều mà trước mắt hắn làm được. Dù sao lực lượng tinh thần của hắn mới là Vu sư cấp sáu thôi.
Sau khi đột phá Đạo tu cấp bảy Thiên Đế, Hứa Chỉ mới có thể miễn cưỡng bắt đầu sáng tạo một thế giới trò chơi trực tuyến thực tại ảo.
"Thu hoạch đã lớn vô cùng... Tháng ngày còn rất dài. Chờ ta đột phá Đạo tu Thiên Đế lại tính."
Nửa ngày sau, sắc mặt Hứa Chỉ bình phục. Có điều, nói đến Đạo tu, cơ duyên ngộ đạo tâm của mình là từ Hermes.
Hứa Chỉ đúng dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Hiện tại, Tam giới đang triệt để rung chuyển.
Vị Thần linh quái đản đầu tiên sinh ra.
...
Năm tháng xuôi dòng, thời gian thấm thoát thoi đưa.
Trong nháy mắt, từ khi Tam giới bùng phát đại chiến đến giờ đã qua sáu trăm năm.
Tàn tích nguyên thủy của Đại giới Huyết Vực nhuộm màu đỏ rực. Màu sắc đã ngấm vào trong đất rất khó thay đổi. Thậm chí, nơi này mọc đầy loài hoa Bỉ Ngạn tươi đẹp. Đây là loài thực vật đặc biệt mà chỉ Minh giới mới có, hoa của sống và chết, chỉ khi gặp tử khí nồng nặc thì mới xuất hiện.
Nơi này đã thành điểm du lịch lịch sử, xây dựng thành một thị trấn Huyết Vực. Một số quán rượu và khách sạn làm ăn rất đắt khách.
Lúc này, một trưởng lão Thục Sơn phái tóc trắng xóa, lưng đeo trường kiếm đang dẫn một nhóm người trẻ tuổi cất bước trên mảnh đất đỏ rực, nhìn vách trời đỏ như máu.
"Năm đó, bởi vì bản thân đất đai Ma giới quá cằn cỗi, tai họa không dừng, cho nên bắt đầu không ngừng xâm lăng Thiên giới, Phàm gian giới. Trận chiến đó kinh thiên động địa, vô số Thiên Đế chết, mặt đất phủ kín vết rạn nứt.
Cuối cùng Thanh Đằng Địa Mẫu không đành lòng muôn dân bị khổ đã một mình đi Ma giới. Vị Thánh Nhân cổ xưa nhất bôn ba khắp nơi, la hét giận dữ, cuối cùng thành lập long mạch đại địa, nghịch chuyển như kỳ tích, ngăn cản hai giới động can qua."
Đệ tử Thục Sơn xung quanh chăm chú lắng nghe.
Thanh Đằng Địa Mẫu ở vùng đất này lại có tên gọi là Mẹ Của Mặt Đất, nuôi dưỡng vạn vật.
Truyền thuyết kể rằng, từ thời cổ đại đến nay, nàng chưa bao giờ giết bất kỳ một sinh linh có trí tuệ nào, một lòng thương hại chúng sinh. Từ thời đại Tây Kỷ Nguyên, nàng đã làm Tiên Thiên Kiến Mộc che chở cho muôn dân. Sau đó nàng thu Thiên Đạo làm đệ tử, chống lại đại kiếp nạn Tổ Vu, thành lập Thiên đình Thái Cổ, lại chống cự sự xâm lăng của Ma giới. Có thể nói nàng chính là sự tồn tại thần thánh nhất toàn bộ đất trời.
Trong các đệ tử có người nghị luận, đầy tôn sùng và kính nể:
"Trong truyền thuyết, ở năm đó, Bách Hiểu Sinh nhận lấy hai đệ tử Liễu Ôn Kiếm, Hồ Nhân Nông. Mỗi người khai sáng ra phe phái lớn trấn thủ thế gian. Lúc này Phàm gian giới do kiếm phái Thục Sơn có địa vị cao cả nhất cùng với vương triều Đại Chu thống lĩnh chúng sinh Phàm gian, hai thế lực lớn dẫn đầu, mỗi bên quản lý riêng phần mình."
Mọi người trầm mặc. Sáu trăm năm qua đi, vẫn có một số tồn tại cổ đại còn trường tồn trên Thiên đình đã trải qua trận chiến khốc liệt kia. Thế nhưng đối với người phàm, chuyện đó đã cách không biết bao nhiêu lâu.
Đặc biệt đối với Thục Sơn mà nói, họ có sinh lão bệnh tử giống như phàm nhân bình thường, lúc này đã đến đời chưởng môn Thục Sơn thứ mười ba, bối phận chữ "Hoàn".
Năm tháng qua đi. Năm đó chưởng môn đời trước Liễu Ôn Kiếm của Thục Sơn, người từng dùng thân người phàm trấn áp các Thiên Đế phàm nhân mạnh nhất trong các Thiên Đế của Thiên giới, đã đến tuổi già yếu, biến mất một thời gian. Nàng là một người kiên cường, không muốn tiến vào Thiên hà nhận cung phụng tín ngưỡng, trở thành chúng sinh trong mắt nàng.
Cựu Tể tướng Đại Chu Hồ Nhân Nông đã cởi mũ về quê từ lâu, ẩn cư hậu trường.
Đây là một Tam giới mới tinh, tất cả những tồn tại cổ xưa đều đã ẩn cư ra phía sau.
Thiên tài đồng lứa trẻ tuổi xuất hiện tầng tầng lớp lớp. Ma giới, Phàm gian giới, Thiên giới, thời đại sáng rạng gió thổi mây vần, trấn áp toàn bộ quái đản trên mặt đất. Thế nhưng, quái đản những năm qua càng ngày càng ác liệt.
"Long mạch tất nhiên hóa giải chiến tranh hai giới vào 800 năm trước, thành Thần nhập Thánh, không cần tàn sát sinh nữa. Thế nhưng, tác dụng phụ ngày càng lớn."
Trong đầu tất cả các trưởng lão Thục Sơn như có một bóng ma khủng bố che phủ, mưa gió nổi lên.
Bỗng nhiên, từ xa truyền đến tiếng gió. Sương mù trắng xóa lan tỏa đến. Những bóng người mông lung, cổ xưa dần dần hiện ra, tỏa khí thế khủng bố.
"Là liệt sĩ, quả nhiên sẽ xuất hiện, đây là mục tiêu chuyến này của chúng ta."
Trưởng lão Thục Sơn nói, thu hồi tâm tưởng bay xa.
"Đệ tử mới chú ý, những thứ kia là quái đản do nguyện lực chúng sinh tụ lại mà thành. Chúng bất tử. Chỉ cần chúng sinh còn nhớ về nó, còn sợ hãi nó, nó sẽ không bị hủy diệt... Đây là kỳ thi lớn của đệ tử mới. Mỗi ba năm, chúng ta sẽ tới thanh trừ một lần, để tránh 'Liệt sĩ' không ngừng hội tụ nhiều nguyện lực chúng sinh hơn, biến thành quái đản ngày càng mạnh hơn. Từng người tìm kiếm đối thủ, đây là sát hạch một chọi một."
Chớp mắt một cái, một đám đệ tử cấp tốc đối đầu với những bóng người mờ ảo. Trường kiếm ra khỏi vỏ, kiếm ảnh lấp lóe.
Thục Sơn phát triển tới nay đã có gốc gác thâm hậu, trở thành một trong các thế lực lớn nhất trong thiên địa Tam giới này. Họ không chỉ thành lập tháp trấn yêu để trấn áp một số quái đản có thể trấn áp, mà còn Thục Sơn mộ kiếm, trưng bày kiếm của các tiền bối Thục Sơn qua các đời.
Tất nhiên họ không cần chặt tay. Chỉ cần được bội kiếm của tiền bối nhận chủ, họ có thể cầm lấy kiếm. Đồng thời, từng đời kiếm chủ thay nhau tế luyện khiến tiên kiếm ngày càng mạnh mẽ.
Thục Sơn lúc này có mấy nghìn phàm kiếm phổ thông, đều do đệ tử chết già để lại. Có ba trăm thanh tiên kiếm nổi tiếng, mỗi thanh đều có tên gọi. Mười ba thanh tiên kiếm hàng đầu là Tử Tiêu, Sầu Vân, Bích Hà, Tru Tiên... Mỗi vị kiếm chủ đương thời đều là hạng người kinh tài tuyệt diễm, là trụ cột của Thục Sơn.
Thục Sơn là một trong các thế lực lớn nhất.
Đương nhiên, cũng có hạng người hùng tâm tráng chí xem thường di kiếm của tiền nhân. Dù sao cũng không phải do tự thân chế tạo, không hợp với bản thân, trực tiếp chặt tay đúc ra trường kiếm riêng của mình, chờ chết già lại để cho người đời sau.
Đang đang đang đang!
Tiên kiếm bay qua lại như mũi tên ánh sáng.
Thục Sơn kiếm hiệp hiện tại có mười bảy người, Liệt sĩ chỉ có mười lăm. Có hai người không có đối thủ đành đững em. Sau một trận kiếm ảnh lấp lóe năm màu, mười lăm người ứng chiến có ba người thất bại, không thông qua được sát hạch.
Trưởng lão Thục Sơn nói:
"Người không thể thắng được đối thủ, ba người; không có đối thủ, hai người... Lần này tổng cộng năm người không qua được sát hạch. Ngày mai về Thục Sơn, thu dọn hành lý về quê."
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận