Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 579: Con Đường Thành Thần Đáng Sợ

Trong tiệm trà sữa tại đống phế tích, những nghệ sĩ dương cầm và hình ảnh đôi nam nữ mông lung xung quanh dần biến mất, khắp nơi đều là cành khô và lá rụng, cùng với hoa tươi nở rộ, nhìn có vẻ có chút cô đơn.
“Ngươi đã không còn một mình, bản thân ngươi là muôn nghìn phần mộ của chúng sinh một thời đại... Thần mộ của Thần tộc Ishdar.”
Hứa Chỉ nhìn về phương hướng Sakura Đại Đế biến mất, phảng phất chứng kiến sự kết thúc của một thời đại. Loại cảm giác chấn động này đúng là rất lớn, huống chi là trong tình huống đặc thù, nàng còn lấy phương thức rời đi khiến người chấn động như này nữa.
“Ngươi làm một người giữ mộ, ngươi chỉ có thể chôn giấu nền văn minh và lịch sử cổ đại của thuộc về người Ishdar trong kí ức của mình, kể cả thanh xuân, nhiệt huyết, niềm đam mê máy móc và lời cự tuyệt Thần tộc kia nữa.”
Hứa Chỉ nở một nụ cười, sờ sờ cái mũi, nhớ tới một màn vừa rồi, “Lúc trước, ta bị chủng tộc này dùng phương thức‘ nhưng mà ta cự tuyệt ’ này từ chối mấy lần, ý vị rõ ràng khiến người ta hạnh phúc như vậy, nhưng mà ta cự tuyệt.... Đây cũng coi như là ta dùng cách của bọn họ, ‘ nhưng mà ta cự tuyệt ’ nàng sao?”
Xôn xao ——
Gió thổi như có như không, phảng phất như một thời không đang bắt đầu khởi động ở trong mộng ảo, bóng dáng xinh đẹp của Sakura Đại Đế cầm chiếc dù đỏ cũng dần biến mất.
Trong nông trường Michia, một chiếc quan tài với hoa văn ha anh đào tinh xảo chậm rãi được phủ lên, gió thổi bùn đất quét ngang mặt đất. Một tấm bia viết tên “Caroline” chậm rãi được dựng lên, giống như ngôi mộ của “Levis” bên cạnh, không có giới thiệu về cuộc đời hay là niên đại gì cả.
Hai ngôi mộ đứng ở trong khu nghĩa trang hoang vắng, mang cảm giác tang thương xa xưa, giống như đã hóa thành vĩnh hằng trong dòng thời gian dài đằng đẵng... Một nền văn minh cổ đại tuẫn lạn đến cực hạn đã kết thúc.
Hô!
Không gian đang dần bị bóp méo.
Cây cối, mặt đất, bầu trời dường như hóa thành một vòng xoáy điên đảo, vùng đất nông trường này phảng phất bị lấy mất vậy. Mảnh đất “Nông trường Michia” truyền kỳ này đã hoàn toàn biến mất ở trên mặt đất Dung Nham cổ đại.
“Hình như chỉ cần trong đầu để lộ ý niệm từ cảnh trong mơ thì vùng xung quanh sẽ hóa thành một vùng gió lốc tư duy thì phải? Thời không bị bóp méo, khiến cho người khác không thể nhìn thấy mảnh đất này?”
Hứa Chỉ nhìn mảnh đất kia, sắc mặt bắt đầu trở nên ngưng trọng.
Đây là sức mạnh to lớn mà chỉ Thần linh cao cấp mới có?
Hắn lần này đến đây cũng là vì muốn xem một chút chiến lực của cảnh giới này khoa trương đến cỡ nào. Dù sao cũng là lần đầu tiên xuất hiện, đương nhiên là muốn đi vào trong sa bàn tiến hành quan sát và đánh giá thực tế một chút.
Lúc này, chỉ riêng chiêu thức ấy thôi cũng đã đủ khiến cho người ta cảm thấy không thể tưởng tượng được rồi. Hắn căn bản không có sử dụng năng lực của mình mà chỉ lợi dụng tư duy gió lốc trong đầu.
Rầm!
Gió nhẹ thổi quét bên tai.
Hứa Chỉ cũng không rời đi, tiếp tục ngồi ở trên ghế trong đống phế tích, sắc mặt đã bình tĩnh lại.
Hắn lúc này đang kiểm kê thu hoạch, cùng với được mất sau khi nền văn minh này hạ màn.
“Không thể nghi ngờ về tính đáng sợ và khai sáng của con đường Tử Thần vĩnh sinh này, quả thực khiến người phải khiếp sợ. Nó có thể diễn biến nên một thế giới ở trong mộng, sáng tạo nên một thế giới Internet chân thật để cho người Isodar vào cư trú, tránh thoát việc chủng tộc bị diệt vong...”
Đừng nói những người khác, cho dù là hắn lúc trước sáng tạo nên chủng tộc này, ban cho bọn hắn đại não silicon cũng cảm đã thấy phát triển quá khủng bố rồi.
“Nàng để cho chúng sinh tu luyện ở trong đại não, trở nên mạnh mẽ hơn. Điều này tương đương với việc nàng tự tu luyện tinh thần lực. Dù sao thì mỗi một sinh linh đều là một bộ nhớ được lưu trữ trong bộ nhớ máy tính của nàng, chỉ cần chúng sinh tu luyện trưởng thành thì nàng liền có thể không ngừng ‘ minh tưởng ’ để trở nên mạnh mẽ.”
“Bản thân nàng không có chiến lực quá lớn. Toàn bộ năng lượng của nàng đều đã diễn biến thành thế giới hoa cỏ, chim cá, núi sông trong đại não, nó cũng đang phân tán tại các sinh linh cường đại trong thế giới đó, nhưng chủ yếu là bị phân ra cho bốn vị Thần.... Nhưng phương thức chiến đấu của nàng là triệu hoán các vị Thần trong đầu tác chiến.... Dù sao thì nàng cũng có thể xem như là một Gaia có ý thức, năng lượng đều ở trên người sinh vật trong não.”
Nếu so sánh với không gian của Cửu Chuyển Huyền Công thì cái này của nàng cũng có thể coi như là một loại không gian bên trong đặc thù, dùng để chăn thả chúng sinh.
“Dòng triệu hồi Sáng thế? Triệu hoán các sinh vật trong thế giới tưởng tượng trong đầu?”
Hứa Chỉ đang không ngừng sắp xếp suy nghĩ.
Hắn bỗng nhiên phát hiện, con đường mới để trở thành Thần của nền văn minh này quả thực là niềm vui của trạch nam, có thể sáng tạo nên một thế giới anime ở trong đầu?
Không cần phải là cái gì cả, chỉ cần trốn ở trong phòng ngủ cũng có thể trở nên mạnh mẽ. Bình thường có thể xem kịch, không có việc gì thì còn có thể triệu hoán một sinh vật hai chiều trong thế giới tưởng tượng của mình, một manh muội chẳng hạn, có thể phục vụ mình một chút?
“.....”
Sao hắn lại cảm thấy càng nghĩ càng giống vậy nhỉ!?
Người Ishdar nhiệt huyết, tình cảm mãnh liệt, hiếu khách vậy mà lại sáng tạo nên một phương pháp thành Thần thoạt nhìn thì cá mặn và phế manh như vậy?
Hơn nữa, ngay cả hắn cũng có chút hâm mộ.
Không có nguyên nhân nào khác, chính là con đường này thật sự quá nhanh và tiện!!
Nhưng mà hiện tại hắn không thể tu luyện công pháp thành Thần “Tử Thần vĩnh sinh” này được. Cho dù có dung hợp hệ thống gen thì khởi điểm cũng quá cao, phải thành Thần thì mới có thể tu luyện, mà chính mình trước mắt còn cách quá xa.
Nhìn thì đã tiến vào Thiên Đế cấp bảy, cách cấp tám Thần Thoại chỉ có một cảnh giới.... Kỳ thật, lúc này mới xem như là chân chính bước vào ngạch cửa, con đường trong tương lai không thể tưởng tượng được.
Trên thực tế, con đường nhỏ này có lẽ ban đầu cũng có cùng bản chất với“Hệ thống vu sư”.
Bản chất của Vu sư cũng là “Minh tưởng” ở trong đầu, thông qua việc“hình dung” một số sự vật ở trong đầu là có thể mở rộng tinh thần lực của mình, tự thân tu luyện, không tu thiên địa... Nó khác hoàn so với hệ thống tinh thần hấp thu năng lượng từ bên ngoài của thế giới Hoang Cổ.
Con đường thành Thần này là tập hợp kết tinh trí tuệ của vô số người Ishdar, cũng là “Minh tưởng” nên một thế giới mới ở trong đầu, không ngừng hình dung, mở rộng tinh thần lực của mình, đều là tu dưỡng bản thân.
“Hai hệ thống văn minh đều là ‘ minh tưởng ’ ở trong đầu, hình dung sự vật, nhưng mà bản chất lại khác nhau...”
Hắn không ngừng sắp xếp lại, thậm chí cầm lấy giấy bút viết lại một số suy đoán, đây là thói quen tự hỏi của hắn, đã được hình thành từ rất lâu rồi, “Có lẽ, đây là bản nâng cấp của hệ thống minh tưởng của Vu sư? Dùng tinh thần lực cường đại để sáng tạo nên một thế giới ở trong não?”
Hứa Chỉ không ngừng suy tư, “Nhưng đây là điều mà các Vu Sư truyền thống không thể làm được, bởi vì trong não bọn họ không có chip cho nên không có khả năng làm đến mức chu đáo chặt chẽ tinh xảo như thế.... Đây là hệ thống tu luyện riêng cho nhân tài của người Ishdar, nó kết hợp giữa minh tưởng siêu phàm của Vu sư và internet khoa học kỹ thuật.”
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận