Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 929 - Tiến Trình 1




Thời khắc này, tất cả Thần linh đều trố mắt nhìn.
Họ đều cho rằng mọi sự sẽ bình tĩnh trôi qua. Sự tồn tại khó mà tin nổi kia giáng lâm thời khắc Đạo Quân chết đi, họ có thể nhìn thấy chính là cơ may to lớn.
Ai có thể nghĩ được, vốn sẽ kết thúc sóng êm biển lặng, vậy mà Medusa lại…
Điên cuồng như thế!
Giống như kẻ cầu đạo điên cuồng đuổi theo bước tiến của Chân Lý, cuồng chân mà chạy.
Nhìn vị nữ khổng lồ kia đạp nát núi đồi chạy đi, tư thái không muốn sống, tất cả Thần linh đều trợn mắt.
"Người điên này!"
"Những năm nay, e là ngủ say váng đầu!"
"Đối với người khác, tùy tiện như vậy cũng thôi, vậy mà lúc này lại dám?"
"Nàng ta không muốn sống nữa thì thôi, nhưng có khi còn liên lụy đến chúng ta."
Rất nhiều Thần linh không ngừng mắng chửi. Họ hãi hùng khiếp vía, đứng cùng kẻ điên như vậy, ai cũng sợ.
Kẻ gan to bằng trời kia dám làm tức giận Thần Sáng Thế cổ xưa, thần bí mà khủng bố, cả thế giới này cũng có thể bị hủy diệt.
Oành oành oành!
Một vị nữ yêu tóc rắn lao đi như bay, mặt đất rung động ầm ầm, giống như Thần Ma viễn cổ khổng lồ đến độ che trời phủ đất đang chạy gấp.
Hứa Chỉ có hơi tê da đầu.
Medusa làm sao lại tàn nhẫn như vậy?
Hắn không sợ kẻ mạnh miệng, kẻ nhát gan, chỉ sợ kẻ điên không cần mạng này.
Kẻ khác mạnh miệng dọa dẫm, ngươi dừng thời gian một cái là sẽ không còn lộn xộn. Mình làm xong việc cũng chỉ cần tùy tiện rời đi. Còn trước mắt đây… thì đau đầu rồi!
Đùng đùng đùng!
Medusa đuổi theo, sải bước tiến lên.
Hứa Chỉ cũng không dừng bước chân, thậm chí không hề xoay người mà chỉ duy trì bước tiến chậm rãi như trước, bình tĩnh, từ từ tiến tới.
Chỉ là, Medusa chạy đi, chạy đi, cảm thấy mình ngày càng chạy chậm lại. Nàng nhìn bóng người khổng lồ đằng xa, giống như vầng Thái Dương tỏa ra ánh sáng vàng rực rỡ, chói mắt, dù đuổi tới lúc cổ khô rang cũng không thể nào đuổi kịp.
"Làm sao, xa như vậy?"
Nàng càng đuổi càng xa. Rõ ràng chỉ còn cách mấy dặm nữa, mà làm thế nào cũng không đuổi kịp, giống như hóa thành khoảng cách xa không thể với tới. Nàng càng ngày càng chậm, giống như một bộ phim tua từ từ.
"Phù!"
"Dọa ta một hồi!"
Thần linh phía sau thấy được cảnh tượng kỳ ảo, có cảm giác rối loạn như thời gian bị cắt rời. Họ cảm giác Medusa và đám người mình không còn ở cùng trong một chiều không thời gian. Họ vừa khủng hoảng, cũng vừa thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy tâm trạng giống như vừa đua xe xong, thoải mái chập trùng.
"Cũng may, cũng may."
Ngay cả bình tĩnh thận trọng như Liễu Ôn Kiếm cũng bị dọa sợ.
Nhân Hồ Nông đầy cảm khái nói:
"Có điều, trước mắt đã thoát ly tình trạng cắt rời thời gian, có hình ảnh so sánh, tính toán ra được… Ma Thần khởi nguyên và chúng ta chênh lệch vô số thời đại dài dằng dặc. Nàng chỉ bước mấy bước kia, e là đã qua mấy năm. Sợ là vĩnh viễn không bước qua được."

Bọn họ thì thầm, cảm thấy kỳ quái lạ lùng. Hôm nay xảy ra các loại xung kích đã trực tiếp mở ra lĩnh vực hoàn toàn mới, tầm mắt hoàn toàn trống trải.
"Quả thật giống Khoa Phụ đuổi theo Mặt Trời." Manh Muội cực kỳ hưng phấn: "Đó là vĩnh viễn không đuổi kịp."
Lúc này, Đạo Trường Sinh bên cạnh đã từng gặp sự tồn tại này, không nhịn được hỏi sư phụ mình là Manh Muội:
"Lão sư, ngài đã từng gặp loại Thần cổ xưa như vậy chưa?"
"Đương nhiên! Bởi vì đây chính là vị mà trước đó ta đã từng…"
Manh Muội ho khan, nghiêm túc giới thiệu:
"Là sự tồn tại cổ xưa, sư phụ đương nhiên biết nhiều hơn chút, cũng biết khởi nguyên kia là cái gì."
Thần linh xung quanh chớp mắt dựng lỗ tai lên.
Ai cũng biết lai lịch của Manh Muội rất cổ xưa, thần bí, thậm chí năm xưa Mỹ Mộng Thần muốn xâm lấn trí nhớ của nàng, kết quả bị sự tồn tại cổ xưa chưa biết đến xóa bỏ.
Manh Muội cũng không khách khí, dương dương tự đắc nói:
"Hắn sinh ra từ thuở ban sơ của hư vô, khởi nguyên thiên địa hỗn độn, là sự tồn tại duy nhất vượt qua đa nguyên vũ trụ, vô số chiều không gian."
Ầm!
Chúng Thần cảm thấy đầu nổ tung, xương cốt nổ tung, một luồng máu chảy ngược lên bộ não, bỗng ngừng thở.
Manh Muội rất hài lòng với vẻ kinh ngạc, ngơ ngác của các Thần linh.
Bởi vì bình thường nàng cũng ko dám nói lung tung những câu nói này.
Bởi vì không thể miêu tả, không thể nhìn, không thể nói tên, cho nên chỉ cần kể ra với các sinh linh không biết chuyện khác cũng có thể bị quan sát từ cõi u minh. Mỹ Mộng Thần tử vong như thế. Thế nhưng trước mắt nếu mọi người đều đã tận mắt thấy thì sẽ không còn sợ.
Manh Muội cười, chắp tay sau lưng, tiếp tục khoác lác, vẻ cao thâm khó dò:
"Hắn vượt qua vật chất, thời gian, không gian, đạo đức, luật nhân quả. Tất cả nhận thức của nhân loại trong quá khứ, hiện tại, tương lai đều không thể hiểu được sự tồn tại của hắn."
"Hắn là vô hạn, vĩnh hằng bất diệt, là thực tể mang nghĩa trừu tượng trong toàn bộ đa nguyên vũ trụ trừu tượng, không thuộc về bất kỳ không gian vũ trụ nào."
"Hắn ở trong căn nhà nằm giữa các chiều không gian, đang vẽ ra toàn bộ giống loài của chư thiên vạn giới, thậm chí toàn bộ chư thiên vạn giới. Thời gian, không gian, đều do hắn tự tay sáng tạo ra."
Hít…
Mọi người sợ đến độ không thể nói được gì.
Cả khu vực tràn ngập trong không khí hoảng loạn, giống như tận thế sắp tới.
Nơi khởi nguyên là một căn nhà nằm giữa các chiều không gian?
Lượng tin tức thật quá khủng bố.
Địa Mẫu Thanh Đằng quả nhiên biết được tình huống và bố cục của những thế giới khác.
Nàng ta còn biết được cả quy tắc vận chuyển của toàn bộ chư thiên vạn giới, không phải nông cạn giống như dân bản địa bọn họ.
Trong nhất thời, họ càng coi trọng địa vị của Địa Mẫu Thanh Đằng hơn. Manh Muội nhìn xung quanh, cảm thấy rất hài lòng. Điều nàng muốn chính là hiệu quả như này. Đám dân bản địa này bị chồng của ta dọa ngốc chưa?
Lúc này, các Thần linh giật mình vì Manh Muội mà dời sự chú ý, nhưng…
Tất cả mọi người đánh giá thấp quyết tâm của Medusa.
Đùng đùng đùng!
"Chỉ bằng vậy mà muốn ngăn cản ta?"
Medusa bỗng run rẩy dữ dội, bùng phát khí tức kinh khủng.
Ánh mắt nàng kiên quyết. Máu tươi chảy ròng ròng trên da. Thân thể không ngờ tăng tốc thêm một chút.
Xoạt xoạt!
Mỗi tế bào đều bùng lên uy thế khủng bố.
Thân thể nàng ta do 129.600 sinh mệnh đúc thành, thấp nhất cũng đã hoàn toàn tu thành Thiên Đế. Lúc này Medusa mới bùng nổ lá bài tẩy. Mỗi tế bào Thiên đế đều tu luyện hai đến ba loại hệ thống, có Võ đạo, Vu sư, Nội thiên địa…
Ầm ầm!
Khí lưu bùng phát trên người nàng ta.
Vô số tế bào Thiên Đế tu ba đường triệt để dung hợp khí tức, triển khai bí pháp nào đó, giống như phá tan tầng tầng giam cầm không gian. Thân thể nàng đầy vết thương, máu chảy ròng ròng, nhưng vẫn đứng thẳng tắp, ra sức vùng vẫy tiến về phía trước.
Vậy mà, nàng thật sự bước nhanh được mấy bước, rồi lại chậm lại.
"Còn chưa đủ sao?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận