Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 902 - Tất Cả Đều Tự Bế! 1




Toàn thần? Thần quan?
Bọn họ nhanh chóng lẩm nhẩm, nhìn người ngoài hành tinh cả người trắng nõn thần bí này, ăn mặc trường bào Thần quan hoa lệ, âm thầm đưa mắt ra hiệu.
“Thủ hạ Thần quan... Toàn Thần, hình như là người cai trị tối cao của mảnh hành tinh vũ trụ này?!”
“Quá dọa người, người này thống trị hành tinh vũ trụ sao?”
“Chúng ta muốn phát sóng?”
“Ha ha ha ha! Phỏng chừng là những tên gia hỏa không tiến vào kia.., ta đã nghĩ đến cảnh bọn họ bởi vì bỏ lỡ kỳ ngộ này mà tuyệt vọng, bất lực, đôi mắt nhỏ đáng thương như thế nào rồi!”
...
Mấy người chơi cười ha ha, thậm chí cảm giác có chút lâng lâng.
Vào ngày thử nghiệm đầu tiên, kỳ ngộ đã đến, nhiệm vụ đặc thù, phó bản chuyển chức, chức nghiệp che giấu, đây mới là đãi ngộ của vai chính sao.
Thần quan đứng đầu lại rất bình tĩnh, thấy bọn họ kiêu ngạo, cũng chỉ là cho rằng đặc tính của chủng tộc này là như thế, vô cùng dũng cảm, còn thường xuyên làm ra động tác khoa trương.
Hắn thậm chí lộ ra một tia thương hại,
Trong các hành tinh vũ trụ mênh mang, nền văn minh chủng tộc nào cũng đều có, trời sinh gen không được đầy đủ cũng có, nhưng chủng tộc như vậy thường sẽ sống không lâu liền trực tiếp bị diệt sạch.
“Đúng là sinh mệnh nhỏ yếu mà vô tri...”
Thật không biết hai vị Toàn thần, tại sao lại muốn giao lưu cùng với một thế giới nhỏ yếu hẹp hòi như vậy, còn lấy thái độ bình đẳng, theo hắn thì việc này xem ra là không cần thiết.
Chỉ có chính hắn biết, Toàn Thần sáng tạo hành tinh, đi lại giữa quá khứ và tương lai, vượt lên vĩ độ, có thể so với sức mạnh to lớn của “luật nhân quả”!
Nhưng hắn vẫn giữ vững nụ cười ôn hòa của chức nghiệp, đối với Mạnh Bà, dùng ngôn ngữ của lục đạo luân hồi giới thiệu, “Đây là thế giới của chúng ta, đứng trong vũ trụ mênh mang nơi này, mới có thể nhìn thấy rõ ràng, nhìn thấy toàn cảnh.”
“Thật là một thế giới đáng sợ.”
Thượng Quan Man cũng trầm mặc, lúc này mới biết thế nào là ếch ngồi đáy giếng.
Nàng đi lên từ phố phường Cửu Lưu hỗn loạn, không giống như là đệ nhất Thần quan này, sinh ra đã thần thánh, chưa từng trải qua quá cái gì. Nàng có thể xem mặt đoán ý, đương nhiên nhìn ra vị đệ nhất Thần quan này mơ hồ có chút xem thường đối với bọn họ. Nhưng đó cũng là đương nhiên, giống như là người thành phố khinh thường người nhà quê đơn sơ mà thôi.
Các người chơi cũng đứng ở thế giới chân không vô tận, phóng tầm mắt nhìn lại.
Phảng phất như thấy được một bức tranh sơn dầu sao trời tuyệt đẹp, từng hành tinh trôi nổi, đều có vô số sinh mệnh sinh hoạt, đủ loại môi trường sinh thái, đều không phải là những hành tinh chết.
“Ta mẹ nó bị dọa cho tiểu ra quần! Nơi này mỗi một hành tinh đều vô cùng khổng lồ, có thể so với một thế giới...”
“Tiểu vũ trụ này trực tiếp lớn hơn vạn lần so với tất cả thế giới mà chúng ta đã gặp qua!”
Trong nháy mắt, tất cả bọn họ đều há to miệng, lại là hưng phấn lại là mộng bức, giống như là Lưu bà ngoại tiến vào Đại Quan Viên, cái gì gọi là lớn? Cái này gọi là lớn.
Giống như người sống trên đất, từ nhỏ chỉ thấy qua ao hồ, bất ngờ nhìn thấy biển rộng.
Người bình thường tại giờ phút này, đều là trầm mặc và tự ti sụp đổ, đệ nhất Thần quan nhìn nhóm dân bản xứ này, chờ đợi phản ứng của bọn họ, nhưng mà...
Bọn họ cười ha hả.
“Thảo mẹ nó! Này cũng quá sung sướng đi!!”
“Một chuyến này sảng đến mức khiến chúng ta tạc nứt! Đây là ưu thế khi đi theo Phủ Quân Luân Hồi, người ta đã thiết lập quan hệ ngoại giao với các thế giới khác!”
Tất cả mọi người trực tiếp bay lên.
Cái gì gọi là một bước nhỏ của nhân loại, một bước lớn của Trái Đất?
Chính là đây!
Năm đó Apollo lên mặt trăng, liền cho rằng đã vượt thời đại, nhưng hiện tại so với mình, phải gọi là sư phụ!
Bọn họ vừa mới tiến vào trò chơi, cũng chưa từng chơi qua, trực tiếp một cái liền bước vào văn minh sao trời vũ trụ, tiến hành giao tiếp với từng hành tinh.
Quá độc ác!!
Bọn họ như là đang du lịch phong cảnh, điên cuồng chụp hình.
Chụp chụp chụp chụp!
Hơn nữa còn ghi hình, bọn họ đã nghĩ tới bộ dáng hâm mộ ghen tị của những người khác. Ngay cả Bạch Tiểu Quân cũng cảm thấy chính mình khổ tận cam lai, vừa mới bi thương vì “Thê ly tử tán”, giờ đã tiêu tán không ít, đây là kỳ ngộ buông xuống.
“...”
Thần quan đầu tiên lập tức trầm mặc.
Chẳng lẽ là mất trí đến điên rồi, bị đả kích quá mức, sao một đám đều hưng phấn lên vậy? Không nên tuyệt vọng, không nên tự ti sao.
“Đừng vô lễ.” Mạnh Bà bên cạnh nhìn những người này, âm trầm trầm dặn dò nói.
“Vâng!”
Bọn họ vội vàng làm ra dáng vẻ tất cung tất kính. Bọn họ biết rõ Mạnh Bà mới là người dẫn đầu cuộc giao lưu thế giới lúc này, giao lưu cùng với vị đệ nhất Thần quan dưới trướng của đối phương.
Người thống trị của thế giới hai bên đều không đến.
Nhưng mà đó cũng là đương nhiên, bọn họ còn không xứng để cho nhân vật như vậy tới tiếp đãi.
Lúc này, đệ nhất Thần quan mang theo bọn họ, không ngừng đi về phía trước, đi ngang qua từng viên tinh cầu.
Mà những người chơi đó cũng kích động đến hỏng rồi, điên cuồng ghi hình chụp hình. Bọn họ cố gắng chụp hết các hành tinh ven đường, tuy rằng không quá cẩn thận, nhưng cũng cảm thấy càng thêm đáng sợ.
“Hành tinh kia, hình như là hành tinh khoa học viễn tưởng, tất cả đều là cao ốc máy móc, hình như còn có phi thuyền chiến giáp vũ trụ?”
“Thấy không rõ lắm, quá xa! Nhưng chỉ là một hành tinh, đã có thể so với một cái thế giới!”
“Trên hành tinh bên kia, bọn họ đang làm gì vậy? Trời ạ, một con rồng năng lượng màu vàng khổng lồ đang bay khỏi mặt đất? Bay lên trên đám mây, phía dưới có vô số người ở cầu nguyện? Đây là đang làm gì vậy, hứa nguyện đối với thần long sao?”
“Thật muốn đi xuống nhìn xem.”
“Đó là văn mình thần bí gì vậy, thú vị quá đi!”
Quá sung sướng, bọn họ không ngừng đi ngang qua, nhìn một đám hành tinh, chỉ cảm thấy kích động vạn phần.
Thế giới to lớn, có quá nhiều khả năng!
Đây mới là thế giới sa bàn chân chính, có vô tận khả năng khổng lồ!
Từng hành tinh này phát triển đủ loại văn minh, chỉ cần cho chúng ta đi đến một hành tinh trong đó, cảm giác như có thể chơi đến già rồi.
-----
Dịch: MB

Bạn cần đăng nhập để bình luận