Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 478: Khởi Đầu Của Một Thế Giới Cực Lớn

“Nếu muốn chọn sa bàn dung nham, vậy chỉ có thể đào lòng đất sâu xuống tầng chảy lỏng, như vậy quá tốn sức. Đào xuống dưới chân phải xem vận may, mỗi vị trí đều khác biệt. Nếu vận may không ra gì, đào đến bốn nghìn mét mới có thể đào tới khu vực nham thạch nóng chảy thành dòng.”
Hứa Chỉ hít sâu một hơi, nhìn giả thiết và suy luận chi chít trên trang giấy. Hắn cảm thấy sáng tạo thế giới thật không dễ dàng, nhấp ngụm trà rồi nghĩ: “Trước mắt, mình chỉ có thể lựa chọn giữa ‘Thế giới nước’ và ‘Thế giới dung nham’”.
Trên thực tế, bản thân mình cũng không có lựa chọn khác. Mình mới là cường giả cấp sáu, còn chưa phải Thiên Đế, việc khoét đất xuống tận tầng dung nham để thành lập sa bàn, là lượng công việc to lớn lên đến mấy nghìn mét khối đất đá.
Theo lẽ thường mà nói, chỉ có thể lựa chọn “Thế giới nước”. Nhưng Hứa Chỉ cố tình bỏ qua.
Hắn thật sự rất muốn thành lập một thế giới dung nham.
Dù sao, thế giới kế tiếp mà hắn muốn thành lập là một thế giới rất lớn, không chỉ còn là một trăm mẫu chật hẹp.
Hắn cảm thấy, thời đại nên tiến bộ.
Như vậy, muốn làm lớn hơn, mấy nghìn đến mấy vạn mẫu thì kiếm đâu ra?
Cho dù xuống thế giới lòng đất đi nữa, nếu ngươi đào quá lớn, lại không đủ sâu, thì đất sẽ lún. Ví dụ như thế giới Hoang Cổ, Hứa Chỉ đã từng thấy mấy cây trụ chống đỡ trời đất đã đứt gãy, lún xuống, chưa nói đến diện tích còn lớn hơn nữa.
Cho nên, chỉ có thể là chỗ sâu hơn dưới lòng đất.
“Hiện tại đã cấp sáu, ta vẫn chưa thể đi ra ngoài không gian, vậy thì đi xuống đi! Vị trí lớn hơn, cũng phù hợp với sa bàn dung nham.” Hứa Chỉ gõ gõ ngòi bút. “Sâu dưới đất có thể mặc cho ta giày vò, chậm chí chỉ cần muốn là có thể làm ra diện tích lớn bằng một tỉnh ngoài hiện thực.”
Lòng đất…
Văn minh vờn quanh tâm Trái Đất thật sự mê người.
Hơn nữa, thế giới nước làm sao giải quyết vấn đề ánh mặt trời, đó chính là nan đề. Thế nhưng thế giới dung nham thì khác, nơi đó có nguồn nhiệt và nguồn sáng tự nhiên. Vừa nghĩ như vậy, Hứa Chỉ lại càng động lòng.
Nhưng như vậy không có nghĩa là thật sự phải đào ra cả một thông đạo đáng sợ, như vậy không thực tế… Hắn đứng dậy, tính toán thành lập trận pháp truyền tống không gian, truyền tống xuống gần khu vực dung nham sâu dưới mặt đất, như vậy là có thể thoải mái giải quyết.

Thế giới Vu sư.
Vườn hoa Elysee của Minh giới, hai giới sau chiến tranh, sự giằng co đã không còn, Đạo Quân cũng rời đi rồi.
Elmin vẫn đang chơi cờ, chẳng qua đối tượng đã đổi thành Hermes.
Tuy rằng Medusa bá đạo, nhưng Elmin vẫn có thể thỉnh thoảng trao đổi với Hermes. Dù sao có thể học tập trao đổi với Thần trí tuệ có tri thức phong phú, sẽ giúp ích rất lớn.
Mà việc trao đổi qua lại với Thần linh cũng làm cho phân thân kính tượng của Hứa Chỉ đột nhiên tăng mạnh.
Rào rào!
Từng đóa Bỉ Ngạn Hoa đẹp duy mỹ của Minh giới đang nở rộ xung quanh.
“Hermes, quả nhiên ngươi từng du lịch rất nhiều thế giới, trong đầu thật sự có tọa độ của thế giới khác sao?” Elmin bình tĩnh nói. “Nếu quả thực có thế giới mới, chúng ta sẽ an toàn hơn nhiều.”
Hermes hé miệng, tay đặt quân cờ trắng xuống bàn:
“Đó là một đoạn trí nhớ xa xôi, không biết thế giới kia tồn tại hay không. Dù sao chư thiên vạn giới có rất nhiều nơi đang sinh sinh diệt diệt. Đối với thế giới mà nói, chúng ta quá nhỏ bé.”
“Ta vẫn muốn thử một lần.” Elmin hạ cờ đen rồi nói.
Mấy tháng sau.
Hermes lại đến nữa, mang theo một tảng đá đến làm mục tiêu định vị.
Thử qua thử lại nhiều lần, Elmin hao tốn năng lượng cực lớn, cuối cùng mới định vị được Truyền Tống trận, đồng thời định truyền tống đi qua. Đáng tiếc là… thất bại.
“Chắc hẳn thế giới kia đã bị hủy diệt.” Elmin hơi mất mát.
Thất bại sao?
Cũng không phải.
"Nếu đã thất bại thì tọa độ truyền tống khác để lại cho ta làm lưu niệm đi, ta có hứng thú rất lớn đối với Truyền Tống trận không gian.”
Elmin không hề nghi ngờ.
Dù sao xưa nay Hermes chưa từng bị ai nghi ngờ. Elmin thẳng thắn giao một cái Truyền Tống trận khác cho hắn, hai người tiếp tục chơi cờ.

Trong hiện thực.
Hứa Chỉ cúi đầu nhìn Truyền Tống trận trước mắt.
"Tiêu phí hơn ba tháng đã giải quyết rồi. Một vị Thần hỗ trợ thành lập Truyền Tống Trận."
Nhưng làm sao xác định là khu vực gần dung nham?
Bởi vì đó là vị trí một nghìn tám trăm mét dưới chân Hứa Chỉ, khoảng cách này vô cùng phù hợp. Mà vật dùng để định vị đưa cho Elmin là nham thạch ở chỗ đó.
Có nham thạch núi lửa, đương nhiên sẽ định vị đến kết cấu nham thạch ngưng kết.
Hơn nữa vận may của hắn rất tốt, không đặt vị trí truyền tống ngay trúng vị trí dung nham nóng chảy, bằng không chớp mắt đã không còn. Phải biết rằng, mỗi lần dùng Truyền Tống trận không gian đều vô cùng đắt, cần rất nhiều năng lượng của Thần linh, cho dù là Elmin cũng không chịu nổi.
“Nếu Truyền Tống trận đã không bị hòa tan, chứng tỏ đã truyền tống tới gần vùng nham thạch núi lửa ngưng kết. Trước tiên truyền một cái phân thân kính tượng đi thám hiểm xem sao.” Hứa Chỉ hơi nhắm mắt, bắt đầu chuyến hành trình tới lòng đất.
Xôn xao!
Truyền Tống Trận tiêu hao rất nhiều năng lượng, trận văn đồ đằng tỉ mỉ tinh tế sáng lên.
Một bóng người nhỏ bé như con kiến nhanh chóng xuất hiện trong không gian đen kịt. Bóng tối đen thui, duỗi tay không thấy năm ngón, rất khó di chuyển. Bùn đất xung quanh liên kết chắc chắn, không có một khe hở.
"Bị chôn sống rồi."
Trong đầu Hứa Chỉ lóe lên suy nghĩ như vậy.
Rào rào.
Ánh sáng lóe lên, nhu hòa ấm áp.
Một đạo vu thuật phát ra ánh sáng, rồi từ từ hình thành lồng phòng hộ, chống ra thế giới bùn đất tối tăm. Đất bùn, đá tảng cứng rắn xung quanh như bị một lực vô hình cực mạnh ép lên, dần biến hình, giống như một cái vỏ trứng gà.
“Cảm nhận vô hình!”
Kính tượng của Hứa Chỉ khẽ phất tay.
Cảm nhận vô hình: vu thuật tinh thần cấp năm khuếch tán như gợn sóng quét ra xung quanh. Rất nhanh, trong đầu hắn đã xuất hiện một hình ảnh màu đỏ chứa toàn bộ tin tức xung quanh giống như của loài dơi. Tảng đá, đất cát, bùn đất, nham thạch, cùng với dung nham nóng chảy.
“Ồ? Dòng dung nham nóng chảy chính vẫn còn ở khá xa. Có điều, nơi này rất gần chi nhánh của dòng dung nham, ở vị trí cách mười ba mét…”
Trong biển ý thức đã xuất hiện một dòng sông đỏ bừng, nóng bỏng.
“Có điều, mạch dung nham này cũng rất lớn, rộng khoảng bảy mét, xem như thích hợp để lập sa bàn… Vị trí khác cách khá xa, vừa vặn có thể xem không gian bình thường trong lòng đất. Thậm chí có thể dẫn nước vào làm sông ngòi cũng sẽ không bị bốc hơi.”
Hắn không ngừng suy tính, không ngừng lặp lại việc thăm dò tính nguyên vẹn của sa bàn. Dù sao ở đây cũng là khu vực dung nham cực kỳ nguy hiểm, tự bản thân nó đã là một dạng rèn luyện. Nếu trên đầu có nham thạch nóng chảy, chỉ sợ sẽ sụp đổ sập xuống.
P/S: Mình check mấy bản raw thì có cái để là mét vuông, có cái là mẫu. Lúc đầu mình thấy mét vuông là hợp lý, nhưng đến mấy thế giới sau thì mẫu mới phù hợp :))
Cho nên từ giờ sẽ để diện tích sa bàn thế giới Vu Sư ban đầu là một trăm mẫu nhé, các thế giới sau sẽ lấy số liệu này làm chuẩn.
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận