Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 454: Quỷ Dị (Thượng)

Nàng mang theo La Thải Vi tiếp tục cuộc lữ trình, đi được mấy ngày, nàng phát hiện nữ hài này cần cù thiện lương, chịu thương chịu khó. Cái gì nàng cũng đều giúp ngươi phục vụ tốt, làm rất chu đáo, giặt quần áo, nấu cơm, dọn dẹp...
Thông minh, thiện lương.
Sheila nhìn bóng dáng nàng đang cố hết sức đổ nước, thậm chí hiện lên một tia ghen ghét. Đó là một loại cảm xúc phức tạp, thế giới này sao có thể có một mỹ thiếu nữ hoàn mỹ như vậy, thậm chí còn có ý muốn tra tấn nàng...
Lấy sự ôn nhu và thiện lương của nàng, cho dù yêu cầu có vô lễ thế nào nàng cũng sẽ yên lặng chịu đựng trong nước mắt?
Nội tâm nàng bỗng nhiên lóe lên một ý nghĩ, thiếu nữ mang theo dáng vẻ thống khổ khóc lê hoa đái vũ. Nàng vậy mà lại... muốn nhìn thấy cảnh này??
“Tiểu Vi, quỳ xuống, giúp ta rửa chân.”
Trong nháy mắt, trong đầu nàng hiện lên hình ảnh đó, thậm chí cảm thấy không hài lòng, liền dùng bàn chân dính đầy nước đá một đá vào đầu của thiếu nữ thiện lương này, lại có loại cảm giác sảng khoái vui sướng tràn trề!
“Tiểu Vi, nhìn thấy phân bò ven đường kia không? Ăn đi!”
Nàng lại nghĩ đến hình ảnh kia.
Thiếu nữ mỹ lệ này giống như một con chó đang vẫy đuôi lấy lòng vậy, dù khóc nức nở cũng sẽ không cãi lời mình, bò trên mặt đất rồi bắt đầu ăn...
“Tiểu Vi, lại đây rồi ngoan ngoãn nằm xuống, trở thành bao cát để ta dùng tay đánh ngươi một trận!”
Nàng càng nghĩ thì cái ý tưởng điên cuồng kia lại càng lúc càng lớn, giống như hạt giống dần trưởng thành hóa thành đại thụ che trời, thậm chí nàng có ý nghĩ muốn xé nát thiếu nữ xinh đẹp như đồ sứ này.
Phốc!
Sheila vội vàng cắn đầu lưỡi, máu tươi chảy xuống từ môi. Nàng cảm thấy sởn tóc gáy, một luồng hàn ý nảy lên trong lòng,
“Đây rốt cuộc là!? Đây là cái quỷ gì!!?” Đầu lưỡi nàng điên cuồng chảy máu, đổ rất nhiều mồ hôi, hô hấp bắt đầu trở nên dồn dập và hỗn hoạn.
Lúc trước nàng luôn cho rằng trong tương lai nhất định mình sẽ không bị thương, dù sao cũng có Messiah Quân chủ Đại đế bảo hộ mình.
Cấp sáu Động Thiên, thậm chí một vị Động Hư Đại Đế cấp bảy bình thường cũng không thể làm mình bị thương! Cả đời sau này của mình đều sẽ thật nhẹ nhàng hạnh phúc mà chu du thiên hạ.
Không nghĩ tới...
Nàng cắn cắn môi.
“Tỷ tỷ, tỷ tỷ, ngươi làm sao vậy?” Tiểu Vi chân trần đi vào xe ngựa, nửa quỳ trên mặt đất, lộ ra vẻ đau lòng quan tâm, gương mặt nhỏ nhắn thanh thuần xinh đẹp, gấp đến độ đổ mồ hôi, tìm kiếm hòm thuốc dự phòng, “Đầu lưỡi chảy máu! Phải nghĩ biện pháp trị liệu... Chúng ta đi tìm lang trung, đi tìm lang trung!”
“Không sao.”
Sheila bỗng nhiên ôm Tiểu Vi vào trong lòng ngực, vội vàng xin lỗi, “Thực xin lỗi, thực xin lỗi.”
“Tỷ tỷ, ngươi không cần phải nói xin lỗi, là ta sai...” Tiểu Vi khóc lên, lê hoa đái vũ, đôi chân thon dài khẩn trương khép chặt lại với nhau, tạo thành đường cong vô cùng no đủ, thân mình mềm mại, giống như đang ôm một đống bông ấm áp mềm mại.
Sheila vô cùng ảo não:
Thiếu nữ hoàn mỹ thiện lương đáng yêu như vậy, luôn suy nghĩ cho mình, thương tiếc còn không kịp, vậy mà mình lại…!??
Xe ngựa tiếp tục đi về phía trước.
Các nàng rất nhanh đã tới một trấn nhỏ tiếp theo, trấn Vị Thủy, bên này cũng có tin tức được lan truyền.
Từng đội thanh niên mặc trang phục màu đen, mang theo vũ khí kỳ lạ, trên người có thêu chim yến, đi tới đi lui.
“Lão bá, đã xảy ra chuyện gì?” Sheila mang theo La Thải Vi ngồi ở bên cạnh.
“Thời buổi rối loạn, lòng người có quỷ.” Lão bá quán trà nói: “Nhìn thấy những thị vệ kia không? Nghe nói là tri huyện có chuyện, đã xin chỉ thị cấp trên, qua nửa ngày nữa thì Tuần Sát Sử năm châu phương Nam ‘ Nam Cung Diệp ’ sẽ đến. Đó là nhân vật lớn chính tam phẩm, cảnh giới thứ sáu! Ta đã ở trấn Vị Thủy này ba mươi năm, đây là lần đầu tiên nhìn thấy một vị quan lớn như vậy.”
Hiện tại, cả thành đều là thi thể trắng nõn nát vụn, trong giếng, trên sông, trên đường phố, thậm chí liếc mắt là có thể thấy được, âm trầm quỷ dị khiến người người sợ hãi.
Vậy mà có thể tùy ý thấy được, mang đến một loại cảm giác đặc thù.
Gần đây đã bắt được rất nhiều kẻ sát nhân.
Bọn họ thậm chí còn đem thi thể thiếu nữ giấu ở dưới giường, chôn dưới đất, số người tử vong còn nhiều hơn nhiều so với bên ngoài.
“Ài! Không thể tưởng tượng được, thật sự không thể tưởng tượng được. Những người đó đều rất trung thực, nhân phẩm không tồi, không nghĩ tới sau lưng lại vặn vẹo như vậy.” Lão bá quán trà thở dài một hơi.
Lão bá quán trà lại nói: “Ài, thật là đáng sợ, hiện tại mỗi ngày đều xử lý thi thể, nhân thủ đã không đủ... Các ngươi có thể nghĩ tới không? Tri huyện của chúng ta là Đại lão gia Từ Thành trứ danh, có tiếng thanh liêm vì dân, vậy mà sau lưng cũng là một tên tội phạm giết người. Trong phủ đệ của hắn lại có một nữ tử mỹ lệ bị giết, hắn cầm đao, tay đầy máu, bộ mặt cực kỳ dữ tợn...”
Sheila kinh hãi, “Tri huyện, hiện tại thế nào rồi?”
“Chạy thoát!” Lão bá quán trà nói: “Dù sao cũng là cường giả cấp bốn, ăn hương hỏa của bá tánh chúng ta, hiện tại lại thành tội phạm bị truy nã, chính là bức họa truy nã được dán trước cửa thành đó!”
“Có nhìn thấy.” Sheila gật gật đầu.
Lão bá thở dài một hơi, “Hy vọng đại nhân vật Tuần Sát Sử được phái xuống kia có thể điều tra rõ sự tình khủng bố trong đó.”
“Đã tra xét lai lịch của những thiếu nữ kia chưa?” Sheila nắm chặt tay La Thải Vi.
“Nghe nói việc tra rõ lai lịch đang gặp khó khăn, có đại nhân vật đã khôi phục tướng mạo cho các nàng, tuy rằng khác nhau nhưng đều rất là mỹ lệ, tóc dài.... Hơn nữa nếu đem các phần thi thể rơi rụng của các nàng ghép lại thì phát hiện đều thiếu một phần....” Sắc mặt lão bá dần trở nên hoảng sợ, “Hỏi những tội phạm giết người đó, bọn họ cũng không biết, giống như là một đôi chân biến mất từ không trung trống rỗng, tự mình chạy đi vậy.”
“Một đôi chân?”
Sheila cảm thấy có chút kinh hãi.
“Ài! Chỉ là trong thành của chúng ta đã có hơn hai trăm người bị bắt, không ai có thể ngờ rằng sau lưng bọn họ lại giết người tàn nhẫn như vậy! Các thành trì phụ cận khác lại càng nhiều, nghe nói đã chất đầy toàn bộ đại lao.”
Lão bá sau khi đưa xong nước trà, lại đi tiếp đón khách nhân khác.
Xung quanh đang rất rối loạn, người trên đường phố hoảng loạn liên miên không dứt.
Trong lúc xung quanh đang nghị luận, bỗng nhiên có một nam nhân thoạt nhìn trung thực bỗng trở nên điên cuồng, cầm đao rống giận, “Ta, không phải là ta muốn giết nàng, nàng thiện lương, đáng yêu, mỹ lệ như vậy! Ta mới có thể...”
A!!
Hắn gào rống lên, đôi mắt hiện lên sự hối hận đan xen với oán độc, nước mắt hối hận rơi đầy trên gương mặt của hắn. Hắn ta nhấc đao lên, vậy mà lại hướng về phía hai thiếu nữ thoạt nhìn rất nhu nhược, đó là hai người Sheila.
“Tỷ tỷ!”
La Thải Vi quýnh lên, lập tức che ở trước người.
Không tốt!
Sắc mặt của mọi người xung quanh đều trở nên căng thẳng, trơ mắt nhìn đao cắm vào hốc mắt của La Thải Vi.
Thiếu nữ cắn chặt môi, nước mắt che phủ, nhưng vẫn kiên nghị che ở phía trước.
Phanh!
Người đàn ông bay ngược ra ngoài.
“Thế giới này đang dần trở nên sởn tóc gáy...” Sheila thu liễm hơi thở, nhìn Tiểu Vi đang che ở trước người, bỗng nhiên hạ quyết tâm, mặc kệ Tiểu Vi rốt cuộc là thứ gì, đều phải bảo hộ nàng.
Nàng đã một trăm hơn tuổi, là một cường giả cấp bốn đã cận kề thọ mệnh, dùng thuật pháp đặc thù mới có thể bảo trì thanh xuân, trước khi chết bỗng nhiên lại có sự ký thác.
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận