Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 767: Cảnh Tượng Kỷ Nguyên Thần Thoại 3

Chỉ một câu nói đơn giản, nhưng thực ra đầy hàm ý giống như những bài thơ ca vậy, ẩn chứa lượng thông tin rất lớn, tinh tế thưởng thức ngữ cảnh trong đó, có thể biết được rất nhiều, vô số người nhìn ra được sự mâu thuẫn rất lớn ở trong đó, tỉ mỉ phân tích.
“Không có khả năng! Sức chiến đấu của cấp bậc Thiên Đế không thể nào có sức phá hủy mạnh tới vậy được.”
Có Thiên Nhân mở miệng vội vàng nói,
“Ta đã nhìn thấy Vân Đế ra tay rồi, sức chiến đấu không bằng một phần một trăm của hắn! Với sức phá hủy như này, ngay cả Vân Đế cũng sẽ bị vỗ chết trong nháy mắt!”
Mọi người cực kỳ nghi hoặc.
Ngay lúc mọi người ngừng thở cẩn thận sắp xếp lại suy nghĩ, thì một câu nói càng thêm khủng bố, ẩn chứa lượng thông tin cực lớn đánh sâu vào trong thần kinh của mọi người:
“Trong năm tháng dài đằng đẵng, ngủ đông cả một tiền sử, chờ đến ngày hôm nay, cuối cùng cũng nghênh đón đại kiếp rực rỡ, kiếp này liên thủ với Thiên Kiêu đương thời, nhất định phải lấy được tên thật của Luân Hồi, chỉ sai một kiếp, không có kiếp sau…Kỷ nguyên này sẽ không lại thất bại!”
Lúc câu nói kia vang lên, tất cả mọi người đều im lặng, trong lòng vô cùng sợ hãi.
Nhưng mỗi một người trong bọn họ đều không phải là hạng người đơn giản, trầm mặc chưa tới hai giây đã nhanh chóng chỉnh sửa tốt cảm xúc, trấn an nội tâm sợ hãi của mình.
Có người nhanh chóng mở miệng, đưa ra ý kiến, đồng thời cũng có ý tứ trấn an những người xung quanh,
“Tiền sử? Kỷ nguyên này sẽ không lại thất bại? Chẳng lẽ, không chỉ phát sinh một lần chiến tranh? Chuyện này quả thực khiến cho người ta sợ hãi!”
Có ông lão vuốt vuốt chòm râu trắng, dáng vẻ vô cùng tiên phong đạo cốt, bình tĩnh nói,
“Tồn tại đang nói chuyện lúc này – Tuyệt Vô Thần, rất có thể đã nếm trải một lần thất bại, hắn là người trốn thoát, sau đó ngủ đông cả một thời tiền sử, ngóc đầu trở lại, hơn nữa còn thỉnh toàn bộ Thiên Kiêu đương thời, chẳng lẽ là đám người Thiên Đế? Nếu nói như vậy, thì kỷ nguyên mà chúng ta đang ở ít nhất là kỷ nguyên thứ 3, còn về những miêu tả ở trong đó, lấy được tên thật của Luân Hồi…”
Hắn đột nhiên trầm mặc.
Mọi người ở xung quanh cũng im lặng.
Không khí bỗng chốc trở nên nặng nề, sự im lặng này kéo dài khoảng hơn 4 giây.
Bọn họ nhìn nhau, đều thấy được vẻ mặt hoảng sợ của đối phương.
Đương nhiên mọi người đều biết rằng ở trong Luân Hồi, ở chỗ của Mạnh Bà, tất cả đều chỉ có duy nhất một tên thật.
Tiếp theo, xuất hiện hình ảnh càng khủng bố hơn, chỉ thấy huyết vũ vô tận, Thương Sinh bị tiên huyết trấn áp, muôn đời cô tịch, thậm chí, vòng luân hồi kia cũng mơ hồ xuất hiện vết nứt.
Thậm chí Luân Hồi cũng…
Bọn họ chấn động mãnh liệt!
Sức phá hủy bậc này, chỉ một người đã hủy diệt toàn bộ Thế Gian Đạo, hoặc là Thiên Nhân Đạo…Hơn nữa, khi chém giết ngay cả Luân Hồi cũng xuất hiện vết nứt.
Sau đó, lời nói đầy hàm ý khiến lòng người kinh sợ vang lên.
“Không, ta không cam tâm, sinh linh trên thế gian, không ai có thể thoát khỏi gông xiềng này cả, thoát khỏi lục đạo luân hồi, trở thành Chân Thần…Cho dù là ngươi rất muốn có được loại dáng vẻ đó, cũng không thể thực sự trở thành Thần được!”

Không ai có thể trở thành Thần.
Hình ảnh cuối cùng của tiền sử vô cùng thảm thiết, tin tức mà tiền nhân lưu lại cho chúng ta chính là một câu nói rất dễ hiểu, những người đó tiến hành đấu tranh, ai cũng là Thiên Đế, muốn đột phá thành Thần, mà tồn tại kia, dường như đang trói buộc việc những người thành Thần, không cho phép đột phá?
Có người tỉ mỉ ngẫm nghĩ câu nói khó có thể tưởng tượng kia,
––– Cho dù là ngươi, cũng không thể trở thành Thần được?
Vị chưởng quản Luân Hồi kia sao có thể không phải là Thần?
Cho dù, bóng dáng thần bí kia cùng hắn chém giết đối chiến, Tuyệt Vô Thần, sức phá hủy quá mức kinh người, thậm chí bọn họ cũng không dám nghĩ đó là Thiên Đế. Ngay cả Vân Đế hiện nay, sức chiến đấu cũng kém hơn rất nhiều...Những tồn tại như vậy liên thủ với nhau vậy mà lại đều bị một người sống sờ sờ trấn áp, tồn tại như thế, sao có thể chỉ…vẫn chỉ là một Thiên Đế?
Chỉ có Miêu Khiêu mấp máy môi.
Kiến thức của hắn rộng hơn một tí, nhìn màn hình, sức phá hủy kinh người như Tuyệt Vô thần này, Thiên Đế vẫn có thể làm được.
Tuyệt thế yêu nghiệt tu luyện công pháp nghịch thiên là có thể làm được.
Giống như Đế Kỳ, Đạo Trường Sinh năm đó vậy, mỗi một người trong số bọn họ đều có thể quét sạch Thiên Đế, bốn mươi năm mươi Thiên Đế, ở trong mắt bọn họ cũng chỉ là một chiêu liền giải quyết một tên, năng lực chiến đấu của bọn họ cũng đánh vỡ toàn bộ thế giới Hoang Cổ.
Thiên Đế này có thể nói là nghịch thiên, chẳng qua là bị kẹt ở cảnh giới Thiên Đế nên không đủ năng lượng thôi, thực tế, sức chiến đấu đã sớm vượt qua tất cả những Thiên Đế bình thường, không thể dựa vào cảnh giới mà đánh giá, Tuyệt Vô Thần có lẽ chính là người như vậy.
Nhưng mà lúc này, hắn liên thủ với thiên tài của cả thế giới thế nhưng vẫn bị đánh bại?
Nếu như vị Bệ hạ này còn không phải Thần, như vậy thì quá khoa trương rồi! Hiện tại, so với Thần, hắn còn muốn khủng bố hơn gấp vạn lần! Bởi vì, thần linh bình thường, cho dù là Tiên Huyết Đế cũng có thể làm được chuyện này, xóa sổ tất cả Thiên Đế…
Nhưng mà…
Miêu Khiêu nảy ra một suy nghĩ điên khùng.
Khi mọi người vẫn còn chìm trong sự khó tin này, một câu nói truyền đến, nó như vẽ thêm mắt cho rồng, khiến cho cơ thể mọi người lập tức trở nên lạnh lẽo, đây là một giọng nói xa lạ, truyền đến từ xa xa.
“Khi ta chưa thành Thần, trên đời này không có Thần.”
...
“Khi ta chưa thành Thần thì trên đời vô Thần.”
Giọng nói lãnh đạm xoay vòng, trong đó mang theo khí phách bá đạo tuyệt thế cùng với ý chí, như thể nó là một câu cuối cùng cho chiến tranh hoang tàn và đen tối. Nó pha lẫn với ngọn gió bi thương, nhẹ nhàng quanh quẩn trong thi hài khắp nơi, vờn khắp núi sông, ngưng tụ thật lâu, kể ra toàn bộ chân tướng lịch sử hắc ám của kỷ nguyên thần thoại cổ đại.
Một câu này, phảng phất toàn bộ hình ảnh của thời đại cũng bởi vậy mà hạ màn, hoàn toàn kết thúc.
Toàn bộ người đều trầm mặc.
Xung quanh thành phố máy móc là một mảnh không khí hoảng loạn.
Tất cả mọi người đều gắt gao mím môi, đồng tử mở rộng, tựa hồ đang còn đang đắm chìm trong câu nói kia, nhìn thấy thời cổ đại xa xưa.
Giống như tận thế của địa phủ sắp đến gần.
Có người bỗng nhiên miễn cưỡng nở một nụ cười nhạt, lớn tiếng càn rỡ, “Ha ha ha, các ngươi đều đang làm gì? Sao lại không nói lời nào?... Tồn tại chưởng quản luân hồi không phải là vẫn tính sai sao! Ngươi xem... Ngươi xem!!”
Hắn đột nhiên bắt lấy bả vai của một người bên cạnh, dùng sức lay động, chỉ vào máy trò chơi, “Tuyệt Vô Thần người này, không hổ là một trong năm thủ lĩnh phản kháng năm đó, hắn quá khủng bố! Quả thực là thần tượng của chúng ta! Đã từng thất bại tại thời tiền sử xa xôi, lại vẫn còn sống, đi vào thời đại Thiên Đế bị vứt bỏ, tranh với thiên mệnh! Tuy rằng vẫn thất bại, trở thành một cái tiền sử, bị trấn áp, những vẫn để lại chuẩn bị cho sau này! Báo cho chúng ta biết về thời đại thứ ba....”
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận