Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 553: Tai Họa

Đại vực Hải Lam.
Bọt khí chậm rãi phun lên từ Thánh Điện tráng lệ rộng lớn dưới đáy biển, dạ minh châu tinh mỹ và san hô được trang trí rất hoa lệ. Mọi người đều đang đứng ở trước cung điện, ánh mắt đều tập trung ở trên màn hình cong thật lớn kia.
Trên đó đang chiếu về kịch biến khủng bố của đô thị Veolia của người Ishdar. Tai họa diệt thế kia phảng phất như một bóng ma màu đen dày nặng, hung hăng đè ở trong lòng mọi người.
Không có người lên tiếng, bầu không khí là một mảnh trầm mặc.
Caroline đã không thể quay về, nàng biết rõ dù mình có chạy trở về thì có ích lợi gì chứ?
Nàng cũng chỉ là một nhà khoa học giống như Melvina, bản thân không có chiến lực, toàn bộ chiến lực của văn minh cũng đã ở nơi đó, cho dù không có nàng, cũng có thể tự phát huy được, người Ishdar cũng có thể tự vận hành.
“Người Ishdar sẽ trở lại... Thất bại chẳng qua chỉ là con đường nhất định phải đi qua mà thôi.” Caroline nhắm hai mắt lại, “Không có một nền văn minh trí tuệ cao cấp nào có thể sống mãi trong hòa bình, dù sao cũng sẽ phải té ngã, chúng ta cũng giống như vậy.”
“Trận đánh này sẽ thua sao?” Hải Lan Đông hỏi.
Caroline cũng không trả lời hắn, chỉ nhẹ nhàng nỉ non câu nói năm đó của Levis tiên sinh, “Bất cứ lúc nào có hắc ám thì chúng ta phải tin tưởng vào nền khoa học vững chắc, giống như tin tưởng vào tương lai rạng rỡ của nhân loại vậy.”
Caroline chậm rãi đi tới trước mặt Hứa Chỉ, bỏ một cái ly xuống, “Ta vẫn còn nhớ rõ một ngày đó, trên đường phố nọ, trong một quán trà sữa, ta đã nói qua về mộng tưởng với ngài.”
Trong tay nàng nắm chặt một thứ, nàng do dự một chút rồi buông tay ra, xoay người rời đi.
Hứa Chỉ cúi đầu, nhìn đồ vật mà Caroline buông xuống.
Đó là một ly trà sữa bằng nhựa trong suốt đã sớm đã bị nhàu đến nhăn dúm, không biết đã được nâng niu bao lâu, nó chứa đầy dấu vết của năm tháng, giống như là quyết tâm của nàng vậy.
...
Tai họa đáng sợ vẫn bạo phát.
Caroline đã trở về, nàng vội vã mang theo bộ hạ rời đi, trận tai nạn này còn lớn hơn nhiều so với trong tưởng tượng của nàng. Việc người Ishdar bị hủy diệt tựa hồ đã không thể tránh né, chỉ cần đẩy một chút là sẽ vỡ nát
“Nàng rất khó để có thể xoay ngược tình thế...”
Đá san hô màu đỏ sậm, xa hoa lộng lẫy, bọt khí nước biển quay cuồng, sắc mặt của Hải Lan Đông bình tĩnh lại không khỏi có chút buồn bã, “Ngôn ngữ C++, thống nhất phòng hộ đại não bằng lá chắn, cấu thành mật mã sinh mệnh của người Ishdar, thành lập nên cơ chế xấu hổ đến chết, nó vốn rất hoàn mỹ. Nhưng nếu như nghiên cứu nhằm vào virus, khiến cho đại não tê liệt thì cũng sẽ đẩy nền văn minh vào chỗ chết.”
“Mà chúng ta lại không giống vậy, đại não của mỗi người chúng ta đều do tường lửa độc đáo do chính mình tạo nên.... cho nên sẽ không xuất hiện loại cảm nhiễm trên phạm vi lớn này.”
Hứa Chỉ nghe vậy, vẻ mặt lại vô cùng thực tự nhiên, “Mỗi một người các ngươi đều là một hòn đảo biệt lập, đây là có lợi có hại, người Ishdar bởi vậy mà có được văn minh cao cấp, ngươi không phải rất hâm mộ bọn họ sao?”
“Đúng vậy.”
Hải Lan Đông không biết nên nói gì, chỉ cười: “Ta rất hâm mộ bọn họ, lại không dám trở thành bọn họ, ta kính nể dũng khí của bọn họ, chủng tộc này nóng như dung nham vậy! Theo đuổi khoa học thế gian tiến bộ mãnh liệt như thế, ta lại không dám...”
Hắn rất thẳng thắn mà nói ra sự khiếp đảm và nhút nhát của mình.
Có lẽ, đây cũng là sự khác biệt giữa một chủng tộc sống bên cạnh dung nham và một chủng tộc sống trong hải dương đi.
Một bên là cấp tiến lãng mạn nhiệt tình, một bên là yên lặng trầm ổn bảo thủ.
Cùng một khởi điểm nhưng quá trình văn minh của bọn họ lại hoàn toàn khác nhau, dẫn đến những sự khác biệt như trời với đất.
Hải Lan Đông tiếp tục nói: “Vì thế, ta đã lựa chọn giao tiếp bằng miệng, mỗi người sẽ thành lập từng bức tường lửa, cự tuyệt việc giao tiếp bằng trái tim, thành lập nên vách ngăn giữa con người trong nền văn minh, chờ đợi lúc virus bùng nổ sẽ thành lập nơi ẩn núp cho chủng tộc chúng ta. Bởi vì ta biết nếu hắn thoát khỏi cơ chế Thẹn chết thì thứ đáng sợ nhất không phải là giết chết, mà là hắn có thể chế tạo virus nhằm vào chính chủng tộc của mình....”
“Mà quốc sách của hải tộc ta cũng không phải thật sự là bảo thủ, mà là phương pháp đáng tin cậy nhất để hướng tới thành công. Chờ khi người Ishdar bị diệt sạch, thì khi đó chúng ta sẽ không cần tốn nhiều sức lực thì đã có thể tiếp thu kết tinh văn minh của bọn họ, khi đó tự nhiên bọn ta sẽ đứng ở độ cao như bọn họ.... Cảm ơn Thần linh cổ đại đã chứng kiến cuộc đánh cược của chúng ta.”
“...”
Hứa Chỉ ngạc nhiên.
Vị lãnh tụ có thể đứng đầu một nền văn minh, không có ai là đèn cạn dầu cả.
Cái kịch bản phát triển tùy tiện rồi sau đó học trộm trên thực tế hắn đã gặp qua không ít, mà chính hắn cũng là một trong số đó, nhưng có thể nói đến thoát tục như vậy, hơn nữa còn sớm có dự mưu như này thật sự là hiếm thấy.
Mà vị này hiển nhiên là một nhân tài kiệt xuất trong đó, chỉ số thông minh không đủ, nhưng có cơ trí.
Có lẽ, kế thừa di sản và hủy đi thế hệ thứ hai mới chính là phương thức đi lên đỉnh cao nhân sinh nhanh nhất.
“Nhưng mà, người Ishdar là một chủng tộc sáng tạo kỳ tích. Bọn họ có thể chịu đựng qua đợt virus bùng nổ này hay không, không ai biết rõ cả.”
Hải Lan Đông cười rộ lên, cảm khái nói: “Nếu cần thiết, ta sẽ nghĩ cách lấy việc che chở tộc nhân của bọn họ làm điều kiện trao đổi, không chỉ tiếp thu văn minh của bọn họ, ta còn muốn cưới Caroline....Dù sao thì nàng cũng là một người trí tuệ, đủ để ảnh hưởng sâu xa.”
Hải Lan Đông bỗng nhiên nhìn chằm chằm vào Hứa Chỉ, cười như không cười, chớp chớp mắt, “Không biết Thần linh siêu cổ đại có ý kiến gì không? Ta có thể kết hôn với Caroline và đạt được liên minh giữa hai tộc hay không? Nếu ngài có ý, thì ta sẽ không đoạt với ngài.”
Hứa Chỉ dùng ánh mắt quỷ dị nhìn đối phương:???
Nếu như hắn nhớ không lầm, thì Hải Dương Quân Chủ Hải Lan Đông chân chính sớm đã chết, trong thân thể trước mắt chính là thê tử của hắn —— Đại công chúa Naga Mikha, cũng chính là hắc thủ phía sau màn luôn nâng đỡ cho Hải Lan Đông.
Một nữ nhân, cưới một nữ nhân, ngươi đang muốn đội nón xanh cho trượng phu của mình sao?
Không đúng!
Ngươi dùng thân thể của trượng phu muốn lấy Caroline, là đội cho chính ngươi?
“Rốt cuộc là ai... xanh ai? Là ta xanh? Hay là hai bên đều xanh.” Trong lòng Hứa Chỉ cảm thấy thực không biết nên nói gì, đây là một vấn đề về triết học, phong cách này cũng căn bản là không đúng.
Hải Lan Đông chỉ cười cười, thể hiện ra phong thái của một hùng chủ, “Hải Lan Đông, bá chủ hải dương thống trị mấy ngàn vạn sinh linh khắp đại vực Hải Lam, oai hùng, chính nghĩa, là Quân Chủ Đại Đế đại dương hoàn mỹ. Kết hôn với trí tuệ giả của người Ishdar- Caroline mới chính là vinh quang lớn nhất của Hải tộc... Ta đang gánh vác sứ mệnh lúc trước của chồng ta, cưới Hoàng Hậu mới, có gì mà không được?”
Vẻ mặt Hứa Chỉ quỷ dị, cũng không có rối rắm nữa.
So sánh với người bình thường như Caroline, thì người yêu chồng như Hải Lan Đông lại rất không bình thường, thậm chí là sau khi trượng phu qua đời còn chiếm cứ thân thể bệnh tật của chồng, hiện tại còn muốn thay trượng phu cưới vợ...
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận