Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 957 - Ý đồ 4




Lúc này, bên trong Minh Thổ.
“Thanh Đằng Địa Mẫu, vậy mà thật sự không có gạt ta?” Elmin thay đổi sắc mặt, lắc mình biến mất tại chỗ.
Nàng vừa mới ra khỏi Minh Giới.
Thì nhìn thấy một thân ảnh vô cùng quen thuộc, đang lẳng lặng đứng ven biển.
Nàng vừa nhìn qua, ánh mắt đã hoảng hốt, không dám di dời tầm mắt.
“Ngươi... Ngươi là?” Giọng nói Elmin có chút khàn khàn, gần như không dám tưởng tượng mọi thứ trước mắt. Lão sư năm đó do đích thân nàng mai táng đã xác nhận rằng mình không có chuẩn bị bất cứ thứ gì cho đời sau như lời bên ngoài đồn đoán.
“Ngươi rốt cuộc là ai?” Elmin cơ hồ thất thanh, “Dám chiếm thân thể hắn.”
Lý Sinh Khương lắc lắc đầu, trong mắt lộ ra một tia ôn nhu nhìn thiếu nữ đã từng kiên cường ôn nhu, thiếu nữ nhiệt huyết hào hùng lại xinh đẹp, thiếu nữ ngây ngốc từng tranh đấu cùng Charlotte. Tuy gương mặt mỹ lệ chưa từng thay đổi, nhưng năm tháng vẫn để lại dấu vết thật lớn ở trên người nàng, ánh mắt bình tĩnh, lãnh lệ, tản ra khí chất cao quý khó có thể hình dung.
“Là ta.”
Hắn bỗng nhiên đi qua, chỉ thấp giọng nói một câu.
“Ta đã trở về.”
Ánh mắt Elmin hung hăng chấn động, cơ hồ không biết phải làm sao, bỗng nhiên cảm thấy tim mình đập rất nhanh, như muốn nhảy lên, nàng cảm thấy thân thể của mình như muốn bay lên. Đây là cảm giác mà từ khi nàng trở thành thần tới nay chưa từng có, nàng vậy mà lại có cảm xúc giống như phàm nhân.
Ầm vang!
Trong khoảnh khắc, thiên địa biến sắc.
Phong vân lôi điện nổ vang, trên không trung hình thành một vòng xoáy đen thật lớn, chậm rãi xoay quanh, sau đó những hạt mưa lác đác rơi xuống.
Bên trong chỗ tối, vẻ mặt của chúng thần cũng lập tức thay đổi.
“Minh Thổ Đại Đế vậy mà đã đạt đến cảnh giới khủng bố như thế, thiên địa thay đổi theo cảm xúc, ảnh hưởng đến cả thời tiết.”
“Nàng đã là Thượng Thần, không biết đã đi được bao nhiêu bước trên con đường cấp chín rồi, vô cùng khủng bố.”
“Nhưng vậy thì sao? Vẫn không bằng Đạo Quân, Đạo Quân còn phải rời đi, nàng sao có thể ngăn cản được?”
“Đáng thương, đáng buồn, đáng giận.”
“Hoàn cảnh như thế, ta chờ suốt đời cũng không có khả năng đột phá, vận mệnh chú định cấp chín, vượt qua tất cả... Thật sự có tồn tại sao?”
...
Trên mặt đất, Elmin bỗng nhiên không nói gì nữa.
Giọng điệu quen thuộc này, thần sắc và ngữ khí khiến người hoài niệm này, thời gian phảng phất như quay lại 7000 năm trước kia.
Nàng nhìn thấy một thời đại mộng ảo.
Vương triều Vu sư thần thoại cường thịnh, một vị đế vương cao cao tại thượng, ngồi trên vương tọa Babylon ra lệnh một tiếng, toàn thế giới Vu sư bắt đầu vận hành. Những kỳ tích tạo vật luyện kim khổng lồ không ngừng mọc lên từ mặt đất, không ngừng thăm dò lên trời cao,sau đó đến thế giới cực hạn, chân lý và đế vương luyện kim thiên cổ.
Elmin thất thần nhìn người thanh niên tuấn mỹ và cường đại trước mắt nói “Ta đã trở về”. Loại giọng điệu này giống như chỉ là một cuộc dạo chơi đơn giản ở bên ngoài, sau đó trở về, nói một câu bình bình đạm đạm.
“Giống nhau như đúc, giống nhau như đúc... Sao có thể!”
Hốc mắt Elmin đã ươn ướt, “Đừng lừa ta, đừng lừa ta, đã 7000 năm rồi! Là hơn 7000 năm! Không phải chỉ là mười năm ngắn ngủn! Cũng không phải một năm! Càng không phông phải là mấy tháng! Sao có thể vẫn còn giống nhau như đúc, ngay cả ta cũng thay đổi cho dù là còn sống, qua mấy thế kỷ thời đại rồi sao có thể vẫn giống nhau như vậy...”
Elmin run rẩy duỗi tay qua, muốn vuốt ve gương mặt giống nhau như đúc kia.
Vẫn là khí chất và thần sắc quen thuộc.
Dường như năm tháng đã bỏ qua thân ảnh trước mắt, vậy mà lại thật sự không thay đổi một chút nào, phảng phất như mới qua mấy tháng ngắn ngủi, tìm không ra một tia cảm xúc xa lạ và cảm giác ngăn cách của năm tháng.
Nàng cơ hồ không biết nên đối mặt như thế nào với mọi chuyện xuất hiện trước mắt. Đây không phải một năm hay trăm năm, mà là hơn 7000 năm dài đằng đẵng!! Chính mình đã sắp kề cận chết già, nàng cũng từng cười và chờ mong khi đáp lại lời nói của Thanh Đằng Địa Mẫu, tỏ vẻ khát khao rằng trước khi chết có thể nhìn thấy thân ảnh đã từng chỉ xuất hiện trong mộng tưởng kia một lần nữa.
Nhưng khi hắn chân chính xuất hiện trước mắt, nàng bỗng nhiên phát hiện, bản thân mình mới là người không biết nên đối mặt như thế nào.
Mình đã là kẻ sắp kề cận cái chết, mà người thanh niên anh tuấn cường đại trước mắt này vẫn giống như năm đó, giống như xa cách mấy ngàn năm kia chỉ là mộng ảo.
“Tại sao, tại sao...” Elmin gần như không biết nên nói thế nào.
Nàng bỗng nhiên muốn nói:
Đáng tiếc người vẫn là người, nhưng ta đã không còn là ta nữa.
“Không có gì... Tại sao lại.”
Hắn đi lên trước, nhìn qua ánh mắt của các vị thần trên bầu trời, lại cúi đầu, nhẹ giọng nói, “Cứ giao lại cho ta là được.”
Giao lại cho ta là được?
Trên bầu trời, các vị thần mang gương mặt thần thánh, quanh người tỏa ra ánh sáng linh thiêng đều giật mình khi nghe câu nói này.
Lúc này, bọn họ mới bắt đầu nghiêm túc nhìn người thanh niên anh tuấn uy nghiêm này.
Nhìn kỹ, chỉ thấy tóc hắn xõa dài trên vai, ánh mắt như đao, ăn mặc theo phong cách cổ xưa, nhưng lại mang theo một cỗ nội liễm khiêm tốn ôn hòa, khiến người khác nhịn không được mà tin phục, thậm chí là đi theo.
Nhân vật bậc này, nhân cách này quả thực là bất phàm.
Nhưng bọn họ đều nhìn ra cảnh giới của hắn chỉ là Thiên Đế.
Ở trong thời đại này có rất nhiều Thiên Đế?
Đây chỉ giống như là mấy con kiến vậy.
Mà Elmin cường đại thế nào?
Trước mắt nàng chính là vị thần cổ xưa nhất toàn bộ thời đại, là tồn tại mạnh nhất sau khi Đạo Quân rời đi.
Bọn họ âm thầm lắc đầu.
Ngay cả Đạo Quân cũng không thể ngăn cản dòng chảy năm tháng, chỉ có thể rời đi, thân mình tiêu tan, mới khiến cho Yêu giới biến động kịch liệt như vậy. Elmin cũng sắp đi theo vết xe đổ, Thần linh còn không thể vượt qua, mà trước mắt chỉ là một Thiên Đế?
Là một người bình thường sẽ không nói chuyện như vậy.
Buồn cười, vô ngữ, thật là khiến người ta phải dở khóc dở cười, sợ là hắn không hiểu tình trạng hiện giờ của thời đại này, chỉ muốn thể hiện ở trước mặt đồ đệ mình.
Nhưng lúc này.
Elmin lại rất tò mò, “Lão sư, thu hoạch rất lớn sao, mấy năm nay người đi đâu vậy?”
Mấy vị thần trên không trung không khỏi dựng lỗ tai lên, tuy rằng thật sự không biết nên khóc hay nên cười, nhưng họ cũng giống như dân bản xứ mấy ngàn năm trước, rất thích hóng chuyện.
“Mấy năm nay, ta đã đến một nơi đặc thù, biến bản thân ta trở thành cánh cửa luyện kim, trở thành tồn tại đặc thù nào đó.”
Thân thể hắn thon dài, tràn đầy tự tin, thân thể luyện kim vô cùng cân xứng. Cả người mang theo vẻ hài hòa của tỷ lệ hoàng kim, lẳng lặng đứng ở trên bờ cát, nhìn về biển lớn cách đó không xa.
Oanh!
Đầu của chúng thần quanh đó đều bị hung hăng oanh tạc!
Đến một nơi thần bí?
Đó rốt cuộc là nơi nào?
Tự mình trở thành cánh cửa luyện kim?
Bọn họ đã xem qua đồ án cánh cửa luyện kim, đây là biểu tượng quốc gia của vương triều luyện kim 7000 năm trước. Nó là một cánh cửa, trên đó được chạm khắc những hình vẽ thần bí, trên cửa là một đồng hồ cát luyện kim, tượng trưng cho việc trao đổi đồng giá. Mà hiện tại, hắn lại nói bản thân mình đã trở thành cánh cửa luyện kim?

Bạn cần đăng nhập để bình luận