Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 873 - Người Sống Mới Có Thể Giữ Bí Mật 1




"Giết Luân Hồi Đế Tôn? "
"Một thế này, muốn chinh chiến Tiên lộ ở đây sao? "
Không khí tĩnh mịch im ắng trong vô vọng.
Trong thoáng chốc, toàn bộ trà lâu đều bị dọa đến mất hồn.
Giống như hóa thành một khối hổ phách ngưng trệ, kinh ngạc, hoảng sợ, mờ mị. Vẻ mặt từng vị đại năng uy nghiêm như pho tượng, sinh động như thật, hiển hiện thế gian muôn màu.
Lời này thực sự là đại nghịch bất đạo, ai trên thế gian dám nói ra?
Sợ đến khi chết đi và nhập vào trong Luân hồi, đều muốn thanh toán với ngươi một trận nợ cũ, vĩnh thế không được siêu sinh, muôn đời tận hưởng nỗi đau bị A Tỳ Địa Ngục thiêu đốt!
Bọn họ bước nhanh chạy đến đây, đã không cách nào tưởng tượng nổi cơn sốc vào lúc này.
Hai vị Thiên nhân Đại Đế là Vân Đế và Vân Trung Quân, đã thống trị Thiên Nhân mấy trăm năm, đúng lúc vừa mới thoái vị, bị phong cấm ở bên trong Thần nguyên hướng tới tương lai, mà lúc này mới trôi qua chưa tới một giờ!
Trong trà lâu, một vị tồn tại viễn cổ vô danh cực kỳ thần bí, hư hư thực thực bước ra từ Hắc Ám Cấm Khu, vậy mà tìm tới chí cao Luân Hồi bệ hạ giáng lâm thế gian, cải trang vi hành.
Giờ đây, lời nói này càng khiến cho người ta ngạc nhiên đến chết cũng không thôi!
"Lớn mật, ăn nói ngông cuồng, lung tung! "
Cuối cùng có người kịp phản ứng, lập tức một vị thiên nhân Đại Đế già nua tóc trắng quát lớn, vô cùng phẫn nộ, tức giận đến mức gương mặt đỏ bừng.
"Dám can đảm mạo phạm Thiên Địa Chí Tôn! Tên tặc đáng chém! "
Lại có vị thiên nhân tiến lên một bước, khẽ quát một tiếng, nổi giận đùng đùng.
"Luân Hồi Đế Tôn chính là Đại Đạo chi tông, vạn linh chi tổ, luân hồi trùm vạn vật. Luân hồi là một, có thể biến hóa vô tận sinh linh, bao gồm cả sinh sinh diệt diệt.... Tồn tại như vậy, sao lại cho ngươi được phép khinh thường? "
Có người gầm nhẹ, mặt đỏ tía tai.
Mọi người xung quanh đều tay chân phát lạnh, thi nhau quát mắng!
Lo sợ rằng vị Luân Hồi phủ quân này sẽ giận chó đánh mèo bọn họ, giết sạch, thậm chí hủy diệt Thiên Nhân đạo... Hiện tại, mọi người đều muốn trực tiếp ra tay với vị tồn tại cổ xưa thần bí này, để bày tỏ lòng trung thành!
"Người này đã ngủ say quá lâu, chất chứa oán hận quá nhiều, nên bị phát điên. "
Mà một số người thì ở bên cạnh lắc đầu thở dài, trong đó bao quát cả Trương Kiêu và Thượng Quan Nhân.
Bọn họ đã không nhớ rõ kiếp trước, chỉ là một đời Thánh tử thiên nhân, than thở không nghĩ tới vị tồn tại Cấm Khu cổ đại có thể ngu xuẩn như vậy! Thì ra, tưởng rằng có thể bắt được tung tích của vị tồn tại này, chắc hẳn trí tuệ gần giống yêu quái...
Đối mặt với những thiên nhân xung quanh quát lớn, thiếu nữ này cũng chỉ mỉm cười, an ổn ngồi trên ghế, bàn tay nhẹ nhàng xoay tròn cái chén,
"Các ngươi thật quá ngu... Nhưng cũng là lẽ tự nhiên. Bên trong vô số cái kỷ nguyên thời đại mênh mông, thế nhân có muôn vàn người ngu muội. Từ trong vạn cổ, có mấy người là nhân tài kiệt xuất có thể nhìn thấy rõ thiên hạ chứ? Tính cả ta cũng chỉ có hai, ba người,
Ta từng nói qua, về bản chất thì kỳ tích là một loại sự kiện có xác suất thấp... Các ngươi không tin kỳ tích, không đi khiêu chiến, nếm thử, vì vậy bản thân các ngươi vĩnh viễn không cách nào sáng tạo ra kỳ tích. "
"Ngươi! "
Nhóm thiên nhân xung quanh bừng bừng lửa giận.
Đây không phải là kỳ tích?
Ngay cả xác suất một phần ức cũng không có!
Lựa chọn đi chiến đấu với Luân Hồi phủ quân, đây là muốn chết hết.
"Không có xác suất thì tìm cách tăng cao xác suất, không có khả năng, thì tăng lớn khả năng. "
U Sơn phủ quân không hề nhìn bọn họ, vẫn đang nhẹ giọng thì thầm, không thèm coi ai ra gì,
"Cũng giống như ta tìm kiếm được chân thân, không phải cũng là một kỳ tích sao? Trước đây, không phải các người cũng cảm thấy không thể nào làm được? ! "
Xung quanh hoàn toàn bị nói đến trầm mặc.
"Tìm tới chính là một cái kỳ tích khó có thể tin... Có điều hôm nay giết chết Luân Hồi Phủ Quân, là một cái kỳ tích có xác xuất thấp hơn mà thôi."
Nàng không coi ai ra gì lẩm bẩm.
Ngọa tào?
Đây là chiêu thức gì?
Quá ác!
Hai người Nguyên Thanh Hoa liếc nhau, vị tồn tại viễn cổ này tự xưng là U Sơn phủ quân, là một nhà triết học gia, nhà toán học xác suất cổ xưa!
Nhưng không thể phủ nhận rằng, trong lời nói của hắn có ẩn chứa mị lực cá nhân. Trong thời đại cổ lão, hắn tất nhiên là một vị lãnh tụ rất có nhân cách mị lực của kẻ thống trị, dưới trướng tập hợp vô số tùy tùng.
Hứa Chỉ cũng lập tức cảm thấy thú vị.
Ở Nhân Gian đạo, ban đầu hắn dường như sáng tạo ra một gốc Bồ Đề quả thụ, sau đó là các loại sinh linh cổ xưa ở các đại Cấm Khu, nhìn như quá trình mới trôi qua mười mấy năm, nhưng thực tế Thiên Nhân đạo đã trải qua hơn một trăm năm.
Nó xâm nhập vào Thiên Nhân đạo, lợi dụng tốc độ dòng chảy thời gian, trải nghiệm nhân sinh hơn trăm năm và trưởng thành đến dạng này, thật sự rất khủng bố.
"Ngươi thật sự muốn giết ta?"
Hứa Chỉ không hề tức giận, không nhịn được cất tiếng cười,
"Bây giờ, cảnh giới của ngươi còn quá thấp... Nhưng vẫn muốn hỏi một câu, ngươi sẽ giết ta bằng cách nào? "
Hứa Chỉ cười hỏi, đưa qua một ly trà.
"Ta không nhớ rõ sự tình chúng ta chiến đấu chém giết, đã quá lâu rồi. Nhưng có lẽ, vào thời đại ban đầu tranh đoạt Đế vị, chúng ta cũng từng uống trà với nhau như thế này?.... Vậy thì ta sẽ nói một chút về nó. "
U Sơn phủ quân tiếp nhận chén trà, sắc mặt vẫn bình tĩnh như trước.
Mọi người chung quanh đều chỉ cảm thấy tay chân phát lạnh.
Hai vị tồn tại kinh khủng này ngồi giao lưu với nhau, chỉ cảm thấy giống như hai đầu hồng thủy mãnh thú, quá mức dọa người ! Trong lòng bọn họ bỗng nhiên có loại ý nghĩ điên rồ là muốn chạy trốn khỏi tòa trà lâu này.
Trước mắt ai không biết?
Vị tồn tại thần bí của Cấm khu cổ đại này, chẳng qua là dùng thủ đoạn đặc thù nào đó để khống chế thiếu nữ thiên nhân nhỏ yếu, căn bản không sợ bị giết, cho nên không kiêng nể gì cả.
Nhưng bọn họ lại cảm thấy sợ!
Chân thân bọn họ ở ngay trong quán trà.
"Thật ra, các vị không cần quá e ngại. "
U Sơn phủ quân hơi ngẩng đầu lên,
"Chắc hẳn các ngươi cũng nghe qua truyền thuyết về Đế Thính của Địa Phủ, lắng nghe Lục Đạo Luân Hồi, dường như không gì không biết, cho nên không người nào dám phản kháng... Nhưng thật sự toàn năng như vậy sao? "
Giọng nói vẫn tiếp tục,
"Nếu quả thật là toàn năng, biết tất cả mọi thứ về thế giới này, vậy thì làm sao còn để những tồn tại ở bên trong Cấm khu kia tiếp tục ngủ say? Đã sớm tìm kiếm được vị trí ngủ say và trực tiếp giết chết. "
"Nếu quả thật là toàn năng, tại sao Phủ Quân giáng lâm thế gian, cải trang vi hành, lại không biết rằng ta âm thầm chờ ở chỗ này? "
Mọi người xung quanh khẽ giật mình.
Cẩn thận nhấm nuốt từng lời, đúng là có chút không đúng...
Chẳng lẽ, Địa Phủ Đế Thính và Sinh Tử Bộ cũng không phải là có thể biết được sự tình của vạn vật trong thiên địa?
U Sơn phủ quân tiếp tục nói,
"Không có bất kỳ tồn tại nào, có thể luôn luôn quan sát và giám thị toàn bộ đại địa mênh mông, hoa điểu trùng ngư, cây cối sông núi. Làm sao biết chi tiết mỗi một vị trí của tổng hợp toàn bộ mấy trăm ức, hơn trăm tỷ sinh linh? "
-----
Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận