Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 777: Khám Phá Di Tích

“Đây…” mọi người ở đây đều cả kinh.
Sự tình phát sinh quá đột nhiên, vượt qua dự kiến của mọi người, khiến họ khó có thể tin.
“Cách chết dữ tợn, thất khiếu đổ máu, chẳng lẽ là trúng độc? Trong không khí có độc?”
“Nhìn như trúng độc, nhưng lại như là khắp không gian đang điên cuồng đè ép thân thể bọn họ, đem máu thịt, hài cốt, tay chân của bọn họ hung hăng vò thành một đoàn, như là một tấm giấy! Trực tiếp bóp vỡ!”

Tất cả đều đã vượt xa phạm vi nhận thức của bọn họ. Nó làm điên đảo nhận thức của mọi người và tác động mãnh liệt vào tư duy của mỗi người.
Phần thiên chúng ta sao lại bỗng nhiên liền biến thành loại bộ dáng này vậy?
Trở nên ác liệt như thế? Hóa thành một tuyệt địa khủng bố?
“Vân Trung Quân” Vân Đế mở miệng, siết chặt quyền, trên gương mặt tất cả đều là sự tức giận.
Một phần ba lãnh thổ đã trở nên quỷ dị khủng bố như thế, không có một vị Quân Chủ Đại Đế nào mà có thể giữ được bình tĩnh cả.
“Vâng!” Vân Trung Quân hiểu ý, một đám kết giới mông lung bằng mây mù trong suốt bao phủ lấy chiến sĩ Ngạ Quỷ Đạo, sau đó đưa bọn chúng vào trong đường hầm không gian. Lúc này đây, đã được bảo hộ không khí, ngăn cách với thế giới bên ngoài, cho nên không bị hao tổn.
“Lúc này thì ổn rồi.”
Mọi người lập tức thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Sau đó để cho các chiến sĩ đạo A Tu La tiếp tục hành tẩu. Nhưng mà không quá hai phút, cả người lại dần dần chảy máu, thối rữa, nhanh chóng ngã xuống.
“Sao có thể? Rõ ràng là đã ngăn cách không khí?”
“Độc tố thứ hai sao?”
“Nó có lực xuyên thấu khủng bố, có thể xuyên thấu lá chắn mây mù sao?”

Bọn họ hoàn toàn giật mình.
Sắc mặt Vân Đế vẫn bất động như trước, “Vân Trung Quân, khoác lên mình lớp bảo vệ, để cho các chiến sĩ A Tu La Đạo khác đem thi thể kia trở về.”
Ngay sau đó, mấy tên A Tu La Đạo bước đến, đem khối thi thể hư thối chảy mủ, bị phóng xạ đến chết kia kéo trở về.
Vân Đế ngồi xổm xuống, sắc mặt không đổi, hơi hơi đảo qua, lập tức bắt đầu có chút trầm mặc, “Kết cấu toàn bộ thân hình bị phá hủy, độc này quá mức khủng bố, tính xuyên thấu cực mạnh, lúc này vẫn còn lưu lại trên cơ thể.”
Bỗng nhiên, bên cạnh có một nữ tử Thiên nhân, ôm một con thỏ con, cả người run rẩy một cái, cũng dần dần ngã xuống.
“Thỏ nhi!” Nàng kêu to, kích động đến rơi lệ.
Vân Đế vừa thấy, sắc mặt lại càng thêm ngưng trọng, “Thi thể còn mang theo độc tố còn sót lại, có lẽ phải mất mấy trăm năm mới có thể tiêu tan hoàn toàn. Chúng ta đều là cường giả, một ít dư độc đối chúng ta cũng không gây nên tổn thương quá lớn. Sinh linh cấp một, cấp hai bình thường tới gần, gần như sẽ tử vong trong nháy mắt…cát và quan tài gỗ bình thường cũng không thể ngăn cản độc tố này thẩm thấu…các ngươi dùng quan tài kim loại tiến hành phong ấn mấy trăm năm.”
Lời nói này rơi xuống, nhóm Thiên nhân xung quanh lập tức cách xa thi thể một chút, sắc mặt hoảng sợ.
Thi thể mang theo độc tố, tới gần còn sẽ lây bệnh?
Trong mấy trăm năm, đây quả thực chính là ngọn nguồn của độc tố, ngay cả tới gần cũng không thể!?
“Thế gian, sao lại có thể có lửa độc khủng bố như vậy được!” Có người rống to.
Mà lúc này, chuyện càng khủng bố hơn đã xảy ra. Đám chiến sĩ A Tu La Đạo vừa mới nhanh chóng đưa thi thể trở lại cũng dần dần ngã xuống trên mặt đất, sắp chết.
Mọi người hoàn toàn biến sắc, “Độc tố này thật là đáng sợ!!”
Đây là uy lực khủng bố của bức xạ hạt nhân.
Trên thực tế, mỗi giờ mỗi phút, Mặt Trời đều điên cuồng phản ứng nhiệt hạch, tổng hợp hạt nhân trên quy mô lớn. Năng lượng phóng xạ ra bên ngoài ước chừng 286 tỷ tỷ MW. Ở tại vị trí gần như thế, nhiệt độ cao hơn bốn trăm độ, nhưng đây không phải là điều đáng sợ nhất, đáng sợ nhất chính là nồng độ phóng xạ khủng bố.
Có thể tưởng tượng được uy lực khủng bố của loại bức xạ hạt nhân này!
Cho dù là Thiên Đế, cũng không có khả năng ở lâu, hoàn toàn tiếp xúc với một trường khủng bố này.
Nếu không phải đặc tính của cổ thụ sao trời chính là hấp thu tia vũ trụ, cực kỳ cường đại, thì Hứa Chỉ cũng sẽ không đặc biệt tìm người Ishdar, tiêu phí tâm huyết để chế tạo nên chiến giáp cơ khí, hao hết tâm lực đi vào nơi này, xây dựng trạm phát điện hạt nhân từ năng lượng Mặt Trời.
Đồng thời, chính là bởi vì cỗ năng lượng này quá khủng bố, khiến cho trong lòng Hứa Chỉ vô cùng háo hức và khát khao.
“Dưới Thiên Đế, hẳn là phải chết…” Vân Đế hít sâu một hơi, hoàn toàn thăm dò được uy lực của nó, “Nhưng mà Thiên Đế cũng chỉ có thể chống đỡ được một đoạn thời gian. Chư quân, hãy cùng ta tiến vào trong tuyệt cảnh nhiệt độc khủng bố này!”
...
“Cuối cùng cũng vào tới rồi sao?”
Hứa Chỉ ẩn giấu thân hình của mình ở trong lò luyện Thái Dương. Hắn nấp ở chỗ xa nhất trong một miệng núi lửa, lẳng lặng nhìn tất cả, vẻ mặt tò mò.
“Phỏng chừng những loại cổ thụ sao trời này còn phải ngốc tại nơi này một ngày nữa… cũng chính là trăm năm. Nhân lúc đoạn thời gian này để cho bọn hắn chế tạo bổ toàn lịch sử đi. Nhân tiện nhìn một cái, xem xem những cường giả bình thường tiếp cận với Thái Dương, tuyệt cảnh vũ trụ với nồng độ phóng xạ cao có thể khiến sinh mệnh tử vong này, sẽ xuất hiện loại tình huống gì đây!”
Bức xạ hạt nhân, tia vũ trụ, là một trong những lực lượng mà sinh mệnh khó chống lại nhất.
Có thể nói là “Kịch độc Tử Thần”.
Đồng thời, cũng sẽ sinh ra các loại biến đổi bệnh lý, thân thể cũng vì để thích ứng mà sinh ra các loại dị dạng, biến dị.
“Dị dạng, biến dị, đây cũng có thể coi là một trình tự trong tiến hóa. Tuy nhìn chung thì đều là mặt trái, hủy diệt tính di truyền, phá vỡ gen…có thể chịu đựng qua, chính là chọn lọc tự nhiên.”
Vẻ mặt Hứa Chỉ lại rất bình tĩnh.
Mặc dù hắn đã đình trệ tốc độ tiến hóa của cổ thụ sao trời và các khí Tinh Linh, khôi phục lại tốc độ bình thường một ngày trăm năm. Nhưng hắn vẫn cảm giác được tốc độ tiến hóa của hai chúng nó trong hoàn cảnh này, nhanh hơn so với các sinh mệnh trong các sa bàn khác vô số lần.
Trên thực tế, điều này cũng phù hợp với nguyên lý người thích ứng được thì sống sót.
Bởi vì chúng nó bị vây trong hoàn cảnh càng hiểm ác, càng nguy hiểm, muốn sinh tồn ở chỗ này thì phải mạnh mẽ khích lệ chính mình thích ứng, biến dị, dị dạng… Cho nên môi trường càng hiểm ác thì tiến hóa sẽ càng nhanh!
Còn có môi trường nào hiểm ác hơn so với tia vũ trụ không?
Đã không còn.
“Để ta nhìn xem các ngươi thử đi vào loại địa phương này, xem xem thân thể có thể thích ứng hay không. Thiên phú, chấp niệm… có phải là cũng sẽ xuất hiện biến dị hay là cường hóa nào đó hay không…. Hoặc là, các ngươi sẽ sinh ra loài tiến hóa đặc thù nào đó!” Hứa Chỉ ngồi ở trong một góc cabin, trên không trung là ánh mặt trời chói chang, gặm một quả trái cây.
“Dường như còn rất thú vị…”
Cơ chế của Lục đạo luân hồi là khiến cho bọn họ căn bản không sợ tử vong. Hứa Chỉ trực tiếp đem bọn họ trở thành chuột bạch, hơn nữa còn là chuột bạch có thể mang theo bên mình, làm một đội quân đi trước. Sau này nó sẽ phụ trách tìm hiểu các loại môi trường hiểm ác, thu thập số liệu cho hắn.
“Khó có được một chuyến xa nhà, liền mang các ngươi đi du lịch một phen… Các ngươi tùy tiện chơi đi, không cần phải xen vào việc của ta.” Hứa Chỉ thảnh thơi ngồi ở trên chiến giáp cơ khí, lười biếng duỗi eo một cái.
Rầm!
Phía sau xuất hiện một cái ghế nằm.
Hắn đang tắm mình trong ánh nắng vàng nóng rực trên không trung, mang kính râm, và thư giãn trên miệng núi lửa như thể là đang đi nghỉ dưỡng bên bờ biển vậy… Hắn nhàn nhã nhìn đám kiến đang chơi đùa trên bờ cát vàng nơi xa, khắp nơi ồn ào nhốn nháo, vậy mà lại có cảm giác tận hưởng những năm tháng an tĩnh.
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận