Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 614: Dưa Này Thật Đáng Sợ

Hứa Chỉ nhẹ nhàng nói tiếp:
“Theo một ý nghĩ nào đó mà nói, ngươi thật sự là nô lệ của ta, chính ta một tay kiến tạo vận mệnh của ngươi. Ta đã từng quan sát kết cấu và tuyến đường của thế giới, tính toán tương lai của những nền văn minh, nên mới có cuộc gặp gỡ bất ngờ ‘mệnh trung chú định’ với ngươi ở cửa hàng trà sữa... Ta nhìn thấy tương lai của ngươi, tất nhiên sẽ trèo lên đỉnh cao, cũng nhìn thấy sự hủy diệt của ngươi, tất nhiên sẽ bại vong...”
Caroline bỗng toàn thân chấn động, không có kinh sợ, chợt thở dài một hơi, đắng chát nói:
“Quả nhiên là thế sao? Cuộc đời ta vừa ra đời đã nằm trong tràng vỗ tay của ngài, bị vần vò như một món đồ chơi.”
Hitzz!!!
Hạ Nghê Minh trực tiếp hít vào một ngụm khí lạnh, vội vàng quay lưng đi, rón rén, lén lút trốn xa.
Cái thế giới này thật đáng sợ!
Chụp ảnh màn hình,
Chụp ảnh màn hình,
Hạ Nghê Minh chỉ biết chụp ảnh màn hình theo bản năng điên cuồng.
Trong khi lặng lẽ bỏ trốn, hắn vừa không ngừng sắp xếp suy nghĩ. Thần linh siêu cổ đại không chỉ có đánh chết một tôn tồn tại cấp chín hư hư thực thực, dùng thân thể hắn làm thành vũ khí... Còn có một vị tồn tại cổ đại cấp chín hư hư thực thực, thân thể tiếp cận cấp chín bị hắn biến thành đồ chơi. Hắn cũng biểu thị rằng ta không có cưỡng ép ngươi, mà là ngươi chủ động làm nô lệ, bây giờ còn không coi ngươi làm nô lệ, bội tình bạc nghĩa!
“Đây chính là cường giả cấp Thế giới sao?”
“Nhưng ta không ăn dưa này!”
Quả khí cầu màu trắng tinh này trôi nổi ở bên trong không khí, không ngừng lay động, không ngừng lặng lẽ lùi lại. Nhưng chính vì hành động này, ngược lại gây nên sự chú ý của Hứa Chỉ và Caroline trong lúc trò chuyện.
Uhm?
Hứa Chỉ nhìn hắn có vẻ mờ mịt, tại sao bỗng nhiên bỏ chạy rồi, còn không ngừng run rẩy, trước đó không phải tràn đầy phấn khởi nói muốn bái sư sao?
Sàn sạt...
Hạ Nghê Minh đang lặng lẽ di chuyển về phía cánh rừng rậm bên cạnh, cũng cảm nhận được ánh mắt nhìn chăm chú của hai tôn Thần linh, đột nhiên giật mình một cái.
Lồng ngực hắn dao động kịch liệt. Dù sao cô nam quả nữ, chính mình một cái bóng đèn trôi nổi quá rõ ràng, chính mình còn không có chút giá trị lợi dụng nào, chỉ sợ sẽ bị diệt khẩu...
Đúng!
Giá trị lợi dụng!
Biểu hiện ra tác dụng của bản thân, như vậy ta sẽ không bị diệt khẩu!
Nếu như không phải cô nam quả nữ và bóng đèn, mà là cô nam quả nữ cộng thêm...
Vốn tư thế ban đầu của hắn là kiễng chân rón rén, ma xui quỉ khiến thế nào bỗng dừng lại, xấu hổ quay đầu hỏi hai vị Thần linh một câu, nhỏ giọng ấy ấy nói,
“Hai người có muốn chụp ảnh không?”
“…”
Hứa Chỉ sững sờ tại chỗ.
Trong khu rừng xanh biếc yên tĩnh, xinh đẹp như tiên cảnh, tạo bầu không khí thật sự nghiêm túc, bản thân hắn đang muốn trấn an cảm xúc của Caroline, ai ngờ bỗng nhiên bị một tên phá hủy trong nháy mắt, trực tiếp núp vào trong chỗ tối nói một câu: Các ngươi cần bao không…
Ngay lập tức, không khí trở nên lạnh ngắt, bầu không khí hắn cực khổ xây dựng hoàn toàn biến mất.
Đúng là bệnh thần kinh.
“Làm càn, dám cả gan nói lời không đứng đắn như thế! Vũ nhục Thần linh siêu cổ đại!”
Caroline lập tức hiểu được ý tứ trong đó, trong mắt lóe lên sự phẫn nộ.
Ầm ầm!
Xung quanh bắt đầu xuất hiện thần quang đỏ sẫm.
Lúc này, một con cá khí cầu chớp mắt bị chụp bay ra ngoài, nó còn lộ ra biểu cảm cực kỳ kinh ngạc: Bản thân rõ ràng đã nghĩ đủ biện pháp, thể hiện mình rất có tác dụng đối với bọn họ, tại sao vẫn bởi vì phát hiện gian tình, mà bị diệt khẩu, quả nhiên là ở thế giới khác, mạng người như cỏ rác…
Ta đang nỗ lực để sống sót!
Thậm chí, đã chuẩn bị chịu nỗi nhục nhã lớn nhất…
Oành oành oành oành!!
Cá khí cầu bị đập bay qua không biết bao nhiêu cây cối, tạo ra một cái khe đất cực lớn.
“Tên gia hỏa này, ta vẫn luôn cảm thấy hắn rất thành thực và rất có năng lực, thế quái nào lại đột nhiên nói một câu trực tiếp tìm đường chết như vậy?”
Ánh mắt Hứa Chỉ tràn đầy sự khó hiểu nhìn về phía xa xa, hắn không biết đường về não của tên kia cực kỳ quái dị, hiện tại đã suy diễn ra thứ gì, chỉ là nội tâm hắn có hơi cạn lời.
Thả đám người chơi này vào trong thế giới sa bàn, lúc nào cũng thấy có thể xảy ra chuyện, thậm chí, ngay cả hành động của mình cũng bị quấy nhiễu. Vốn dĩ là một dòng lịch sử rất thoải mái, ngày ngày tâm sự, nhìn xem trận đại chiến của Thần ở xa xa.
“Thật xin lỗi.” Caroline hít một hơi thật sâu.
Dễ nhận thấy gương mặt của nàng có hơi đỏ lên, thật không ngờ sẽ đột nhiên xuất hiện câu nói kia:
“Đây là thủy tổ của một loại vật liệu đặc biệt nào đó của nhóm người Ishdar năm đó, có lẽ đã hiểu lầm, nhưng hẳn là…không có ý xấu gì.”
Hứa Chỉ lắc đầu, tỏ vẻ không sao cả.
Hắn chỉ thầm nghĩ, cá khí cầu không chết đúng là mạng lớn.
Nếu không phải nhìn mặt mũi của Đỗ Tuyết, Caroline đã từng thấy qua sinh vật đặc biệt cá khí cầu này, lấy tính tình sấm rền gió dữ của nàng, mạo phạm như vậy, đã sớm chết không biết bao nhiêu lần rồi, nàng có loại tình cảm đặc biệt đối với đoàn người Đỗ Tuyết, cũng nhìn thấy sự đặc biệt của loài cá khí cầu này, nó không nằm trong quỹ đạo của vận mệnh, là biến số duy nhất của mảnh đất này, cho nên mới không xuống tay ngoan độc với nó.
Phụt!
Ở phía xa xa, cá khí cầu bị chụp bay đang điên cuồng lăn lộn trên đất, phun một ngụm máu, thần trí mơ mơ hồ hồ, phát hiện bản thân vậy mà không có bị đánh chết, không khỏi cảm thấy mừng rỡ sống sót sau tai nạn,
“Quả nhiên, ta còn quá thẳng thắn, ta đúng là không phải công ty Umbrella chân chính, nghiệp vụ không tinh.”
Thế nhưng, sắc mặt của hắn hơi hơi thay đổi, nhớ tới câu nói mà bản thân nghe được trong lúc bị chụp bay đi,
“Là vật liệu đặc biệt của người Ishdar…Có ý gì? Biết lịch sử đen tối của ta, vị Thần này, là Thần của người Ishdar?”
Còn có sự thật bị che dấu?
Nhưng hắn thấy mình không chết, ma xui quỷ khiến làm sao lại tiếp tục lén lút quay về, mình bị trọng thương nghĩa là chỉ bị giáo huấn một chút, không có bị giết, điều này chứng tỏ hai tồn tại cao quý kia không có ý định đánh chết mình.
Dù sao, e là có liên quan tới người Ishdar, xem mặt mũi của Đỗ Tuyết nên sẽ không giết mình, thậm chí, có thể cầu xin nàng giúp đỡ.
Mấy quả dưa về chuyện bát quái không ăn cũng được, nhưng quả dưa này, dù có phải mạo hiểm tính mạng cũng phải ăn! Bởi vì, có thể có được sự trợ giúp của một vị Thần có sức chiến đấu kinh thiên động địa.
Hạ Nghê Minh ngẩng đầu nhìn về phía xa.
“Chiến đấu rất gian nan, Đỗ Tuyết còn đang ẩn núp chờ đợi, một kích trí mạng… Nhưng mà, sự tồn tại của Đỗ Tuyết, e là đã sớm bị Đại Hoan Hỉ Đế phát hiện rồi. Bởi vì, dù cho có núp như thế nào đi nữa, cũng không thể chống lại tương lai đã được biết trước…”
Ầm ầm!
Bầu trời hơi thay đổi, cơn lốc năng lượng tán loạn.
Mà mình mới Thiên Đế… Cái gì cũng không làm được, chỉ có thể không ngừng screenshot lại gửi ra ngoài, để dân mạng ở bên ngoài liên tục thảo luận, nghĩ biện pháp rồi đưa ra kết quả.
Hiện tại, bên ngoài chắc là đã điên hết rồi đi?
Thuyết đa vũ trụ…
Chiến giáp máy móc có kích thước gấp ba lần Thần Sáng Thế…
Lại thêm một vị Thần cổ đại hoàn toàn mới đột nhiên xuất hiện…
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận