Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 534: Hành Trình Biển Sao (Hạ)

“Ahh!! Đây là... sự dịch chuyển không xác định!”
“Đây là không gian loạn lưu!”
“Đầu ta đang bị choáng váng! Đây là đang xoay tròn!”
“Trời ạ! Đây là đang xuyên qua không gian đáng sợ nào vậy!”
“Ghi lại, ghi lại nhanh lên!”
Trong toàn bộ phi thuyền, sắc mặt của vô số người Ishdar đều trở nên đỏ bừng, ngã trái ngã phải, như là đang ngồi trên đu quay vậy. Nhưng bọn hắn đều là những nhà khoa học đầy cuồng nhiệt, họ đang điên cuồng kiểm tra đo lường dụng cụ điện tử, “Ồ!!! Cần phải ghi lại, đây là số liệu thí nghiệm vô cùng trân quý!”
...
Rầm rầm!
Thời tiết gần đây rất lạnh, dưới cánh quạt xoay tròn khiến cho nhiệt độ không khí trong phòng khách dường như giảm đi vài lần.
“Ở thế giới Dung Nham, ngược lại là không cảm giác được mùa Đông đang tới. Nơi đó có bốn mùa đều rất nóng bức, thậm chí dẫn đến người Ishdar ăn mặc hở hang, nóng bỏng.”
Hứa Chỉ ngồi ở trong phòng khách, tay cầm đôi đũa, bình tĩnh ăn đồ ăn nhà nông thường ngày của thế giới Mỹ Thực. Thỉnh thoảng, hắn ngẩng đầu nhìn chiếc phi thuyền máy móc màu đen đang treo dưới chiếc quạt điện điên cuồng xoay tròn.
Dưới vòng quay tốc độ cao, nó đã biến thành một cái bóng con quay màu đen mờ ảo. Thậm chí bởi vì hình dạng không theo quy tắc nào, nó dường như là bị buộc dây thun và nhảy lên nhảy xuống.
Hứa Chỉ bỗng nhiên nảy ra ý nghĩ kỳ quái này:
“Bằng vào sự chênh lệch văn minh khoa học kỹ thuật chúng ta mà nói, ta giống như con người trên Địa Cầu, cầm lấy đĩa bay có thể phi hành vượt qua vũ trụ của người ngoài hành tinh có nền văn minh cao cấp, treo nó quay ở dưới quạt điện??”
Hắn cũng không cảm thấy mình làm như vậy là không đúng.
Bởi vì, dù sao chính mình cũng phải tìm chuyện gì đó cho bọn họ làm?
Đã trải qua một đoạn thời gian ở chung, Hứa Chỉ thừa hiểu tính cách của chủng tộc này. Một khi có thời gian rảnh rỗi để suy nghĩ, những nhà khoa học này có thể tự mình làm việc.
Quỷ mới biết được trí thông minh của bọn họ đến mức nào, lúc rảnh rỗi có thể phát hiện ra phiền phức gì cho mình hay không, cứ trực tiếp đánh bọn họ cho xong! Cho bọn họ không có cách nào suy nghĩ, mới là sự chọn lựa tốt nhất.
“Hết cách rồi, phải đề phòng các người não bổ và nhìn ra sơ hở.”
Hứa Chỉ thưởng thức đồ ăn rất nhanh, giải quyết bữa ăn trong vòng ba phút, trên bàn chỉ còn lại mấy chiếc bát đĩa trống rỗng dính nước canh dầu mỡ màu vàng. Hắn cầm ra phòng bếp, mở vòi nước và ngâm bát đĩa,
“Đợi làm xong công việc ngày hôm nay, đưa bọn họ lên trời, sau đó trở về rửa bát...”
Mỗi ngày đều tự mình rửa bát, đột nhiên hắn cảm thấy có lẽ phải tìm người giúp việc rồi.
Hiện giờ, thức ăn của mình đã có người nấu nướng, mỗi bữa ăn từ thế giới mỹ thực cung cấp đều không lặp lại mỹ thực. Nhưng vẫn thiếu người phụ trách trông nom và dọn dẹp nhà cửa.
Tuy nhiên vừa nói đến quản gia, Hứa Chỉ bỗng nảy ra ý nghĩ,
“Người quản gia hoàn hảo nhất, câu trả lời chính là Tiểu Vi. Nếu như ta có được Tiểu Vi, vậy cũng không tệ... Dù sao Tiểu Vi quái đản, là nữ tính hoàn mỹ trong tất cả chúng sinh, xinh đẹp, thiện lương, cực kì thông minh, chăm chỉ, gây nên lòng đố kỵ đen tối của mọi người, trở về tìm cái cuốc cùng xẻng sắt, đem nó phân thây...”
Chính mình sẽ không phân thây nàng, đối với mình cũng không có chút tác dụng phụ nào. Mà quái đản do nguyện lực chúng sinh hội tụ thành, dùng làm quản gia là vô cùng yên tâm và an toàn, nhưng làm sao có được mới là một vấn đề.
Hơn nữa, với kích thước nhỏ như con kiến thế kia thì Tiểu Vi có thể làm gì? Để có thể làm quản gia, vậy phải là Đại Vi mới được!?
Đây là một vấn đề.
Quái đản có thể biến lớn thành người khổng lồ cao vạn trượng như vậy, cần phải thu thập số lượng nguyện lực chúng sinh thực sự rất kinh người.
Có lẽ, chính mình có thể đi gặp người Ishdar bên này, làm một con robot dọn nhà, chuyện này vô cùng đơn giản và trực tiếp...
Nhưng nó lớn đến mức mình phải đích thân tạo lại một lần nữa, rất phiền phức.
Hai ý nghĩ này chợt lóe lên, nhưng chi tiết cụ thể thì vẫn cần phải suy nghĩ một chút.
Về phần tìm một thổ dân bên trong ‘Chư thiên vạn giới’ làm người giúp việc, trước mắt hắn còn chưa có ý nghĩ này. Bất luận là hình thể gì, cũng chỉ có các đại lão tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công và Tà thần Cthulhu, mới có thể trở nên lớn như vậy...
Mà có những khả năng này?
Các loại nhân tố khác nhau không cho phép.
“Kích thước khổng lồ cũng là một điều khó chịu.”
Hắn vừa nghĩ vừa dừng chiếc quạt điện, và cầm lấy phi thuyền máy móc ra khỏi phòng khách.
Ầm ầm!
Bên trong phi thuyền máy móc, vô số nhà khoa học mặc áo khoác trắng ngã trái ngã phải. Nếu như không phải bọn họ hiện tại bẩm sinh mạnh mẽ, thì trải qua mấy ngày không gian loạn lưu, cũng đã sớm choáng váng miệng sùi bọt mép rồi.
Lúc này, đột ngột ngừng lại.
“Cuối cùng, không gian loạn lưu trong qua trình xuyên qua thế giới cũng đã trôi qua!”
“Có lẽ, đều phải trải qua không gian loạn lưu này mỗi một lần di chuyển? Cũng có thể là do chúng ta vận khí không tốt, ngẫu nhiên gặp phải một loại hiện tượng tự nhiên?”
“Nguy hiểm quá! Tìm được đường sống trong chỗ chết!”
“Toàn bộ dữ liệu chính đã được ghi chép lại rồi chứ?”
“Đã ghi chép đầy đủ!”
...
Ánh đèn trắng lập loè.
Trong đại sảnh khoa học kỹ thuật máy móc, trước các thiết bị khoa học kỹ thuật khí giới tinh vi, sắc mặt các nhà khoa học hàng đầu của người Ishdar tái mét. Tuy nhiên, họ vẫn kiểm trắc số liệu, và sắc mặt dần dần mừng rỡ như điên. Đối với họ, có được loại số liệu trân quý này, thì dù trải qua không gian phong bạo cũng chẳng tính là gì?
Ngay từ đầu, bọn họ đã đoán được cái giá phải trả khi du hành xuyên qua không gian và thế giới!
Tính rủi ro cực cao, mà khoảnh khắc trước mắt cũng vừa phù hợp với suy đoán của bọn họ. Thời Không Phong Bạo quá dọa người, tựa như đội thuyền nhỏ lênh đênh trong hải dương gặp phải bão táp, lắc lư theo cuồng phong.
Giờ khắc này, bọn họ mới thể nghiệm được sức mạnh khủng bố và sự mênh mông bao la của tự nhiên.
Thế nhưng ngay một giây sau, trời đất lại quay cuồng.
Cả chiếc phi thuyền máy móc giống như bị người điên lật ngược, liên tục nhảy lên hai lần trùng điệp.
...
Sau khi Hứa Chỉ lấy phi thuyền xuống khỏi cánh quạt, thuận tiện lật xoay chiếc phi thuyền máy móc bằng lòng bàn tay này, có chút tò mò,
“Mặc dù thoạt nhìn hơi nhỏ nhưng cũng khá nặng, khoảng chừng năm mươi cân?”
Hắn khẽ vươn tay, một chiếc cân cũ rỉ sét mang đòn cân bị cất giữ ở góc ngoài vườn trái cây, lăng không bay vào phòng khách.
Đây là cái cân dùng để cân quả vải ở vườn trái cây trước kia, hắn gảy động một chút cái quả cân màu đen,
“Năm mươi ba cân, ta suy đoán quả nhiên không sai... Nền văn minh khoa học kỹ thuật này lợi hại hơn ta nghĩ. Có lẽ là kim loại hợp kim của công nghệ năng lượng ma thuật hạng nhẹ, dùng lực lượng siêu phàm tương tự như cấu tạo pháp khí. Độ cứng của thiết bị khoa học kỹ thuật cũng không cần khảo nghiệm, có thể kháng chân không.”
Làm xong những chuyện này, hắn cũng không có tâm tình để trì hoãn, tốt hơn hết là nhanh chóng hoàn thành tương đối tốt công việc này. Hắn lấy ra một cái túi dệt màu trắng đựng đầy gạo và phi thuyền máy móc, rời khỏi vườn trái cây,
“Vô hình khí thể!”
Một đạo pháp thuật hệ khí mơ hồ, hóa thành một cơn phong bạo vặn vẹo mờ mịt, che đậy tầm mắt của Hứa Chỉ... Hắn trực tiếp bay lên không trung, bay thẳng hướng những đám mây, giống như một cột sáng ngút trời xông vào tầng khí quyển.
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận