Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 615: Viên Đá Vận Mệnh

Hắn nhìn về phía xa xa, hiện tại chỉ có thể đến đó thử vận may thôi, nghĩ cách tranh thủ thêm một ít phần thắng,
“Dù sao, chúng ta không thể thua, đánh cược Đỗ Tuyết, ba tộc đàn lớn, cùng với vận mệnh trên khắp thế giới.”
Hắn lặng lẽ tới gần.
Rầm!
Hai vị Thần viễn cổ cao quý của thời đại xa xôi đang luận đạo, ngồi trên tảng đá màu trắng to lớn trao đổi với nhau, hai người cầm hai cái chén trắng, trong đó chứa chất lỏng màu trắng, đang đối ẩm, tao nhã cổ điển, tạo cho người ta một cảm giác cực kỳ thần bí khó lường.
Gió nhẹ thổi qua, lá cây lay động, che phủ núi non, che phủ cây xanh, ở phía xa xa có một vị Thần đang chém giết, ba chủng tộc lớn vây công Đại Hoan Hỉ Đế, giống như một giấc mộng yên hoa tráng lệ, vì hai vị Thần cổ đại trùng phùng mà reo hò.
Lúc này, bọn họ trao đổi với nhau, thế nhưng lại mơ hồ có một loài ăn ý đến lạ, khiến cho người khác không đành lòng đánh vỡ.
Screenshot,
Screenshot,
“Thứ mà hai tồn tại cao quý này uống là thiên tài địa bảo gì vậy? Thạch nhũ vạn năm? Linh tuyền ngàn năm? Rượu trường sinh?”
Hạ Nghê Minh thấy một màn như vậy, không nhịn được mà âm thầm nghiến răng.
“Ta chưa bao giờ nắm giữ vận mệnh của bất luận kẻ nào, vận mệnh của ngươi cũng thế.”
Giọng nói của vị Thần siêu cổ đại thực bình thản, nghe vào tai rất rõ ràng,
“Vận mệnh là gì?” Giọng nói kỳ ảo hỏi.
Vấn đề này khiến nàng thực bối rối, khi nói chuyện nàng vẫn luôn rất thẳng thắn, hiện tại cũng vậy.
“Ngươi hỏi vận mệnh là gì?”
Hứa Chỉ nhặt một viên đá nhỏ máu trắng lên, giơ tay ném mạnh về phía xa, viên đá nhỏ lăn lộn quay cuồng trên mặt đất, cuối cùng dừng lại.
“Ngươi nhìn xem, viên đá này chính là vận mệnh.”
Hứa Chỉ lại cười nói:
“Hiện tại, ngươi có thể nhìn thấy quỹ đạo của nó thế nào?”
Caroline nhìn về phía viên đá.
Với năng lực tính toán của nàng, đương nhiên từ khoảnh khắc viên đá kia bị ném đi, đã có thể tính toán ra được quỹ đạo của nó, điểm rơi, lực tác dụng, độ lăn, vị trí dừng lại cuối cùng của nó.
Ở trong mắt nàng, vận mệnh tương lai của viên đá kia đã được định trước.
Viên đá chính là nhân sinh, lúc ném là sống, lúc ngừng lại là chết, quá trình giữa sống và chết là vận mệnh, quay cuồng, va chạm, mài giũa góc cạnh, có lẽ sẽ càng trở nên sắc nhọn, đều là ngàn vạn loại biến hóa của nhân sinh…
Nhưng loại biến hóa này lại có thể được tính toán ra.
Caroline nhìn viên đá cảm thán, bản thân mình khống chế vận mệnh của viên đá, viên đá cũng là nô lệ của vận mệnh, viên đá cũng giống mình.
Hứa Chỉ thản nhiên cười nói:
“Nếu như, viên đá chưa từng được ném về phía trước, vận mệnh tương lai của nó, ngươi có thể tính toán ra được sao? Vận mệnh mà ngươi đã tính toán ra, là vận mệnh do ngươi mạnh mẽ thay nó lựa chọn, hay là do viên đá tự mình lựa chọn tương lai của mình? Còn ngươi, chẳng qua là đang quan sát đánh giá ra thôi?”
Nghe xong, Caroline đầu tiên là ngẩn người.
Nàng bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ, gương mặt nàng xuất hiện vẻ thâm trầm và ngưng trọng, dần dần sắc mặt triệt để thay đổi, đôi mắt từ từ sáng lên, giống như tiếng sét trên bầu trời quang đãng, sự khó chịu trong nội tâm nàng tan đi rất nhiều.
Bản thân mình đi đến ngày hôm nay, hoàn toàn là do lựa chọn của mình.
Giống như vận mệnh của viên đá này vậy, chưa bao giờ làm trái tâm ý, hay là bị người khác mạnh mẽ khống chế, chỉ là cho một cái chìa khóa, để nàng tự mở cánh cửa vận mệnh của viên đá mà thôi.
Cho dù lùi một vạn bước mà nói, mình bị vận mệnh dắt đi đến ngày hôm nay, thì lúc này cũng đã thoát khỏi vận mệnh rồi, sóng vai cùng Thần siêu cổ đại, đồng dạng trở thành một tồn tại, sẽ không bị tính toán theo công thức mà ra, nhảy ra khỏi Tam Giới, không nằm trong Ngũ Hành.
Hứa Chỉ tiếp tục mở miệng, nhìn nàng nói:
“Ngươi hẳn là có thể phân rõ quan hệ nhân quả, không có bất luận kẻ nào khống chế ngươi cả, là dựa vào lựa chọn, quyết định trước đó của ngươi, mới có vận mệnh thuận theo tính cách của ngươi mà thôi diễn…Nếu như nói, ta thật sự là vận mệnh, thì ngươi sớm đã không phải là nô lệ của ta, ngươi đã sớm tự do, ngươi là một vận mệnh khác, vận mệnh của một vũ trụ song song.”
Ta cũng trở thành vận mệnh của một nền văn minh ư?
Caroline triệt để rơi vào sự xúc động, nội tâm dâng lên một xíu lo lắng, lập tức trở nên cung kính, cúi đầu một cái thật sâu,
“Tạ ơn ngài vì đã để ý tới tâm tình của ta, giải thích cho ta.”
Hứa Chỉ cũng đứng lên, cười nói:
“Chúng ta cô độc, bởi vì chúng ta chỉ có thể dựa vào lẫn nhau, hai người thủ mộ của hai nền văn minh, sóng vai đi về phía trước.”
Hứa Chỉ như biết trước nàng cần cái gì, giống như Medusa, Đế Kỳ năm đó vậy.
Có lẽ, đây chính là trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, cũng bởi vì mình đứng ở góc độ đủ cao, bọn họ đối với mình mà nói chính là ‘Người tí hon ở trong cái bình’, mình ở bên ngoài cái bình nhìn hành trình trong nhân sinh của bọn họ, từng bước đi đến ngày hôm nay.
Mà Caroline là không thấy rõ ư?
Dựa vào trí tuệ của nàng, đương nhiên là thấy rõ.
Vậy tại sao lại còn mờ mịt? Không biết làm sao, suy sụp?
Bởi vì, chung quy thì con người không hoàn toàn sống bằng lý trí, có thể thấy rõ, không có nghĩa là có thể tiếp thu, huống chi là người Ishdar có tính tình cực đoan, nhiệt huyết tới cực đoan? Lúc này, nàng vẫn như cũ cần có một người giúp đỡ, một người giảng giải cho nàng, giống như năm đó.
“Cảm ơn.”
Nàng hít một hơi thật sâu, vẻ mặt dần trở nên kiên định.
Mình ở trước mặt Thần siêu cổ đại, giống như một con kiến nhỏ yếu vậy, có thể dễ dàng bị bóp chết, thế nhưng nàng lại nhận được đãi ngộ ngang hàng.
Thần siêu cổ đại là người dẫn đường của mình, dẫn dắt mình đi tới ngày hôm nay, bản thân mình cũng đã tách riêng ra, trở thành vận mệnh của một vũ trụ song song.
Thậm chí, hai người bọn họ, đã là tồn tại độc nhất vô nhị trong thế giới này, không có đồng loại nào khác nữa, cô độc, tịch mịch, làm người thủ mộ của nền văn minh, chỉ có thể giúp đỡ dìu dắt nhau, cùng sóng vai đi về phía trước.
Trên thực tế, ky giáp được chế tạo từ hài cốt của vị Thần cấp chín kia, quả thực là làm người ta kinh sợ, cảnh giới của Thần siêu cổ đại, không biết là đáng sợ tới mức nào.
Nhưng trong tương lai, nàng cũng phải cố gắng đột phá cấp chín…Thậm chí trở nên giống vị Thần siêu cổ đại, trở thành một tồn tại khủng bố có sức chiến đấu nghịch thiên, đánh chết một sinh mệnh cấp chín cổ xưa có tuổi thọ vạn năm, trực tiếp đem kẻ đó chế tạo thành binh khí.
Dã tâm của nàng vẫn luôn rất lớn! Mà hiện tại, thấy được thứ kinh khủng như thế, dã tâm lại càng lớn hơn.
Rầm.
Caroline đưa tay ra, viên đá kia liền biến mất trong hư không.
Hứa Chỉ giật mình nhìn động tác nhỏ của Caroline rồi bật cười.
Người này, từ lâu trước kia đã có cái thói quen này, trước kia thì sưu tầm cái ly trà sữa, hiện tại thì sưu tầm viên đá.
“Giữ lại làm kỷ niệm.”
Caroline cũng phát hiện ra ánh mắt của hắn, có hơi ngại ngùng, nhưng mặt nàng trước sau như một đều rất dày, đột nhiên cười nói:
“Còn nhớ cái ly năm đó không? Hiện tại, trong vũ trụ của ta, trong vùng đất dung nham cổ đại kia, nó được xưng là ly thánh, thậm chí vì nó mà xảy ra chiến tranh rất khủng bố.”
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận