Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 201: Tám Tiên Thiên Linh Bảo

Khái niệm về Tiên Thiên Linh Bảo lần lượt xuất hiện trên khắp nơi trong thiên địa, dần dần được lưu truyền trong vùng đất cổ xưa này.
Bọn họ bắt đầu tin vào lý do của những sinh vật kia:
Thiên địa đang trong thời kỳ hồng hoang sơ khai, có tử khí của hồng hoang bám vào trong các đại bảo vật sinh ra trí tuệ, ngưng tụ thành bảo vật Tiên Thiên.
Tiên Thiên Linh Bảo có cùng với lúc thiên địa sơ khai, giống như sinh ra để ứng với thiên địa, vô cùng mạnh, có đủ loại năng lực kỳ quái, ví dụ như, cái dây leo đầu tiên trên thế giới, khối huyết nhục đầu tiên, khối xương cốt đầu tiên…
“Tiên Thiên Linh Bảo, e rằng địa vị cũng ngang với Tiên Thiên Cổ Thần…”
Bọn họ không nhịn được mà âm thầm cân nhắc.
“Không thể để cho bọn họ đến được Lăng Thiên Cung, Đạo Quân mà phân cho họ làm các Cổ Thần có chức vụ to lớn trong thiên địa, có nhiều Cổ Thần như vậy, linh bảo chưa chắc sẽ có phần cho ta!”
“Một khi Tiên Thiên Linh Bảo xuất thế, ta phải tới đó đoạt lấy!”
“Bảo vật thiên địa, nơi người có phẩm hạnh hướng về!”
Trong hiện thực, lại trôi qua thêm mấy tiếng đồng hồ nữa.
“Ha ha ha!”
Một sinh linh hình hồ lô tiến vào, cũng là một người chơi chữ đỏ,
“Cuối cùng, ta cũng vào được rồi, ta đã nói ta là chuỗi hồ lô đầu tiên trong thiên địa sinh ra trí tuệ, không biết sau khi đi yết kiến Đạo Quân, ta sẽ được nhận loại chức vị như thế nào nhỉ?”
Hắn nhìn các Cổ Thần đang đi qua đi lại trên bầu trời, không nhịn được mà hướng về phía bầu trời hô lên một tiếng. Dù sao, dựa theo kinh nghiệm thì bọn họ sẽ đưa hắn lên trên Thiên Giới, sau đó là học tập ngôn ngữ và yết kiến Đạo Quân.
“Ha ha ha, trời cũng giúp ta! Lại có thêm một Tiên Thiên Linh Bảo xuất thế!”
“Không thể đưa nó đi gặp Đạo Quân!”
Các sinh vật to lớn nhanh chóng đỏ mắt, bắt đầu tranh đoạt với nhau, nhanh chóng chen tới chỗ nó.
Oanh!
Trong nháy mắt, mọi người đã đánh nhau túi bụi, đủ loại ánh sáng nhiều màu ùn ùn xuất hiện.
Trong đó, khoa trương nhất chính là một đạo nhân, đứng chặn trước một ngọn núi cổ xưa, cầm lấy chuỗi hồ lô bảy màu rồi quay đầu bỏ chạy,
“Ta đã bấm tay tính toán, Tiên Thiên Linh Bảo này rất có duyên với ta…”
Hồ lô bị nắm trong tay, đang lay động trong gió, vô cùng hỗn loạn: ???
Đây là tình huống gì vậy…
“Ồ, vậy mà còn có ý thức dao động? Bảo vật thiên địa này còn tự sinh ra linh trí?”
Đạo nhân kia rất kinh ngạc, chậm rãi lau lau.
Chớp mắt, mọi thứ tối đen.
Hồ lô: !!!!
Hắn mở to mắt nhìn, các nhân viên của sở nghiên cứu đang đứng xung quanh cũng cực kỳ kinh ngạc.
Những nhân viên nghiên cứu khác cũng bắt đầu sụp đổ.
Đã không còn gì?
Toàn bộ sở nghiên cứu đã nghiên cứu lâu như vậy, tiêu tốn vô số tài nguyên và nhân lực, cứ vậy mà lạnh rồi?
“Chúng ta không thể cứ thế mà ngậm bồ hòn được.”
Thế nên, đám nhân viên nghiên cứu mặc áo khoác trắng dài này, đẩy kính mắt lên, đăng một bài lên mạng.

Toàn bộ người chơi chữ đỏ tiếp theo cũng không có một ai là may mắn thoát khỏi.
Thậm chí vài người sau, bắt đầu từ hồ lô trở đi, ngay cả mặt của Đạo Quân cũng không được nhìn đã chết đi trong nháy mắt.
Ngay cả một chút cơ hội cũng không có.
Ít nhất, thì 4 người trước đó vẫn còn có thể đau nhức và kéo dài hơi tàn, bị giam giữ, không thể động đậy…
Mà trong vùng đất này, đi kèm với sự khai thiên lập địa, hỗn nguyên sơ khai, không chỉ có 13 vị Cổ Thần được sinh ra mà còn có 8 Tiên Thiên Linh Bảo được sinh ra, lần lượt là Kiến Mộc Thông Thiên , Thiên Lôi Chùy, Cây Quế Bất Tử, Trảm Thần Đài, Đả Thần Tiên, Hồ Lô Hỗn Nguyên, Âm Dương Đồ, Cờ Chiêu Hồn…
Tám bảo vật thiên địa lần lượt xuất thế, rơi vào trong tay của các Cổ Thần nắm giữ chức quyền lớn, các nguyên lý, quy tắc trong thiên địa, dần dần được bổ sung lại đầy đủ.
Mà trong một ngày này, Dương Thần Đạo Quân, người đã khai thiên lập địa, cũng tuyên bố với thiên hạ:
“Việc khai thiên lập địa đã xong. Sau này, thiên địa sẽ tự động vận chuyển. Ta sẽ đi bế quan nhập đạo, không quan tâm tới chuyện bên ngoài. Các ngươi có thể phân chia thiên hạ, tự xây dựng Thiên đình!”

Hứa Chỉ thấy mấy nhân viên lớn này tiến vào liền có hơi sửng sốt.
“Quả của Kiến Mộc ăn ngon thì ta đã biết, còn Cây Quế kia, bỏ đầu đi, hương vị sẽ thật sự ngọt như vậy sao?”
Hắn không kiềm được mà lẩm nhẩm, cảm thấy có thể tìm thời gian thử một lần xem sao.
Nhưng mà, hiện tại trong sa bàn của < Bào Tử Tiến Hóa >, đã gom các loài bùng nổ lâu như vậy rồi. 8 giống loài tiềm lực, tất cả đều đã tiến vào thế giới mới.
Một cây Kiến Mộc và bảy người chơi chữ đỏ.

Trong khoảng thời gian ngắn, người có thể đi vào đều đã đi vào toàn bộ.
Tuy rằng đều bị tận diệt.
“Nhưng mà, vùng đất này, coi như cũng đã hoàn thành được hình dáng ban đầu, các loại Tiên Thiên Linh Bảo, linh lực.”
Hứa Chỉ cực kỳ mong đợi vào thế giới mới thứ hai này, dành cho nó kỳ vọng rất cao.
Thế giới sa bàn thứ nhất trước đó, chẳng qua chỉ là tùy tiện xây dựng lên, còn rất nhiều thiếu sót.
Với lại, lúc đó, giống loài siêu phàm mà thế giới Vu Sư có thể đóng góp cũng cực kỳ ít ỏi, tới tới lui lui cũng chỉ có mấy loài như Evil Eye, Slime, Gà Đưa Ma…
Còn hiện tại, trong sa bàn này, ngay từ đầu đã có tới tận 8 giống loài siêu phàm tiến vào, chỉ dựa vào số lượng thôi cũng đã vượt qua được thế giới Vu Sư rồi.
Hơn nữa, 8 loài này, mỗi một cái trong đó đều có chất lượng cực cao.
Kiến Mộc của Manh Muội, còn lại đều là giống loài mà sở nghiên cứu của 7 người chơi chữ đỏ kia hao tâm tổn trí gắng sức làm ra.
“Đừng để ta phải thất vọng.”
Hứa Chỉ nhướng mày, ngồi trên ghế uống một ngụm trà,
“Bây giờ, đã qua thời kỳ đầu của khai thiên lập địa, chuẩn bị tiến vào quỹ đạo. Điều đầu tiên, Phượng Hoàng đã bắt đầu ẩn cư, thế nào khắp nơi cũng sẽ nổi lên tranh chấp, các ý định giết người sẽ xuất hiện.”
Hứa Chỉ vô cùng bình tĩnh.
Phượng Hoàng, quả thực cũng đã tới lúc để thành Thần.

Trước Tây kỷ nguyên.
Đạo Quân khai thiên lập địa, vì thiên địa lập ra nguyên tắc.
Mười ba Tiên Thiên Cổ Thần, tám đại Tiên Thiên Linh Bảo lần lượt xuất thế, Kiến Mộc, Cây Quế, Trảm Thần Đài, Lôi Chùy…hỗn loạn không ngừng, quy tắc của thiên địa dần ổn định, Đạo Quân ẩn lui.
Lại qua ba năm, nhân tộc gặp phải chèn ép, chín vị Mặt Trời chân quân thành lập nên Thái Cổ Thiên Đình.
Hơn nữa còn nói: Nếu như không phục, chín Mặt Trời trên bầu trời sẽ đốt cháy đại lục, hủy diệt bộ lạc loài người.
Một năm sau, nhân tổ Hư Hữu Niên lên trời, một đầu tóc bạc, gương mặt bình thường không chút gợn sóng. Hắn một thân một mình đứng trước điện Thần Thái Dương, khiêu chiến với chín vị Cổ Thần Mặt Trời, chắn ở cửa rồi nói.
“Một lần, chỉ có một người có thể đi ra ngoài.”
“Làm càn! Nhân tổ, niệm tình năm đó, ngươi và chúng ta cùng nhau ngồi trên đệm hương bồ, chỉ cần ngươi thần phục sự thống trị của chúng ta, chúng ta sẽ không diệt nhân tộc. Tại sao ngươi cứ phải càn rỡ như thế?”
“Oanh!”
Khí tức khủng bố tràn ngập trên Thiên Giới.
Uy lực mà cảnh giới thứ sáu Động Thiên phát ra cực kỳ khủng bố.
Ngay lúc này, Hứa Chỉ cũng đột nhiên cả kinh, uống một ngụm linh trà Phượng Hoàng,
“Làm sao có thể, hiện tại, hắn đang ở cảnh giới thứ sáu Động Thiên, so sánh ra thì bằng với sức chiến đấu của vu sư cấp sáu Truyền Thuyết. Nhưng mà khí tức hiện tại của hắn, lại có thể sánh với cấp bảy Sử Thi? Thậm chí, còn không phải là cảnh giới Sử Thi bình thường, mà là gần với cực hạn của nhân loại - Bán Thần…”
Rõ ràng là nằm ở cảnh giới vu sư cấp sáu Truyền Thuyết lại có được sức chiến đấu vượt qua cả cấp bảy Sử Thi, gần như đã đạt tới sức chiến đấu của Bán Thần. Đúng là quá mức dọa người rồi!
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận