Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 581: Vương Triều Mới

Ở đời sau, có Thần linh ngự trị chúng sinh đã cảm khái:
“Khi còn sống là vô địch trấn áp đương thời, dám khiêu chiến tồn tại cổ đại vô thượng, sau khi chết lại có thể ảnh hưởng đến các vị Thần phía sau. Trong thiên hạ, chỉ có vương triều Sakura thần thánh là có một bạo quân Sakura như này mà thôi!”
Vương triều Sakura thần thánh chỉ tồn tại 43 năm, lại trở thành vương triều bắt đầu thần bí nhất.
【 Sakura Đại Đế thần thánh ngã xuống, vương triều huỷ diệt, chư hùng tranh bá, thống trị 43 năm trở thành vương triều ngắn nhất trong lịch sử 】
...
Thời đại Vương triều Thần Thánh Sakura bị cắt đứt, tiến tới chư hầu tranh bá, bởi vậy đã tiến vào loạn thế.
Có người không ngừng thăm dò, tìm kiếm bí mật về Sakura Đại Đế thần thánh, mưu toan tìm kiếm con đường thành Thần của nàng. Cuối cùng có người phát hiện ra chìa khóa không gian được giấu dưới thần điện Sakura, cho nên bọn họ có được phương pháp rèn không gian.
“Đây là do Caroline lưu lại.”
Sắc mặt Hứa Chỉ bình tĩnh, “Nàng thật sự đã trợ giúp nền văn minh này một cách nghiêm túc, muốn cho bọn họ thoát ly khỏi thời đại dã thú ăn tươi nuốt sống, cho nên sau khi phát triển nền văn minh cơ bản thì nàng mới rời đi. Hơn nữa nàng còn cố ý để lại kỹ thuật không gian, xem như là để lại khả năng phát triển vô hạn cho bọn hắn.”
Chủng tộc này đã từng hủy diệt người Ishdar, nhưng trong lòng Caroline lại không có chút hận ý nào. Thậm chí nàng còn cảm thấy hổ thẹn, bởi vì kiêu ngạo của người Ishdar bọn họ đã khiến cho chủng tộc sai lầm này đi vào thế giới này.
Người Ishdar bị hủy diệt, kiêu ngạo của bọn họ cũng không làm cho bọn họ hận bất kỳ ai, cừu hận không thể đổ lỗi, bọn họ biết rõ là do mình tự hủy diệt mình, toàn bộ nhân quả đều là do chính bọn họ tạo ra.
Một thời đại mới đã mở ra.
Ba năm loạn thế cuối cùng là ba năm máu me khủng bố nhất. Con người vì tranh đoạt kỹ thuật không gian thành Thần mà không ngừng có Thiên Đế tử vong. Cuối cùng, một đám Thiên Đế đứng đầu đạt được kỹ thuật không gian kỹ thuật, mở ra kỹ thuật rèn không gian.
Đây là một cuộc đua thời gian, ai đạt được thành tựu thành Thần từ không gian trước thì có thể thống trị thời đại tiếp theo!
Cuối cùng, có một Thiên Đế Liếm thực giả dẫn đầu đột phá, trở thành Thần, trấn áp thiên hạ.
Đây là một nam nhâm có gương mặt phương Đông. Dù sao thì nhân loại vốn chia thành người phương Đông và Tây, bọn họ kế thừa thi thể của nhân loại cho nên sẽ hóa thành người của hai phương.
“Ta là Lý Mân! Trấn áp thiên hạ, thành lập Vương triều Đại Hoan Hỉ!”
Chân thân của một tồn tại vô thượng này cư trú ở trong một không gian nhỏ, không thể dễ dàng hạ phàm, thân thể ở thế gian thể vẫn là một vị Thiên Đế. Hắn ngồi trên vương tọa, khí thế khoáng đạt, đĩnh đạc nói, “Ta là Thần, phong hào là Đại Hoan Hỉ Đế, trùng kiến mười hai thành. Ta muốn thu nạp tất cả nữ nhân trong thiên hạ vào vương đình làm phi, sẽ không có bất kỳ nữ tử nào lưu lạc ngoài vương điện.”
Có người yết kiến, hoảng sợ vạn phần mà quỳ rạp trên đất, run giọng hỏi: “Phụ nữ của tộc chúng ta đều là phi tử của Thần, như vậy những nam tử như chúng ta chẳng phải là không thể đón dâu, không có người nối dõi sao?”
“Nam tử trong thiên hạ có thể cô độc cả đời, không cần thê tử, không cần người nối dõi, như thần linh Sakura cổ đại, gả vợ cho kẻ yếu có thể nói là điều vớ vẩn, kẻ yếu không cần vợ con cũng không cần thiết phải kéo dài huyết thống của kẻ yếu.” Hắn nhàn nhạt mở miệng.
“Bạo quân!” Có Thiên Đế mắng to, nháy mắt liền bị giết.
“Thời đại của ta chỉ làm việc khiến ta vui vẻ, ta nói hắn chết thì hắn liền không thể sống, ta nói ngày mai trời nắng thì tuyệt không thể râm. Bắt đầu từ hôm nay, nam nhân trong thiên hạ sẽ sống cùng nhau, toàn bộ nữ tử trong thiên hạ sẽ vào vương thành của ta, sinh con kéo dài huyết mạch cho ta.”
Giọng nói ầm ầm hóa thành tiếng gầm, vang vọng khắp thiên hạ.
“Kẻ yếu không cần người nối dõi, phàm nhân không cần huyết mạch, thời đại như này sẽ trải qua luân phiên.... Thiên hạ đều là con của ta!”
Giọng nói này rơi xuống khiến cho người đời cảm thấy sợ hãi, cô tịch!
...
“Kẻ yếu không có đời sau, người phàm không có huyết mạch, thời đại như thế trải qua vài lần luân chuyển...cả thiên hạ đều là của ta!”
Lời này vừa nói ra, toàn bộ thế giới đều yên lặng, lời này quá bá đạo cường thế.
Ý tứ trong đó cũng cực kỳ đáng sợ.
Buộc phải mạnh mẽ chia cắt những đôi nam nữ đã kết hôn ở trong các thành thị trong thiên hạ, đưa thê tử của họ vào Thập Nhị Cung, hầu hạ vị Thần này?
Còn đàn ông bình thường, triệt để không có tư cách có được vợ? Quãng đời còn lại của bọn họ đã được định trước là phải cô độc, huyết mạch của họ phải bị đoạn tuyệt, mới là kết cục tốt nhất ư? Về sau, tất cả phụ nữ trong thiên hạ, đều chỉ có thể đưa cho Đại Hoan Hỉ Đế?
Ngay lập tức, cả thiên hạ rơi vào náo loạn, quần chúng vô cùng xúc động.
Nếu như nói Sakura Đại Đế trước đó tàn bạo, là dựa vào ký ức của người Ishtar, thì người trước mắt mới thật sự là tàn bạo, dã man, ăn tươi nuốt sống như quái thú cổ đại.
Vương triều Đại Hoan Hỉ năm đầu tiên.
Đại Hoan Hỉ Đế đăng cơ, cho xây dựng mười hai đại thành, bắt đi phụ nữ trong thiên hạ, ngày đêm sênh ca.
Đây là sự mở màn cho một thời đại hắc ám, Vương triều nô lệ của Thần đầu tiên trong lịch sử.
Đến tận sau này, đàn ông bình thường không còn được gặp qua phụ nữ nữa, đàn ông sống ở một thành, dường như loài sinh vật như phụ nữ này, đã bị diệt sạch toàn bộ.
Trong mười hai thành, mỗi đêm Đại Hoan Hỉ Đế đều sẽ đến, nhưng mười hai thành quá rộng lớn, có đến một phần mười phi tử trong một thành chưa từng được lâm hạnh.
“Bạo quân!”
“Đây chính là bạo quân!”
Vô số người kêu rên.
Vương triều Đại Hoan Hỉ năm thứ 3.
Dù rằng, Đại Hoan Hỉ Đế đã giết các Thiên Đế khác của năm đó và lấy được tư liệu không gian, nhưng vẫn thất lạc ở ngoài như cũ, có Thiên Đế dựa vào kỹ thuật không gian bí mật, trở thành Thần, âm thầm lẻn vào đánh lén.
“Bạo quân! Ta đến giết ngươi!”
Đây là một người đàn ông có thân hình cao ngất, nhảy lên, trong con ngươi cháy lên ngọn lửa hừng hực.
Hắn làm Thiên đế, thế nhưng thê tử vẫn bị bắt vào trong 12 thành, hắn chỉ có thể âm thầm tức giận, cố gắng phấn đấu, hy vọng lúc mình đến cứu, tên bạo quân tàn bạo hoang dâm vô độ này, vẫn chưa chạm qua thê tử của hắn.
Việc này, không chỉ riêng hắn, đó cũng là ý nghĩ trong đầu rất nhiều cường giả, thậm chí là các Thiên đế khác, sự căm hận muốn báo thù này, khiến hắn không ngừng mạnh hơn, hắn muốn cứu vị thê tử của mình đang bị nhốt ở trong bức tường cao kia.
“Ngươi muốn giết ta?”
Đại Hoan Hỉ Đế nở nụ cười, cả người tràn đầy lộng lẫy, ngồi trên vương tọa treo đầy bảo thạch sáng chói, thần quang bao phủ xung quanh hắn khiến cho người ta không thể thấy rõ gương mặt, ngồi không nhúc nhích ở thần vị, có loại khí thế như đang quan sát hết thảy chúng sinh.
Lúc này, một vị Thiên Thần giận dữ hét lên:
“Đại Hoan Hỉ Đế, bạo ngược vô đạo, mời ngươi nhận lấy cái chết!”
“Rất tốt.” Đại Hoan Hỉ Đế nói.
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận