Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1120: Vị Tri Cảnh

Diệp Linh đang định nói thì Diệp Huyền đột nhiên bảo: “Nếu ca tìm nhiều chị dâu như vậy cho ngươi, ngươi không lo sau này trong lòng ta chỉ có chị dâu mà không có ngươi sao?”

Diệp Linh cười ngọt ngào: “Đối với ca ca mà nói, chị dâu có thể có rất nhiều, nhưng muội muội mãi mãi chỉ có một mà thôi, không phải sao?”

Diệp Huyền cười ha ha, hắn xoa nhẹ cái đầu nhỏ của Diệp Linh: “Ngươi đó, đừng cả ngày chỉ nghĩ đến mấy chuyện đẩu đâu này, chăm chỉ tu luyện mới đàng hoàng!”

Diệp Linh đột nhiên dừng bước chân, nàng nhìn về phía Diệp Huyền: “Ca, ta cảm thấy nếu ngươi không thích người ta thì nhất định phải nói với người ta, đừng khiến người ta hiểu lầm! Còn nếu thích người ta thì phải bảy tỏ thái độ với người ta, đừng mập mờ với người ta!”

Diệp Huyền búng nhẹ vào đầu Diệp Linh: “Chỉ có ngươi mưu ma chước quỷ!”

Diệp Linh nắm tay Diệp Huyền, nghiêm túc nói: “Ca, ta nghiêm túc đó!”

Diệp Huyền cười đáp: “Ngươi thấy với tình cảnh bây giờ của ca ngươi, người muốn giết ca ngươi có thể xếp hàng dài từ Thanh thành đến tận đây đấy! Vào thời điểm này, ca ngươi nào có thời gian để bàn chuyện yêu đương! Là chê mạng quá dài hay sao? Hơn nữa, nếu bây giờ ta ở bên các nàng, các nàng chắc chắn sẽ bị rất nhiều người nhắm tới, ngươi nhìn ngươi đi, vì ngươi ở bên ca cho nên ngươi đã bị nhắm vào bao nhiêu lần rồi?”

Diệp Linh nghĩ ngợi, sau đó đáp: “Cũng đúng!”

Mà trước mặt bạch phát lão giả có một nữ tử.

Liên Thiển lạnh lùng đáp: “Ta không hiểu Ngũ Duy chí bảo đó thật sự tốt như vậy sao?”

Diệp Huyền cười ha ha, sau đó kéo nàng biến mất khỏi nơi này.

Bạch phát lão giả nhìn nàng: “Ngươi nhảy ra từ khi nào vậy?”

Diệp Huyền nhẹ giọng nói: “Ca đồng ý với ngươi, sau này sẽ đặc biệt bớt thời gian cùng ngươi đi nhìn ngắm khắp các nơi trên thế giới, được không?”

Bạch phát lão giả nhìn chằm chằm vào nàng: “Ngươi chẳng biết gì về thực lực của Thần Điện ta!”

Diệp Huyền cười nói: “Chúng ta phải về thôi!”

Bạch phát lão giả cười lạnh: “Nếu không tốt vậy tại sao ngươi không kêu Diệp Huyền kia giao ra đây đi? Nếu hắn bằng lòng giao chí bảo này ra, Thần Điện ta sẽ thả cho hắn một con đường sống, thế nào?”

Diệp Linh cười đáp: “Được!”

Diệp Linh gật đầu, nàng liếc mắt nhìn xung quanh, trong lòng hiện lên vẻ không nỡ.

Chính là Liên Thiển!

Nói xong, nàng quay người rời đi!

Hai huynh muội vừa rời đi chưa bao lâu thì một bạch phát lão giả đột nhiên xuất hiện ở đây.

Bạch phát lão giả không hề ra tay vì không có bất cứ ý nghĩa gì cả, hơn nữa, hắn ta không chắc chắn có thể giữ nử tử trước mặt này lại.

Liên Thiển lắc đầu cười: “Giao tháp này ra? Thứ nhất, cho dù hắn có giao tháp này ra thì Thần Điện các ngươi vẫn sẽ không bỏ qua cho hắn! Hắn càng yêu nghiệt thì Thần Điện các ngươi càng kiêng dè! Thứ hai, nói thật, ngược lại ta cũng muốn hắn giao tháp này cho Thần Điện các ngươi lắm, vì như thế, ngày sau Thần Điện ngươi mới phát hiện ra mình ngu xuẩn cỡ nào!”

Liên Thiển nhẹ giọng đáp: “Ta không đấu khẩu với ngươi làm gì, các ngươi muốn nhắm vào, vậy cứ tiếp tục nhắm vào đi, chúng ta cùng xem ngày sau thế nào!”

Nếu không phải có nữ tử váy trắng đó ở phía sau ngăn cho Diệp Huyền thì chỉ sợ hắn đã chết một trăm lần rồi!

Thật ra, cái tháp tồi tàn này cũng không phải ai cũng có thể sở hữu nó!

Thật ra cho dù là Diệp Huyền cũng chưa chắc đã hoàn toàn chặn được...

Nói xong, nàng trực tiếp biến mất.

Tại nơi đó, bạch phát lão giả nhìn bóng lưng rời đi của nàng với vẻ mặt không thay đổi.

Cách phía xa, Liên Thiển đột nhiên dừng lại, nàng bảo: “Vẫn muốn nói một câu, các ngươi đúng là ngu thật!”

Diệp Huyền chắc chắn là người không đơn giản!

Thẳng cho đến nay, Thần Điện biết nữ tử váy trắng rất mạnh, cũng biết Diệp Huyền không đơn giản, vì cho đến bây giờ, càng ngày càng có nhiều người thần bí và có thực lực lớn mạnh hơn xuất hiện bên cạnh Diệp Huyền!

Một lúc sau, hắn ta cười lạnh: “Vậy thì đấu một trận với các ngươi thôi!”

Giới Ngục tháp!

Hắn chặn được hay là không chặn được, cuối cùng vẫn phải xem thực lực của nữ tử váy trắng kia.

Rốt cuộc thực lực của nữ tử váy trắng đã đến trình độ nào?

Nàng cũng không biết!

Cũng chỉ có Diệp Huyền, tiểu tử có vô số chỗ dựa sau lưng này mới có thể ngăn được nhân quả mà Giới Ngục tháp này mang tới mà thôi!

Vì nàng tới từ Ngũ Duy vũ trụ cho nên nàng biết rất rõ nhân quả của tháp này đáng sợ bao nhiêu.

Chắc chắn không thể!

Mà Thần Điện này có thể ngăn được nhân quả của Giới Ngục tháp này sao?

Chẳng qua, Thần Điện cũng vẫn không chọn từ bỏ.

Tại sao?

Ngoại trừ vì Ngũ Duy chí bảo kia ra, còn có một nguyên nhân khác, đó chính là bản thân Thần Điện có đủ tự tin!

Một lúc sau, bạch phát lão giả ngẩng đầu nhìn về phía tinh không cuối chân trời xa xăm, nhẹ giọng nói: “Thư sinh chắc hẳn cũng đến nơi rồi đi?”

Thư sinh!

Chỉ cần thư sinh đánh với nữ tử váy trắng kia một trận, Thần Điện sẽ biết được thực lực của nữ tử váy trắng, sau đó sẽ lập tức ra tay!

Giết nữ tử váy trắng trước, sau đó giết Diệp Huyền!

...

Trong tinh không xa xăm, thư sinh của Thần Điện ngự không mà đi.

Một khắc này, hắn ta đã nâng tốc độ của mình lên đến cực điểm.

Lúc này, chiến ý của hắn ta hừng hực, bây giờ hắn ta muốn tìm được nữ tử váy trắng sớm một chút, sau đó chiến một trận với nàng!

Chiến!

Thư sinh càng tiến lên, chiến ý trên người hắn ta càng mạnh hơn, đến cuối cùng, chiến ý trên người hắn ta lại thay đổi xu thế!

Tốc độ của thư sinh càng ngày càng nhanh, cuối cùng, trong một mảnh tinh vực chưa biết nào đó, hắn gặp được người mà mình vẫn luôn muốn tìm kia.

Trong tinh vực xa xăm ấy có một nữ tử đang đứng, nàng mặc một bộ váy trắng, hai tay chắp sau lưng.

Cách trước mặt nữ tử không xa là một cỗ quan tài đá màu đen, xung quanh quan tài đá bị những sợi xích màu đỏ thô như cánh tay quấn quanh, mà trước quan tài đá đó là một nam tử trung niên lưng còng, nam tử trung niên mặc áo vải bố màu đen, chỉ có một tay, một chân và một mắt, tay phải của hắn ta đang kéo cỗ quan tài màu đen đó.

Nam tử trung niên nhìn nữ tử váy trắng, trong con mắt duy nhất đó của hắn ta tràn đầy vẻ nghi ngờ.

Ngay khi thấy thư sinh, nam tử trung niên nhìn về phía hắn ta, mà lúc này, vậy mà trong cơ thể thư sinh lại bùng phát ra một luồng khí tức mạnh mẽ.

Ầm!

Trong nháy mắt, tinh không vô tận xung quanh trực tiếp sục sôi dữ dội!

Vị Tri cảnh!

Ngay một khắc nhìn thấy nữ tử váy trắng này, vậy mà thư sinh lại trực tiếp đạt đến Vị Tri cảnh trong truyền thuyết!

Thư sinh nhìn về phía nữ tử váy trắng, khóe miệng hơi nhếch lên: “Tại hạ thư sinh của Thần Điện, xin được các hạ chỉ giáo!”

Trong lời nói tràn ngập vẻ tự tin vô địch!
Bạn cần đăng nhập để bình luận