Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 947: Bế Quan

Diệp Huyền không hề sợ hãi, trên người hắn dần xuất hiện ánh sáng đỏ như máu, vẻ mặt hơi dữ tợn:

- Lão tử nghĩ mãi không rõ, thi thể tổ tiên của mình bị người ta treo ở Táng Thần Nguyên mà các ngươi lại còn nhịn được! Dù sao nếu là lão tử, lão tử đã sớm đi thịt Thần Quốc rồi!

Nam Phái Võ Sư đứng bên bỗng nói:

- Diệp thành chủ, Thần Quốc không đơn giản như vậy. Ý tưởng của ngươi quá cực đoan, bình tĩnh lại đi!

Diệp Huyền cả giận nói:

- Bình tĩnh khỉ gì? Tinh Chủ này rõ ràng muốn giết chết ta, ta còn bình tĩnh khỉ gì?

Nam Phái Võ Sư lắc đầu, có chút bất đắc dĩ:

- Diệp thành chủ, chúng ta lại chưa nói bắt buộc ngươi đi Thần Quốc mạo hiểm. Ngươi có thể đừng kích động như vậy được không?

Diệp Huyền gật đầu:

Sở Chân Nhân do dự một chút rồi nói:

Lúc này, Sở Chân Nhân nói:

Nói xong, hắn ngồi lại chỗ cũ, nhưng kiếm lại không hề thu về.

Nam Phái Võ Sư:

- Ta sợ chết!

Diệp Huyền lạnh lùng đáp:

- Diệp thành chủ, sáu người chúng ta là đối tượng bị Thần Quốc chú ý đặc biệt. Mỗi cử động của chúng ta chắc chắn đều sẽ kinh động bọn họ. Cho nên sáu người chúng ta đều không thể đi tới Thần Quốc. Nhưng ngươi lại khác. Thần Quốc sẽ không quá chú ý tới ngươi, thực lực của ngươi lại mạnh, cho nên…

-…

- Năm người các ngươi là một đám, chỉ biết kết phường bắt nạt ta.

- Được rồi, ta bình tĩnh.

“...”

- Diệp tiểu hữu, ngươi bình tĩnh chút.

Lúc này, Diệp Huyền bỗng nói:

Diệp Huyền đột nhiên nói:

Mọi người:

- Ngươi nói!

- Ta biết, chúng ta giờ hẳn nên đoàn kết nhất trí. Mà hiện tại mọi người cần ta, ta cũng bụng làm dạ chịu thôi. Nhưng ta có mấy điều kiện, nếu mọi người chấp nhận, ta sẽ đi tới Thần Quốc!

- Ta đây là đi liều mạng vì mọi người đấy, mấy yêu cầu đó cũng không quá đáng, đúng không?

Mọi người nhìn về phía hắn, hơi kinh ngạc.

Trong điện bỗng an tĩnh lại!

- Tuy ta sợ chết nhưng ta vẫn đồng ý đi Thần Quốc!

Lúc này, Diệp Huyền lại nói:

Bởi vì Diệp Huyền hơi giống đang lừa gạt họ!

Yêu cầu Diệp Huyền đưa ra, ngoại trừ bảo vật cấp bậc Đạo Cảnh ra thì thật cũng không quá đáng chút nào. Nhưng trong lòng mọi người vẫn thấy hơi khó chịu!

Diệp Huyền trầm giọng nói:

Mọi người:

“...”

...

Sở Chân Nhân gật đầu:

Nói đến đây, Diệp Huyền nhìn về phía đám người Sở Chân Nhân:

- Thứ nhất, ta cần ít nhất hai mươi thanh kiếm cấp bậc Tạo Hóa Cảnh. Đương nhiên, Hữu Đạo Cảnh cũng được. Thứ hai, ta cần một kiện bảo vật phòng ngự cấp bậc ít nhất là Đạo Cảnh! Thứ ba, ta nghèo, ta cần một ít Thần Tinh, mấy trăm vạn là được. Cuối cùng, ta cần chư vị đảm bảo sự an toàn cho ta. Còn việc đảm bảo thế nào thì các vị tiền bối tự nghĩ đi.

Diệp Huyền nói:

- Nếu chư vị thấy khó xử, không sao, đổi người đi là được. Rốt cuộc, chuyến đi Thần Quốc này chẳng khác nào đi liều mạng. Ta cũng rất sợ chết.

Lúc này, Yêu Vương đột nhiên nói:

- Diệp thành chủ, Thần Quốc xâm phạm, mọi người nên đoàn kết lại, cách làm của ngươi…

Diệp Huyền nhìn đối phương, đáp:

- Ta nghe nói Yêu tộc cũng có một thiên tài siêu cấp, hơn nữa còn xếp hạng trên Đạo Bảng, chắc thực lực của hắn cũng không yếu. Không bằng phái hắn đi đi? Nếu hắn đồng ý, cá nhân ta nguyện quyên tặng hai thanh kiếm cấp bậc Tạo Hóa Cảnh!

Yêu Vương nghe vậy, sắc mặt đen lại:

- Hắn không am hiểu phương pháp ẩn nấp!

Diệp Huyền cười:

- Viện cớ! Đều là viện cớ! Ngươi là sợ hắn đi bên kia nhỡ xảy ra chuyện gì! Sao? Tính mạng của thiên tài Yêu tộc ngươi là mạng, tính mạng của ta không phải?

Tinh Chủ lạnh nhạt đáp:

- Có đồng ý không? Nếu đồng ý thì đưa bảo vật cho ta!

Diệp Huyền cười nói:

Tinh Chủ nghe vậy lập tức híp mắt.

- Ta mang thi thể tổ sư Cổ Đạp Thiên của Trật Tự Minh các ngươi về, thế nào?

Diệp Huyền nói:

Tinh Chủ đứng cách đó không xa nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Ban ngày ban mặt, ngươi nằm mơ cái gì?

Đám người Đường Diêm cũng lắc đầu. Thiên Thần Giáp là bảo vật được xếp hạng trên Huyền Thưởng Bảng của tinh tế, hơn nữa nó còn xếp thứ sáu! Tuy không tốt bằng bảo vật của Diệp Huyền nhưng cũng là chí bảo đấy!

Diệp Huyền muốn có được nó, thật là nghĩ nhiều!

Diệp Huyền đột nhiên nói:

- Tinh Chủ, ta và ngươi làm một giao dịch, thấy sao?

Tinh Chủ nhìn Diệp Huyền:

- Không làm!

Lão giờ rất đề phòng Diệp Huyền. Trình độ vô sỉ của đối phương quả thật tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả!

- Trật Tự Minh không phải có một bảo vật cấp bậc Đạo Cảnh sao? À phải, tên là “Thiên Thần Giáp”. Ta cảm thấy nó cũng không tệ đâu!

Diệp Huyền bỗng nói:

- Diệp tiểu hữu, cái gì cũng ổn, nhưng bảo vật cấp bậc Đạo Cảnh thì…Này….

Lúc này, Sở Chân Nhân khẽ thở dài:

Diệp Huyền cũng không sợ. Dù sao Yêu Vương này đã nhằm vào hắn rất nhiều lần, hắn cũng không cần nể mặt lão làm gì.

Yêu Vương nhìn Diệp Huyền, không nói gì.

- Ngươi không có năng lực đó!

Diệp Huyền nói:

- Việc đó không cần ngươi bận tâm! Ngươi chỉ cần nói có đồng ý hay không thôi!

Sau một lúc trầm mặc, Tinh Chủ nói:

- Ngươi mang về trước, ta mới đưa bảo vật cho ngươi!

Diệp Huyền cười:

- Ngươi nghĩ ta ngu chắc? Nhỡ sau khi mang về ngươi lại không nhận nợ thì sao?

Nói xong, Diệp Huyền nhìn Sở Chân Nhân:

- Sở tiền bối, bảo vật Đạo Cảnh này ta có thể không cần, nhưng hai mươi thanh kiếm cấp bậc Tạo Hóa Cảnh kia ta lại không thể không có. Nếu các vị tiền bối có thể thỏa mãn yêu cầu nho nhỏ đó của ta thì dù có liều mạng ta cũng sẽ tìm hiểu thực lực của Thần Quốc một cách tỉ mỉ mang về. Nếu các vị tiền bối khó xử thì cứ xem như ta chưa nói đi!

Trường hợp an tĩnh lại.

Mọi người xem như hiểu rõ!

Muốn Diệp Huyền đi liều mạng, không phải không được, nhưng phải có lợi cho hắn lấy!

Lúc này, Nam Phái Võ Sư đột nhiên nói:

- Đưa cho hắn hai mươi thanh kiếm đi! Rốt cục chuyến đi Thần Quốc lần này muôn vàn nguy hiểm, không thể chút lợi nào cũng đều không có!

Diệp Huyền nhìn thoáng qua Nam Phái Võ Sư. Trong năm người này, chỉ có Nam Phái Võ Sư sẽ ngẫu nhiên lên tiếng vì hắn.

Còn Sở Chân Nhân kia, hắn nhìn không thấu đối phương!

Sở Chân Nhân gật đầu:

- Vậy đưa cho tiểu hữu hai mươi thanh kiếm đi!

Nói xong, Sở Chân Nhân phất tay, bốn thanh kiếm đột nhiên xuất hiện ở trước mặt của Diệp Huyền.

Bốn thanh kiếm đều có cấp bậc Tạo Hóa Cảnh. Hơn nữa, mỗi thanh kiếm đều tỏa ra khí tức kiếm đạo xa xưa!

Không phải kiếm cấp bậc Tạo Hóa Cảnh bình thường!

Nam Phái Võ Sư cũng nói:

- Mấy năm nay ta cũng góp nhặt một ít, cho ngươi đi!

Vừa dứt lời, lão vung tay phải, bốn thanh kiếm xuất hiện ở trước mặt Diệp Huyền.

Cấp bậc cũng đều là Tạo Hóa Cảnh!

Thực mau, Yêu Vương kia cũng lấy ra bốn thanh kiếm!

Chỉ còn lại Tinh Chủ!

Diệp Huyền nhìn về phía Tinh Chủ. Đối phương cũng không hề do dự, lập tức khẽ niệm pháp quyết, bốn thanh kiếm huyền phù trước mặt Diệp Huyền!

Hai mươi thanh kiếm!

Diệp Huyền hơi thầm cảm khái, mấy lão quái vật này thật giàu có!

Lúc này, Sở Chân Nhân bấm tay, một cục đá to bằng nắm tay dừng ở trước mặt Diệp Huyền:

- Đây là không gian truyền tống thạch. Nếu ngươi gặp phải nguy hiểm thì hãy bóp nát nó, nó sẽ mau chóng đưa ngươi về đây.

Diệp Huyền gật đầu, sau đó cất hai mươi thanh kiếm và cục đá kia đi. Tiếp đó, hắn ôm quyền, nói:

- Chư vị tiền bối, ta muốn trước bế quan ba ngày. Ba ngày sau, ta sẽ đi tới Thần Quốc. Nhưng ta sẽ lặng lẽ đi, còn mong mấy vị bảo mật cho!

Sở Chân Nhân gật đầu:

- Đương nhiên!

Diệp Huyền không nói gì nữa, xoay người rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận