Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1942: Chỉ đi ngang qua mà thôi

Chương 1942: Chỉ đi ngang qua mà thôi

Tiểu Đạo gật đầu: "Đúng vậy. Thực ra, nếu không có ngươi thì những Chính Thần kia có thể đều sẽ đi theo bọn họ. Nếu thực sự như vậy thì cường giả Chủ Tể cảnh của vũ trụ này đều đứng về phía bọn họ!"

Diệp Huyền bỗng nhiên hỏi: "Bọn họ đều cấu kết với nhau, như vậy thì có thể lật đổ Thiên Đạo không?"

Tiểu Đạo trầm mặc hồi lâu rồi nói: "Nếu như là trước kia thì một trăm cường giả Chủ Tể cảnh cùng một vài cường giả Phá Hư cảnh có thể sẽ uy hiếp đến Thiên Đạo, nhưng hiện giờ thì..."

Nói đoạn, nàng nhìn Diệp Huyền: "Ban đầu Thiên Đạo cũng không muốn chiến tranh đâu. Nàng ta rất lương thiện, thực sự rất lương thiện, như tiểu gia hỏa màu trắng vậy! Nhưng đáng tiếc là nàng ta không may mắn như tiểu gia hỏa kia, may mà là tiểu gia hỏa kia đã gặp được thanh sam nam tử!"

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Sau này nàng ta bắt đầu tu luyện?"

Tiểu Đạo gật đầu: "Về sau nàng ta bắt đầu học tập, học võ đạo của nhân loại, học ưu điểm của vạn vật vạn linh... Có thể nói, nàng ta hiểu biết rất nhiều về vạn vật vạn linh... Tu luyện và thiên phú của nàng ta chỉ có thể dùng từ kinh khủng để hình dung."

Nói đến đây, Tiểu Đạo ngừng lại một lát rồi tiếp tục: "Ngươi có thể cảm nhận được khí tức kiếm đạo trên người nàng ta không?"

Sau khi dừng lại, hắn phun một ngụm máu!

Lúc này, Diệp Huyền cũng thấy hơi mông lung!

Uỳnh!

Ở phía xa xa, Tiểu Đạo lắc đầu: "Thực sự không kiềm chế được!"

Diệp Huyền bỗng nhiên hỏi: "So với nữ tử váy trắng thì ai lợi hại hơn?"

Nữ nhân này bạo lực quá đi mất!

Diệp Huyền sững sờ: "Nàng còn là kiếm tu nữa ư?"

Tiểu Đạo ra tay ác thật đấy!

Tiểu Đạo đột nhiên đấm một cú vào mặt Diệp Huyền...

Tiểu Đạo gật đầu: "Đã thế còn là một kiếm tu cực kì mạnh nữa!"

Mọi người: "..."

Đúng lúc đó, không gian trên đầu mọi người bỗng nhiên nứt vỡ. Ngay sau đó, một nam tử trung niên bước ra!

Diệp Huyền bay thẳng về phía sau cả trăm trượng!

Nam tử trung niên khoác huyền bào, tay phải cầm một cây quạt gấp. Phía sau hắn ta còn có một lão giả.

Hắn chỉ hỏi một câu thôi mà?

Sau này chắc chắn không lấy được chồng!

Diệp Huyền quay đầu nhìn Tiểu Đạo, Tiểu Đạo nhìn huyền bào nam tử: "Người của thượng giới! Bọn họ có thể xuống đây!"

Mà người này lại là ai nữa đây?

Hắn thu hồi tâm tư, nhìn Tiểu Đạo: "Bảo vệ A La!"

Hắn ta lại tới nữa!

Tự đại vậy sao?

Là hắc bào lão giả ban nãy rời đi!

Tiểu Đạo nói: "Điều tra ta cũng chẳng có ý nghĩa gì!"

Huyền bào nam tử bỗng nhìn Tiểu Đạo, mỉm cười: "Tiểu Đạo cô nương, chúng ta rất tò mò về ngươi! Bởi vì theo như những gì chúng ta điều tra thì hình như ngươi không phải người của Lục Duy!"

Hay là tự tin?

Diệp Huyền chau mày, mấy tên này đúng là dai như đỉa!

Tiểu Đạo khẽ gật đầu. Đúng lúc đó, nam tử trung niên bỗng nhiên mỉm cười: "Hai vị yên tâm, ta sẽ không chơi trò đánh lén!"

Nói đoạn, hắn ta liếc mắt về phía A La: "Ta sẽ đợi nàng ta đột phá, sau đó chiến một trận!"

Nghe vậy, mọi người bèn nhìn về phía huyền bào nam tử!

Người của thế giới này hay là của thượng giới?

Âm Linh tộc!

Diệp Huyền nhìn huyền bào nam tử, đối phương có thể xuống đây thì chứng tỏ bọn họ đã liên thủ với Âm Linh tộc rồi.

Xuống rồi!

Huyền bào nam tử lắc đầu: "Không, rất có ý nghĩa đấy. Với tình hình hiện tại mà nói thì có năm người có uy hiếp lớn nhất đối với chúng ta. Người thứ nhất chính là nữ tử váy trắng đã rời đi! Người này có thể phá vỡ bức tường vũ trụ, xông thẳng tới Lục Duy. Thực lực của nàng ta, thượng giới chúng ta không ai có thể là đối thủ của nàng ta!"

Nói đoạn, hắn ta ngừng lại một lát rồi nói: "Người thứ hai chính là bạch bào nữ tử. Nữ tử này có thể giết một Tôn Sứ của thượng giới chỉ trong nháy mắt với phân thân của mình. Thực lực của nàng ta nếu ở dạng bản thể thì thượng giới chúng ta cũng khó mà đối phó!"

Tiểu Đạo nhìn hắn ta: "Thế các ngươi còn muốn giết nàng ta?"

Huyền bào nam tử mỉm cười: "Câu hỏi này lát nữa ta sẽ trả lời Tiểu Đạo cô nương! Người thứ ba chính là Thiên Đạo! Thực lực của nữ tử này mạnh đến mức độ nào, tới nay chúng ta vẫn chưa biết được. Hơn nữa, nữ tử này còn cố ý để thượng giới chúng ta liều chết với các ngươi...

Âm mưu này của nàng ta, dù chúng ta có biết cũng không thể làm được gì! Bởi lẽ giết nàng ta thì sẽ phải trả một cái giá cực lớn! Hơn nữa, chưa chắc chúng ta đã có thể giết được nàng ta! Còn người thứ tư..."

Nói đoạn, hắn ta nhìn Tiểu Đạo: "Người thứ tư chính là Tiểu Đạo cô nương đây! Theo những gì chúng ta điều tra thì Tiểu Đạo cô nương có vẻ đang bị thương, hiện giờ thực lực của Tiểu Đạo cô nương chắc chưa bằng được hai phần ngày xưa. Nếu Tiểu Đạo cô nương khôi phục hoàn toàn thì thượng giới chúng ta cũng không phải là đối thủ của ngươi."

Diệp Huyền bỗng nhiên hỏi: "Người thứ năm là ta hả?"

Mọi người: "..."

Hắc bào lão giả phía sau huyền bào nam tử liếc nhìn Diệp Huyền, khóe miệng hắn ta giật nhẹ.

Mẹ nó, sao người của hạ giới lại mặt dày vậy?

Huyền bào nam tử nhìn Diệp Huyền, mỉm cười: "Ngươi không phải người thứ năm, thế nhưng ngươi có liên quan đến người thứ năm đấy! Thế nên trước kia chúng ta cũng phải do dự xem có cần tiếp tục cướp thư ốc của ngươi hay không!"

Diệp Huyền mỉm cười: "Rất rõ ràng, các ngươi vẫn quyết định cướp thư ốc!"

Huyền bào nam tử gật đầu: "Đây là lựa chọn khi chúng ta không còn sự lựa chọn nào khác. Để nói về người thứ năm cái đã, người thứ năm chính là Kiếm Tông. Có điều cũng may là bọn họ đã bị Âm Linh tộc khắc chế, tạm thời không thể tới đây. Bằng không chúng ta cũng không dám xuống đây."

Tiểu Đạo bỗng lên tiếng: "Thực ra vẫn còn vài người nữa!"

Huyền bào nam tử nhìn nàng: "Mong Tiểu Đạo cô nương nói rõ hơn!"

Tiểu Đạo lắc đầu: "Nếu các ngươi đã chọn đối địch với hắn ta thì không cần phải quan tâm những thứ này."

Nói đoạn, nàng liếc nhìn huyền bào nam tử: "Ta rất tò mò, tại sao các ngươi cứ nhất định phải có được thư ốc?"

Huyền bào nam tử khẽ nói: "Tiểu Đạo cô nương biết được bao nhiêu về tiên tri?"

Tiểu Đạo lắc đầu: "Không nhiều!"

Huyền bào nam tử khẽ gật đầu: "Nơi đầu tiên mà hắn ta ở thực ra là thượng giới chúng ta. Đương nhiên, hắn ta chỉ đi ngang qua mà thôi."

Tiểu Đạo chau mày: "Hắn ta ở chỗ các ngươi làm gì?"

Huyền bào nam tử khẽ nói: "Coi như là giúp chúng ta một chuyện quan trọng! Khi ấy nếu không có sự giúp đỡ của hắn ta thì chúng ta không đối phó được với Lục Duy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận