Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3179: Không cần đa lễ

Mới đầu, người mà Thượng Cổ Thiên Tộc muốn giết là Diệp Huyền, nhưng sau đó lực chú ý của bọn họ đã hoàn toàn bị Kiếm Minh thu hút!

Bây giờ, tất cả mọi người đều đã bỏ qua tên Diệp Huyền này!

Mà đây cũng chính là điều mà Diệp Huyền mong muốn!

Hiện tại hắn không muốn bại lộ thực lực của mình quá sớm!

Giờ hắn chỉ muốn điệu thấp thôi!

Giả bộ điệu thấp ấy!

Sau khoảng một canh giờ, trước mặt đám người Kiếm Si xuất hiện một đạo bạch quang, ngay sau đó, bọn họ đã xuất hiện trước một tòa thành cổ to lớn!

Chư Thiên thành!

Lý Tinh gật đầu: "Đã sắp xếp xong rồi, thiếu chủ đi theo ta đi!"

Sắc mặt của Bạch Y lập tức trở nên hơi khó coi!

Lý Tinh quan sát hắn, trong lòng thầm kinh ngạc, vậy mà hắn ta lại không cảm giác được sự chân thật của đối phương.

Diệp Huyền gật nhẹ đầu, một nhóm người đi vào trong thành, mà lúc này, Kiếm Si lại quay phắt sang nhìn Bạch Y: "Người của Thiên Hành Điện đâu?"

Lúc này, đột nhiên một lão giả xuất hiện trước mặt mọi người, sau đó nhìn về phía Diệp Huyền sau đó hơi hành lễ: "Lý Tinh tham kiến thiếu chủ!"

Bạch Y hơi do dự, sau đó gật đầu: "Thiếu chủ, ta về Thiên Hành Điện phục mệnh trước, ngươi bảo trọng nhé!"

Diệp Huyền nhìn về phía tòa thành cổ trước mặt này, không thể không nói tòa thành này đúng là rất khí thế!

Bởi vì Thiên Hành Điện không phái người tới!

Diệp Huyền mỉm cười: "Tiền bối không cần đa lễ!"

Tường thành dài đến gần trăm trượng, đứng trước tường thành mà có một loại cảm giác như món quà của tạo hóa.

Kiếm Si gật đầu rồi nhìn về phía Diệp Huyền: "Chúng ta đi thôi!"

Bạch Y hơi hành lễ sau đó dẫn người của Thiên Hành Điện rời đi!

Lúc này, Kiếm Si mới hỏi: "Đã sắp xếp xong chưa?"

Kiếm Si liếc mắt nhìn đám người Bạch Y sau đó nói: "Thiên Hành Điện đã thay đổi rồi!"

Lúc này, Diệp Huyền cười bảo: "Bạch Y cô nương, ngươi dẫn người của Thiên Hành Điện về trước đi! Còn nữa, hãy thay ta chuyển lời tới điện chủ của Thiên Hành Điện một câu, cứ nói Diệp Huyền ta đa tạ đối phương đã phái người tới Vĩnh Sinh Giới trợ giúp lần này!"

Diệp Huyền gật đầu: "Bảo trọng!"

Trương Văn Tú nhẹ giọng hỏi: "Mà bây giờ điện chủ của Thiên Hành Điện đã không còn là vị điện chủ năm ấy nữa rồi, đúng không?"

Trương Văn Tú hơi nhíu mày: "Mãi mãi thần phục?"

Tín ngưỡng!

Diệp Huyền cũng nhìn về phía Kiếm Si, hắn cũng tò mò lắm!

Mấy người này tôn kính cha hắn đã xuất phát từ trong xương cốt rồi!

Trương Văn Tú chợt hỏi: "Kiếm Si tiền bối, có thể nói về chuyện giữa Thiên Hành Điện và kiếm chủ của các ngươi được không?"

Kiếm Si nhìn hắn: "Tâm thái của ngươi rất tốt nhưng ta phải sửa lại một chút! Kiếm Minh có thể có được ngày hôm nay là vì phụ thân của ngươi! Kiếm Minh là của hắn ta! Không có hắn ta thì cũng không có chúng ta! Cho nên, nếu hắn ta đã giao Kiếm Chủ Lệnh cho ngươi vậy chúng ta cũng sẽ nhận ngươi! Ai động vào ngươi thì chúng ta chém kẻ đó, cho dù có phải đối địch với toàn bộ vũ trụ này!"

Diệp Huyền cười đáp: "Tùy bọn họ thôi! Người mà bọn họ tôn kính là cha ta, nếu bây giờ họ không tôn cha ta nữa thì đó cũng là chuyện giữa bọn họ và cha của ta! Ta không có tư cách cưỡng ép bọn họ phải nhận mình, bao gồm cả Kiếm Minh cũng vậy! Nếu các ngươi không muốn nhận ta thì cũng không sao cả."

Kiếm Si chợt nhìn về phía Diệp Huyền: "Đối với Thiên Hành Điện, ngươi có thái độ thế nào?"

Kiếm Si đáp: "Năm đó điện chủ của Thiên Hành Điện suýt chút nữa bị diệt, là kiếm chủ đã ra tay cứu bọn họ, mà điện chủ Thiên Hành Điện năm ấy từng hứa với kiếm chủ rằng sẽ mãi mãi thần phục hắn ta!"

Trương Văn Tú liếc mắt nhìn đối phương, trong lòng thấy hơi ngạc nhiên.

Mấy vị kiếm tu của Kiếm Minh lại coi thanh sam nam tử thành tín ngưỡng!

Trong lòng Diệp Huyền cũng hơi kinh ngạc, rất rõ ràng là ở trong lòng mấy người này, uy vọng của cha hắn không phải cao bình thường thôi đâu!

Kiếm Si gật đầu: "Thật sự đã nói như vậy đấy!"

Kiếm Si nhẹ giọng đáp: "Kiếm chủ là tín ngưỡng của chúng ta!"

Trương Văn Tú nhìn nàng: "Kiếm Si tiền bối, vậy tại sao các ngươi còn bằng lòng tôn kiếm chủ?"

Kiếm Si gật đầu.

Diệp Huyền: "..."

Trương Văn Tú ở một bên lại hỏi: "Kiếm Si cô nương, ngoại trừ Kiếm Minh và Thiên Hành Điện ra thì thanh sam tiền bối còn thế lực nào khác nữa không?"

Kiếm Si gật đầu: "Còn!"

Trương Văn Tú hơi sững sờ, sau đó vội vàng hỏi: "Thế lực gì vậy?"

Kiếm Si nhẹ giọng đáp: "Ta chỉ biết hai thôi, một là Thần Miếu, ở đây có một đám khổ hành tăng, bọn họ đi khắp chư thiên, rất ít khi gặp được. Còn một thế lực khác là U Linh Điện, bọn họ còn thần bí hơn cả Thần Miếu vì bọn họ không phải nhân tộc."

Diệp Huyền trầm giọng hỏi: "U Linh Điện?"

Kiếm Si gật đầu: "Năm đó đã từng gặp một người trong số họ, không phải nhân tộc, vô cùng quỷ dị và thần bí, mà hình như bọn họ cũng không thân thiện với nhân loại cho lắm bởi vì ta cảm giác được địch ý của bọn họ!"

Trương Văn Tú hỏi tiếp: "Có thể liên hệ với họ được không?"

Kiếm Si lắc đầu: "Không liên hệ được, chỉ có kiếm chủ với biết thôi!"

Nói rồi, nàng nhìn về phía Diệp Huyền: "Nếu ngươi có thể sử dụng Kiếm Chủ Lệnh thêm một lần nữa ở Chư Thiên thành thì có lẽ có thể liên hệ được với họ, vì vĩnh Sinh Giới các nơi này thật sự quá xa, lúc ngươi sử dụng Kiếm Chủ Lệnh có một vài cường giả khá xa không có cách nào cảm ứng được!"

Trương Văn Tú cười nói: "Vậy nói cách khác là nếu hắn sử dụng Kiếm Chủ Lệnh ở nơi này thì vẫn có thể triệu tập được nhiều cường giả hơn tới đây?"

Kiếm Si gật đầu: "Có điều, ta không kiến nghị thiếu chủ sử dụng Kiếm Chủ Lệnh thêm lần nữa."

Trương Văn Tú hơi khó hiểu: "Tại sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận