Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 635: Hy Sinh Một Ít Gì Đó

Hắn hiện tại phải đối mặt nhiều cường giả như vậy, hắn không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể sử dụng lá bài tẩy của mình.

Nhìn thấy Diệp Huyền lại mặc bộ thần trang kia, sắc mặt Độc Cô Liên thay đổi, quát:

- Cẩn thận!

Khi hắn vừa dứt lời, một đạo kiếm quang màu vàng đã xuyên thủng đầu một tên cường giả Độc Cô gia.

Miểu sát!

Trực tiếp miểu sát!

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt mọi người đều thay đổi.

Bởi vì việc này quá khủng bố!

Độc Cô Phong không hề nghĩ ngợi, hắn xoay người bỏ chạy, nhưng mà, kiếm của Diệp Huyền càng nhanh!

Lúc này, sắc mặt Độc Cô Phong như tro tàn, hắn biết, bản thân xong rồi!

Khi thấy Diệp Huyền xuất kiếm, tâm thần Độc Cô Phong run rẩy dữ dội, bởi vì hắn cảm nhận được một kiếm này rất khủng bố!

Trong mắt của mọi người, kiếm của Diệp Huyền trực tiếp xuyên thủng trán Độc Cô Phong, bị một kiếm xuyên thủng, linh hồn Độc Cô Phong mờ đi ngay lập tức.

Nhất Kiếm Định Hồn!

Sau khi xuất kiếm chém giết Độc Cô Phong, Diệp Huyền nhếch miệng cười một tiếng, nụ cười này thật dữ tợn, làm cho người ta không rét mà run.

Miểu sát một tên cường giả Vô Thượng Cảnh?

Ở bên khác, Độc Cô Liên cũng là linh hồn thể đã lùi lại, lui ra sau lưng một tên cường giả.

Một kiếm này, nhằm vào linh hồn thể!

Vào lúc này, Diệp Huyền nhìn về phía Độc Cô Phong, người sau biến sắc, đang muốn lui lại, Diệp Huyền đột nhiên biến mất, ngay sau đó có một đạo kiếm quang xuất hiện trước mặt hắn.

Xùy!

- Cho mời lão tổ! Nhanh, mời lão tổ!

Nếu như thân thể hắn vẫn còn, đối mặt một kiếm này, hắn sẽ không sợ, nhưng hắn hiện tại chỉ là linh hồn thể, thực lực yếu hơn trước kia rất nhiều. Đặc biệt là một kiếm này còn đặc biệt nhằm vào linh hồn thể.

Vào lúc này, Diệp Huyền đột nhiên biến mất, ngay sau đó là một đạo kiếm quang màu vàng xuất hiện.

Bởi vì hắn cảm nhận được nguy hiểm!

Đối diện Diệp Huyền, Độc Cô Liên vội vàng nói:

Rất nhanh, Diệp Huyền bắt đầu đồ sát trong phủ đệ Độc Cô gia, gần như không ai có thể ngăn cản nổi một kiếm của hắn.

Sau khi thi thể Vô Địch Kim Thân cùng với Chư Thần bộ, thực lực Diệp Huyền đã tăng lên trình độ cực kỳ khủng bố.

Nhìn thấy Diệp Huyền nhắm vào mình, sắc mặt Độc Cô Liên thay đổi, hắn không ngừng lui về phía sau, mà ở trước mặt hắn, những cường giả Độc Cô gia kia không ngừng chết đi.

Giữa sân, lại có một tên cường giả Độc Cô gia bị chém bay đầu.

Độc Cô Liên liên tục lùi lại, rất nhanh, hắn lùi tới tổ từ Độc Cô gia, Diệp Huyền cũng truy sát tới nơi này.

Xùy!

Kiếm khí của Diệp Huyền vỡ tan ngay lập tức

Oanh!

Sau khi Diệp Huyền chém giết một tên cường giả Độc Cô gia, một kiếm chém về phía tổ từ Độc Cô gia, vào lúc kiếm này còn cách tổ từ vài trượng, một cỗ lực lượng thần bí đột nhiên xuất hiện khắp bốn phía, trong nháy mắt…

Đồ sát!

Hiện tại, Độc Cô Liên thật luống cuống!

Bọn họ bố trí tốt bẫy rập chờ Diệp Huyền đến, nhưng mà, hắn không có nghĩ tới là, sau khi Diệp Huyền mặc bộ thần trang kia lên người, thực lực lại khủng bố đến như vậy.

Mai phục không thành, ngược lại còn bị giết!

Đặc biệt là Chư Thần bộ đã giúp hắn đứng ở thế bất bại, bởi vì này cường giả Vô Thượng Cảnh khó mà tổn thương tới hắn!

Mục tiêu của Diệp Huyền chính là Độc Cô Liên, hắn điên cuồng đuổi theo Độc Cô Liên, hắn vẫn chưa quên, người trước mắt đã đối xử với Diệp Linh như thế nào.

Từng tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp Độc Cô gia.

Độc Cô Phong đã từng có khả năng, đáng tiếc là, Độc Cô Phong đã bị tiểu yêu thú ở tầng thứ chín làm trọng thương. . . .

Khi nhìn thấy cảnh này, Độc Cô Liên quay đầu nhìn về phía tổ từ, lúc này, Diệp Huyền đứng cách đó không xa đã xoay người bỏ chạy, tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã biến mất phía chân trời.

Thời điểm Diệp Huyền biến mất, một đạo bóng trắng hư ảo bay ra khỏi tổ từ, khi bóng trắng xuất hiện, không gian bốn phía trực tiếp run rẩy.

Nhìn thấy bóng trắng kia, Độc Cô Liên vội vàng hành lễ thật sâu:

- Bái kiến tiên tổ.

Nói xong, hắn quay đầu nhìn vị trí Diệp Huyền vừa đứng, mà nơi đó đã trống rỗng.

Chạy!

Chạy!

Sắc mặt Độc Cô Liên khó coi như ăn phải phân. . .

Diệp Huyền rời khỏi U thành, sau đó tiến vào một vùng núi.

Trong điện, một tên cường giả Độc Cô gia trầm giọng nói:

Trong một gian đại điện, Độc Cô Liên ngồi ở chủ vị nhìn chằm chằm trước mặt, lúc này, cường giả Độc Cô gia cơ bản đều ở trong đại điện này.

Những thi thể này đều xuất hiện một cách vô thanh vô tức!

Rất nhanh, Diệp Huyền lại lặng lẽ tiềm nhập vào trong phủ, nửa khắc đồng hồ sau, bên trong Độc Cô gia xuất hiện vô số cỗ thi thể. . .

Chuyện này còn chưa kết thúc!

Chỉ chốc lát, Diệp Huyền lại đi tới trước phủ đệ Độc Cô gia, mà lần này, hắn vẫn ẩn giấu khí tức bản thân.

Lúc này, Giản Tự Tại đột nhiên nói:

- Nếu ngươi lúc trước không chạy trốn, ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ.

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Có Chư Thần bộ cũng không đánh lại người kia?

Giản Tự Tại cười lạnh, nói:

- Ngươi bây giờ, nếu dựa vào thực lực người bình thường để so sánh, ngươi đánh không lại Vô Thượng Cảnh. Nếu không nhờ vào Vô Địch Kim Thân và Chư Thần bộ, ngươi đã sớm chết nhiều lần. Nhưng mà, kim thân và Chư Thần bộ cũng không phải vô địch, hơn nữa, ngươi còn không có phát huy ra uy lực chân chính của Chư Thần bộ. Một câu nói đơn giản, người kia không hủy được Chư Thần bộ, nhưng lại có thể hủy ngươi, hiểu chưa?

Diệp Huyền khẽ gật đầu, nói:

- Hiểu rõ.

Một lúc sau, Diệp Huyền rời khỏi hang núi, sau đó thẳng đến Độc Cô gia.

Diệp Huyền vội vàng lấy Tử Hỏa tinh ra, bắt đầu thôn phệ!

Cứ như vậy, một ngày một đêm sau, Diệp Huyền mới từ từ tỉnh lại, mà hắn cảm giác toàn thân vô lực.

Hắn lúc này, nếu không sử dụng ngoại vật, hắn làm sao chống lại Độc Cô gia?

Mỗi một lần vận dụng Vô Địch Kim Thân và Chư Thần bộ, đều sẽ gặp phải cắn trả, mặc dù loại tư vị này rất khó chịu, thế nhưng, hắn không có lựa chọn.

Cắn trả!

Trong sơn động, Diệp Huyền mới vừa vào hang núi, hắn đã nằm xuống đất, sau đó toàn bộ thân thể bắt đầu run rẩy.

- Tới, hắn lại tới!

Độc Cô Liên nhìn về phía Độc Cô Minh, nói:

- Minh thúc, ngươi luôn luôn túc trí đa mưu, thấy thế nào?

Độc Cô Minh im lặng một lát, sau đó nói:

- Người kia nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, nếu hắn không xuất hiện, Độc Cô gia chúng ta không có biện pháp gì với hắn, trừ khi. . . .

Độc Cô Liên vội hỏi:

- Trừ phi cái gì?

Độc Cô Minh trầm giọng nói:

- Trừ phi tìm giúp đỡ.

Độc Cô Liên nhíu mày, nói:

- Tìm Cổ gia hay Ngôn gia?

Độc Cô Minh nói khẽ:

- Ngôn gia nhất định sẽ không xuất thủ, bởi vì Độc Cô gia chúng ta luôn luôn tới gần Cổ gia, bọn họ ước gì chúng ta diệt vong. Bởi vậy, chúng ta chỉ có thể tìm Cổ gia, nếu đi tìm Cổ gia, nhất định phải hi sinh một ít gì đó. . .

Nghe đến nơi này, người trong đại điện im lặng.

Hi sinh một ít gì đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận