Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 636: Như Thế Rất Tốt

Độc Cô Minh cười khổ, nói:

- Ngôn gia không có lòng tốt, Cổ gia cũng không phải loại lương thiện, nếu Độc Cô gia chúng ta cầu cứu bọn họ, nhất định phải bị bọn họ hút máu. Hơn nữa món chí bảo kia, sau này không có quan hệ gì với Độc Cô gia. . .

Nói đến đây, hắn khẽ lắc đầu, nói:

- Kỳ thật, Độc Cô gia chúng ta hiện tại đã không có năng lực đánh chủ ý lên món chí bảo kia. Hiện tại bày ra trước mặt chúng ta, chỉ có hai con đường, hoặc là giảng hòa với Diệp Huyền, hoặc là nghĩ biện pháp triệt để tru diệt hắn!

- Giảng hòa?

Độc Cô Liên cười lạnh, nói:

- Minh thúc, ngươi cảm thấy chúng ta bây giờ còn có thể giảng hòa? Hắn giết phụ thân ta, giết nhiều người Độc Cô gia như vậy, làm sao có thể giảng hòa với hắn?

Độc Cô Minh trầm giọng nói:

- Bây giờ đã sắp diệt tộc!

Độc Cô Liên gật đầu:

- Sẽ trả giá rất lớn!

- Vậy để ta đi Cổ gia đi!

- Người này không chết, Độc Cô gia ngày sau nhất định diệt vong, không đúng, hiện tại Độc Cô gia chúng ta đã không được yên bình! Đi tìm Cổ gia!

Trong điện, Độc Cô Liên nhắm mắt lại, không biết đang suy nghĩ gì.

- Như vậy chỉ còn con đường cuối cùng!

- Như thế tốt lắm!

Độc Cô Minh nhìn thoáng qua Độc Cô Liên, trầm giọng nói:

Độc Cô Liên gằn giọng nói:

Độc Cô Minh thấp giọng thở dài, nói:

Rất nhiều người đã bắt đầu trốn, đặc biệt là những hạ nhân Độc Cô gia kia, đã trốn gần hết.

Độc Cô Liên lạnh lùng nhìn thoáng qua Độc Cô Minh, nói:

Đối mặt với người ẩn nấp trong bóng tối, Độc Cô gia thúc thủ vô sách.

Độc Cô Minh quay người rời đi.

Trong toàn bộ phủ đệ Độc Cô gia, mỗi giây đều có người chết , có thể nói, Độc Cô gia hiện tại đã lâm vào khủng hoảng.

Đúng lúc này, Độc Cô Liên đột nhiên ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa, nơi đó, một cái đầu đẫm máu bay vào.

Chờ!

Diệp Huyền hiện tại, sau khi mặc bộ thần trang kia, có thể nói đã vô địch. Cho dù là Vô Thượng Cảnh cũng không phải là đối thủ của hắn.

Về phần hiện tại, Độc Cô gia đã không có bất kỳ người nào có thể ngăn chặn Diệp Huyền.

Ngoài phòng, tại nơi hẻo lánh, Diệp Huyền lẳng lặng đứng đấy, dù cho có người đi ngang qua trước mặt cũng không phát hiện được sự tồn tại của hắn.

Trong phòng, Độc Cô Liên đã là linh hồn thể cũng hoảng hốt. Ban đầu, Độc Cô gia Độc Cô Phong có năng lực ngăn cản Diệp Huyền, nhưng mà, Độc Cô Phong nhất định phải xuống Vô Gian luyện ngục tầng thứ chín, bị yêu thú thần bí kia làm trọng thương. . .

Trong Giới Ngục tháp, Giản Tự Tại đột nhiên nói:

Diệp Huyền phát hiện, nếu hắn trở nên cường đại, Hỗn Độn chi khí cũng sẽ mạnh theo!

Hỗn Độn chi khí!

Ngày đó, lão tổ Độc Cô gia hiện thân, nhưng mà, Diệp Huyền lại xoay người bỏ chạy. . . . Ngày đó, Độc Cô Liên hắn suýt nữa đã tức chết!

Vào lúc này, không có người nào vượt qua Vô Thượng Cảnh.

Chờ!

Bọn họ hiện tại có thể làm chính là chờ , chờ cường giả Cổ gia đến!

Độc Cô Liên bây giờ có thể làm chính là chờ , chờ Độc Cô Minh mời cường giả Cổ gia đến.

Nhưng mà, không có người nào dám đi ra ngoài.

Trong phòng, sắc mặt đám người Độc Cô Liên khó nhìn tới cực điểm.

Nhìn thấy cảnh này, Độc Cô Liên nheo mắt, hắn vội vàng đứng lên, vào lúc này, lại có đầu lâu đẫm máu bay tới. . .

- Vì sao không trực tiếp đi vào giết sạch bọn họ?

Diệp Huyền lãm đạm nói:

- Bên trong ít nhất sáu tên Vô Thượng Cảnh, nếu ta hiện tại đi vào, bọn họ tất nhiên sẽ cá chết lưới rách, khi đó, ta lại mặc bộ thần trang kia, về sau bị cắn trả. . .

Trực giác nói cho hắn biết, địch nhân của hắn sẽ không chỉ có Độc Cô gia, bởi vì người ngấp nghé Giới Ngục tháp của hắn còn có khối người. Nếu hắn bị cắn trả lần nữa, có khả năng sẽ không có vận khí tốt như lúc trước.

Giản Tự Tại nói:

- Tâm tư của ngươi không phải là ít. . .

Nói đến đây, nàng hơi dừng lại, lại nói:

- Độc Cô gia nói thế nào cũng có liên hệ máu mủ với ngươi, ngươi thật muốn làm tuyệt như thế?

Diệp Huyền cười lạnh, nói:

Đồ vật thượng vàng hạ cám còn lại, hắn cũng thu được vô số, mặc dù mỗi một kiện đều không quý giá, nhưng nếu tập hợp tất cả lại với nhau, chúng không phải là con số nhỏ.

Khoản tài phú này , có thể nói là rất nhiều!

Trừ chúng ra, Tử Nguyên tinh, hắn thu được ngàn vạn khối, tăng thêm hắn có lúc trước, hắn hiện tại đã có hơn một ngàn năm trăm vạn Tử Nguyên tinh!

Ba kiện vật phẩm đều là Thánh giai!

Tại Độc Cô gia, bảo vật Thánh giai, hắn đã vơ vét được ba kiện, một thanh trường thương, một sợi dây thừng dài, cùng với một thanh đoạn đao!

Chỉ chốc lát, Diệp Huyền vô cùng hưng phấn.

- Đúng vậy, người đối xử với ta ra sao, ta sẽ đối xử với ngươi như vậy!

Diệp Huyền đột nhiên cười nói:

- Giản cô nương, dường như ngươi gần đây không hi vọng ta chết đi?

Giản Tự Tại nói:

- Cơ hội chưa tới mà thôi!

Diệp Huyền cười hắc hắc, không nói gì nữa, hắn quay người biến mất ngay tại chỗ.

Vơ vét!

Đám người Độc Cô Liên hiện tại không dám ra ngoài , có thể nói, toàn bộ Độc Cô phủ không có bất cứ người nào ngăn cản hắn. Độc Cô gia gia đại nghiệp đại, bảo vật ít hay sao?

Rất nhanh, Diệp Huyền bắt đầu điên cuồng vơ vét bảo vật của Độc Cô gia.

Giản Tự Tại cười nói:

- Cho nên, tại sao ta phải hạ thủ lưu tình? Bọn họ không coi ta là thân nhân, vì sao ta phải coi bọn họ là thân nhân? Ta lại không ngốc!

Diệp Huyền cười nói:

- Khẳng định sẽ chết không toàn thây!

Giản Tự Tại nói khẽ:

- Giản cô nương, ngươi nói, nếu như ba mẫu tử chúng ta rơi vào tay bọn họ, chúng ta sẽ có kết cục gì?

Giàu to!

Hắn thật sự giàu to!

Sau khi vơ vét xong, Diệp Huyền đang muốn lặng lẽ rời đi, đúng lúc này, ba đạo uy áp vô hình đột nhiên xuất hiện trên không trung phủ đệ Độc Cô gia!

Khi ba đạo uy áp xuất hiện, một cỗ lực lượng vô hình lập tức điên cuồng quét qua mỗi một góc phủ đệ Độc Cô gia!

Cảm nhận được việc này, sắc mặt Diệp Huyền biến hóa, hắn muốn lặng lẽ rút lui, đúng lúc này, lực lượng kia đã quét lên người hắn!

Nhưng mà, cỗ lực lượng kia không cảm nhận được hắn!

Thấy thế, Diệp Huyền lập tức thở dài một hơi.

Lúc này, Giản Tự Tại nói:

- Khẩn trương cái gì, dù sao Hỗn Độn chi khí cũng là thần vật, những người này làm sao có thể hiểu rõ nó?

Diệp Huyền khẽ gật đầu, nói:

- Hiểu rõ!

Nói xong, hắn lặng lẽ rút lui.

- Ngươi không giết đám người Độc Cô Liên?

- Giết người có chia nhanh và chậm, ta muốn chậm rãi giết. . .

- Ngươi biết rõ đánh không lại, muốn chạy!

- Ta cam đoan với ngươi, Độc Cô gia, nhất định diệt vong!

. . .

Cửa phòng đột nhiên mở ra, một lão giả áo bào trắng đi đến.

Nhìn thấy lão giả áo bào trắng, Độc Cô Liên ngồi ở chủ vị lập tức thở dài một hơi, hắn vội vàng đứng lên đón tiếp:

- Thì ra Cổ Hưu tiền bối! Đa tạ Cổ Hưu tiền bối đến đây tương trợ!

Lão giả tên là Cổ Hưu nhìn đám người bốn phía, cười nói:

- Cổ gia ta và Độc Cô gia đời đời giao hảo, bây giờ Độc Cô gia gặp khó khăn, Cổ gia ta làm sao có thể ngồi yên không lý đến? Bây giờ, Cổ gia ta đã phái ba tên cường giả chạy đến Độc Cô gia, có bọn họ trấn thủ nơi này, Diệp Huyền kia tuyệt đối không dám xuất hiện nữa!

Độc Cô Liên trầm giọng nói:

- Cổ Hưu tiền bối, Diệp Huyền này thật không đơn giản!

Cổ Hưu mỉm cười, nói:

- Ta biết, nhưng mà, chỉ cần hắn dám xuất hiện, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Độc Cô Liên cười nói:

- Như thế rất tốt. . .

Cổ Hưu cũng mỉm cười, nhưng nụ cười lại có phần quái dị.

. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận