Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 908: Lệnh Muội Có Nguy!

Thần Võ thành.

Sau chuyện lần trước, Thần Võ thành hiện tại đã đề phòng sâm nghiêm, không chỉ như thế, Võ viện cùng Kiếm tông đều triệu tập các cường giả đang ở bên ngoài trở về.

Võ viện.

Trong một diễn võ trường, một tiểu nữ hài đang đại chiến với lão giả.

Tốc độ của tiểu nữ hài cực nhanh, nhanh như quỷ mị, ra tay cực kỳ tàn nhẫn, chiêu chiêu trực chỉ nhược điểm của lão giả, nhưng mà, đều bị lão giả hóa giải dễ dàng!

Tiểu nữ hài chính là Diệp Linh, lão giả chính là tiền nhiệm viện trưởng Võ viện Vũ Vấn!

Một lát sau, hai người ngừng lại.

Vũ Vấn nhìn Diệp Linh trước mặt, nói:

- Cũng đừng quá gấp, phương diện chiến đấu, gấp cũng không được, cần phải từ từ mới tới.

- Là Chấp Pháp giả! Tế trận!

Có lẽ đã từng ăn quá nhiều đau khổ tại Thanh thành, bởi vậy, trên người Diệp Linh không có khí chất bại hoại của con cháu hào môn, hơn nữa còn đặc biệt hiểu chuyện!

Sắc mặt Vũ Vấn thay đổi:

- Vũ gia gia, ta sẽ càng nỗ lực!

Đồng tử Vũ Vấn co rụt lại, hai tay hắn hợp lại, sau đó ấn về phía trước một cái:

- Tốc độ còn chưa đủ nhanh, ý thức chiến đấu cũng còn kém, nhưng mà, đã tốt hơn trước kia rất nhiều!

Khi hắn dứt lời, trực tiếp kéo Diệp Linh ra phía sau, đột nhiên vung tay phải lên, một tấm thuẫn to lớn đâm thẳng vào đám người áo đen.

Vũ Vấn mỉm cười, không thể không nói, hắn thật ưa thích tiểu nha đầu trước mắt!

Diệp Linh hơi thi lễ:

Diệp Linh khẽ gật đầu, đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, trên bầu trời Võ viện có tiếng sấm sét nổ vang, ngay sau đó, không gian bị xé ra một lỗ thủng rất lớn, sau đó có ba mươi người giống như quỷ mị bay ra, lúc những người này xuất hiện, bọn họ đã ở phía trên Vũ Vấn cùng Diệp Linh.

Oanh!

Vũ Vấn cười nói:

Một bàn tay đột nhiên vươn ra từ vùng không gian trước mặt hắn, sau đó đánh thẳng vào đám người áo đen! Thế nhưng, bàn tay còn chưa tới gần đám người áo đen đã bị chém vỡ!

Đúng lúc này, một đạo hàn quang xuất hiện, tấn thuẫn rạn nứt và hóa thành vô số mảnh vỡ, ngay sau đó, mấy chục đạo hàn mang trực tiếp chém về phía Vũ Vấn!

- Thiên Linh Thủ!

Trên không, Tần Thiên nhìn đám người phía dưới, trong mắt không mang theo một chút tình cảm nào:

Có mười hai kiếm tu cấp bậc Đạo cảnh, trong đó, còn có hai người là kiếm tu Chứng Đạo cảnh!

Khi Tần Thiên dứt lời, ba mươi tên Chấp Pháp giả lao thẳng về phía đám người Vũ Vấn, những người này giống như quỷ mị, tốc độ cực nhanh!

Người tới, chính là Kiếm tông siêu phàm Kiếm Thánh Việt Vô Trần.

Việt Vô Trần không dám khinh thường, trầm giọng nói:

Vào lúc này, một tiếng kiếm ngân vang lên từ chân trời xa xôi, một lão giả trực tiếp xuất hiện trước mặt Vũ Vấn, ngay sau đó, một đám kiếm quang lóe lên, đám người áo đen bị bức lui vài trăm trượng!

Hai tên cường giả Chứng Đạo cảnh cũng không dám khinh thường!

Nói xong hắn trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang lao thẳng về phía hai người kia.

- Vũ Vấn huynh, cẩn thận!

Trừ hắn ra, còn có vô số kiếm tu Kiếm tông đột nhiên rời Kiếm tông, đi tới Võ viện.

Trừ việc này ra, đám cường giả Kiếm tông cũng đã chạy tới Võ viện, trừ Việt Vô Trần ra, những người còn lại đều có người ngăn cản!

Bản thân Việt Vô Trần vừa muốn xuất thủ, hai đạo khí tức mạnh mẽ trực tiếp bao phủ lấy hắn!

Hai tên cường giả Chứng Đạo cảnh!

Tất cả cường giả Võ viện cũng xuất hiện trước mặt Vũ Vấn cùng Diệp Linh, An Lan Tú cùng đám người Mạc Tà cũng có mặt.

Giết!

Không cần nói nhảm bất cứ câu nào!

- Giết!

Bởi vì đối thủ trước mặt bọn họ chính là siêu phàm Kiếm Thánh!

Rất nhanh, phía trên Võ viện, ba người đại chiến rất kịch liệt!

Lúc này, những cường giả Đạo cảnh Võ viện cũng xông thẳng về phía các Chấp Pháp giả , nhưng mà, tất cả đều bị nghiền ép ngay lập tức!

Thực lực chênh lệch quá lớn!

Lúc này, một đạo tàn ảnh đột nhiên lao thẳng về phía Vũ Vấn cùng Diệp Linh, tốc độ cực nhanh, chỉ trong chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Vũ Vấn!

Gương mặt Vũ Vấn đầy dữ tợn, tay phải của hắn nắm chặt thành quyền, đấm mạnh về phía trước một cái.

Oanh!

Nắm đấm vừa đánh ra, một cổ lực lượng cường đại giống như núi lửa phun trào, thanh thế doạ người!

Thời điểm này, bóng đen trước mặt Vũ Vấn cũng xuất quyền.

Trước mặt Diệp Linh, một tiếng nổ lớn vang lên, nam tử trung niên tóc dài lao thẳng về phía Diệp Linh đã bị một đạo lực lượng cường đại bức lui!

Ầm ầm!

Trong chớp mắt, An Lan Tú đã xuất hiện cách đó trăm trượng, nàng lại biến mất ngay lập tức…

Oanh!

An Lan Tú cau mày, hai tay của nàng đấm mạnh về phía trước.

An Lan Tú ngăn cản trước mặt Diệp Linh, nàng bình tĩnh nhìn nam tử tóc dài, người sau đột nhiên biến mất.

Bởi vì đây là một thương có thể uy hiếp được hắn!

Tàn ảnh đột nhiên dừng lại, tay phải của hắn vung sang trái, trực tiếp dùng lòng bàn tay ngăn cản trường thương.

Oanh!

Tàn ảnh mạnh mẽ ngăn cản trường thương!

Lực lượng một thương này trực tiếp chấn vỡ bóng đen bao phủ lấy hắn, bóng đen biến mất, một tên nam tử trung niên với mái tóc dài xõa vai xuất hiện!

Một bóng dáng màu trắng lóe sáng, một cước đá thẳng vào chuôi trường thương.

Oanh!

Nam tử trung niên nhanh chóng lùi về phía sau hơn mười trượng!

Người xuất thủ, chính là An Lan Tú!

Tàn ảnh không thể không dừng lại, bởi vì nếu hắn không dừng lại, cho dù bắt lấy Diệp Linh, hắn cũng bị một thương này đâm xuyên qua đầu!

Vào lúc tàn ảnh tới gần Diệp Linh, một thanh trường thương đột nhiên phá không đâm tới, trường thương nhanh như điện, mang theo tiếng xé rách không khí vô cùng chói tai!

Nhìn thấy tàn ảnh bay tới, Diệp Linh mặt không biểu tình, không có một chút sợ hãi nào.

Tàn ảnh cũng không đuổi theo Vũ Vấn, đối phương lập tức lao thẳng về hướng Diệp Linh.

Nhưng khi đấm ra một quyền, nắm đấm của Vũ Vấn cũng biến mất không còn bóng dáng, sau một khắc, Vũ Vấn lùi lại thật nhanh!

Một quyền vô cùng đơn giản!

An Lan Tú lại xuất hiện trước mặt Diệp Linh lần nữa.

Đối diện, tóc dài nam tử lạnh lùng nhìn An Lan Tú, hắn biết, muốn bắt Diệp Linh, nhất định phải qua được cửa An Lan Tú trước!

Nghĩ đến tận đây, hắn nắm chặt tay phải, sau một khắc, chân phải của hắn giẫm mạnh một cái.

Oanh!

Mặt đất vỡ nát trong nháy mắt, thoáng qua, một đạo tàn ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt An Lan Tú, lúc tàn ảnh xuất hiện trước mặt An Lan Tú, chung quanh nàng đã xuất hiện nhiều tàn ảnh khác.

Mỗi một đạo tàn ảnh đều vô cùng chân thật!

An Lan Tú mở lòng bàn tay ra, một thanh trường thương đỏ rực xuất hiện trong tay nàng, nàng đột nhiên cầm trường thương quét ngang!

Xùy!

Thương như Hỏa Long, một đạo hỏa diễm càn quét mọi thứ chung quanh.

Ầm ầm!

Những tàn ảnh chung quanh bị càn quét tan thành mây khói, cùng lúc đó, một bóng người lùi xa hơn trăm trượng!

Đó chính là nam tử tóc dài!

Sau khi nam tử tóc dài bị đẩy lùi, sau một khắc, tay phải của hắn đột nhiên tìm tòi phía trước, sau đó nhẹ nhàng ấn xuống!

Lòng bàn tay vừa ấn xuống, không gian giống như mặt nước bị tảng đá nện xuống, nổi lên từng gợn sóng lăn tăn.

Nơi xa, An Lan Tú thay đổi sắc mặt, nàng cầm thương đâm mạnh về phía trước.

Ầm ầm!

Trường thương đâm ra, xé rách tất cả!

Ngay sau đó…

Oanh!

An Lan Tú cả người lẫn thương cùng bay ra xa, nàng bay hơn trăm trượng mới dừng lại, khóe miệng có một vết máu tươi chảy ra.

Nam tử tóc dài đột nhiên biến mất!

An Lan Tú híp mắt quan sát, nàng đột nhiên buông trường thương trong tay, tay phải nắm chắc thành quyền, sau đó tiến lên một bước, tay phải của nàng đánh thẳng về phía trước:

- Giới hạn!

Quyền ra.

Oanh!

Không gian trước mặt nàng sụp đổ, mặt đất chung quanh lập tức hóa thành bột mịn.

Trước mặt An Lan Tú, nam tử tóc dài bị buộc ngừng lại, hắn bình tĩnh nhìn An Lan Tú trước mặt:

- Giang sơn đời nào cũng có người tài!

An Lan Tú mặt không biểu tình, nàng cứ đứng trước mặt Diệp Linh.

Sau lưng nàng, vẻ mặt Diệp Linh rất bình tĩnh, nàng xiết chặt tay phải, một cỗ lực lượng hội tụ vào tay.

Vào lúc này, trong Võ viện, vô số tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận