Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1430: Không tiếc bất cứ giá nào

Phù Văn tông!

Huyền Thiên Sách gật đầu: "Đương nhiên ta biết phía sau hắn có một Phù Văn tông, thế nhưng bây giờ Vạn Duy thư viện đại chiến với Phù Văn tông, chúng ta ở gần Vạn Duy thư viện như thế, nếu như không chọn một phe để gia nhập, ngươi cảm thấy Vạn Duy thư viện này sẽ bỏ qua cho chúng ta hay sao?"

Trần Khởi Niên trầm giọng nói: "Chúng ta xưa nay không tham dự vào tranh chấp thế tục, chúng ta..."

Huyền Thiên Sách nói: "Đó là trước kia, bây giờ, chúng ta không thể không tham dự! Đương nhiên, cũng không cần tham gia quá sâu, chúng ta chỉ cung cấp một chút tình báo cho Vạn Duy thư viện mà thôi, không phải sao?"

Trần Khởi Niên thấp giọng thở dài, không nói gì nữa.

Huyền Thiên Sách lại nói: "Hơn nữa, Vạn Duy thư viện cho thù lao cũng không ít, ngu sao mà không kiếm!"

Trần Khởi Niên đang định nói thì đúng lúc này, màn sáng trước mặt hai người đột nhiên rung động động, rất nhanh, một cánh đồng hoang xuất hiện ở bên trong màn sáng.

Nhìn thấy cánh đồng hoang này, Huyền Thiên Sách hơi nhíu chân mày lại: "Đây là... sao lại quen như vậy?"

Giờ khắc này, Huyền Thiên Sách dập đầu như giã tỏi.

Một trong số sáu đại cường giả thế gian, Tu La Nữ Đế này là người không dễ chọc nhất, trong mắt của nữ nhân này chỉ có người sống và người chết!

Nghe vậy, Huyền Thiên Sách ‘phịch’ một tiếng quỳ xuống, run giọng nói: "Nữ Đế... đây, đây là một hiểu lầm..."

Tu La Nữ Đế!

Nói xong, hắn ta muốn thu hồi luân bàn, mà đúng lúc này, một tiểu nữ hài xuất hiện trong màn sáng, tiểu nữ hài mặc một chiếc váy màu đen, đôi mắt đen kịt tựa như một vực thẳm.

Không đến vài lần hít thở, toàn bộ Thiên Sách tông trực tiếp hóa thành tro tàn.

Lúc này, hình tượng chuyển đổi, rất nhanh, một cánh cửa xuất hiện.

Lão giả sau lưng Huyền Thiên Sách đang định động thủ thì đúng lúc này, Diệp Linh đột nhiên quay người, lão giả đó biến mất không thấy đâu nữa.

Tiểu nữ hài nhìn trước mặt: "Ngươi tìm ta?"

Khi thấy cánh cửa này, trong nháy mắt sắc mặt hai người Huyền Thiên Sách chợt thay đổi: "Là Tu La Địa Ngục! Trời đất ơi!"

Một bên kia, Trần Khởi Niên cũng cực kỳ giật mình, toàn thân đều đang run!

Lúc này, đám người Sách sư đã tìm đến, khi thấy một màn trước mắt, bọn họ trực tiếp ngây người.

Đúng lúc này, một lão giả lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở sau lưng Huyền Thiên Sách, sắc mặt Huyền Thiên Sách thay đổi, hắn ta vội vàng dập đầu: "Nữ Đế tha mạng, Nữ Đế tha mạng, tất cả đều là do Vạn Duy thư viện chỉ thị ta, Nữ Đế tha mạng..."

Một lát sau, Sách sư vội vàng xuất hiện trước mặt Huyền Thiên Sách: "Huyền lão, đây là?"

Mà luân bàn trong tay Huyền Thiên Sách trực tiếp nổ bể ra, cùng lúc đó, hai mắt Huyền Thiên Sách trực tiếp nổ tung, máu tươi bắn tung tóe, không chỉ như thế, thời khắc này toàn bộ Thiên Sách tông bắt đầu sụp đổ...

Nhưng mà Huyền Thiên Sách vẫn còn sống, nhưng hai mắt hắn ta đã không còn, tu vi mất hết, hoàn toàn biến thành một tên phế nhân.

Huyền Thiên Sách dừng bước lại, thở dài: "Suýt chút nữa có thể tìm được nàng ta! Đáng tiếc..."

Nói xong, hắn ta quay người rời đi.

Phía sau hắn ta, một nam tử lặng yên rời đi.

Sách Sư nhíu mày: "Cường giả tuyệt thế? Ai?"

Sách sư hơi nhíu mày lại, lên tiếng nói: "Rốt cuộc là người phương nào mà có thực lực mạnh mẽ như vậy, có thể hủy diệt Thiên Sách tông dễ như trở bàn tay như thế!"

Huyền Thiên Sách quỳ bệt dưới mặt đất, hắn ta trầm mặc rất lâu, cuối cùng đứng dậy, nói khẽ: "Thiên Sách tông ta đắc tội một vị cường giả tuyệt thế!"

Lão giả khẽ gật đầu, sau đó xoay người rời đi.

Sách sư lắc đầu: "Chuyện này tự nhiên sẽ có người đi điều tra, cho ngươi một nhiệm vụ, vận dụng toàn bộ lực lượng tình báo mà thư viện chúng ta có để tìm kiếm Diệp Linh, không chỉ có người của chúng ta, cũng có thể mời những tông môn khác hỗ trợ, nhất định phải tìm được Diệp Linh!"

Lão giả đó gật đầu nói: "Có thể hủy diệt một tông môn dễ dàng như thế tuyệt đối không phải là người hoặc là thế lực bình thường, không biết là Thiên Sách tông này trêu chọc tới ai mà khiến cho toàn tông bị hủy diệt, thê thảm lạ thường!”

Huyền Thiên Sách lắc đầu: "Không quan trọng!"

Lúc này, một lão giả trầm giọng nói: "Diệp Linh đó đang ở Ngũ Duy!"

Sách Sư gật đầu: "Chỉ cần xác định nàng ta đang ở Ngũ Duy là được!"

Nói đến đây, hắn ta quay đầu nhìn thoáng qua trước mặt, bây giờ ở trước mặt hắn ta chỉ còn lại một đống đổ nát!

Lúc này, Sách sư vội vàng nói: "Huyền lão, Diệp Linh đó..."

Tại chỗ, Sách sư nhìn thoáng qua hướng Huyền Thiên Sách rời đi, nói khẽ: "Chuyện này có chút quỷ dị, đi điều tra một chút, tra xem rốt cuộc là ai ra tay!"

Nói xong, hắn ta đi đến nơi xa.

Nói, hắn ta lắc đầu: "Ta có thể xác định, nàng ta đang ở Ngũ Duy, nhưng ở đâu thì lão phu cũng không biết."

Sách sư chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Diệp Linh!

Mục tiêu của hắn ta chính là tìm được Diệp Linh, bởi vì bây giờ Diệp Huyền có Phù Văn tông bảo bọc, muốn giết chết hắn rất khó!

Mà Diệp Linh chính là điểm yếu của Diệp Huyền, tìm được điểm yếu này, Vạn Duy thư viện có thể một kích đánh tan Diệp Huyền!

Lúc này, Sách sư lại nói: "Không tiếc bất cứ giá nào tìm được Diệp Linh này!"

...

Nơi xa, Huyền Thiên Sách ngừng lại, hắn ta đột nhiên té quỵ dưới đất gào khóc.

Giờ khắc này, hắn ta khóc giống như một đứa bé!

Thiên Sách tông tốt xấu cũng đã truyền thừa vạn năm, hơn nữa, càng ngày càng mạnh mẽ, nhưng mà lại bị hủy trong tay hắn ta!

Dường như nghĩ đến gì đó, Huyền Thiên Sách đột nhiên ngửa đầu gầm lên: "Vạn Duy thư viện!"

Trong giọng nói của hắn ta tràn đầy vẻ oán độc!

Nếu như không phải Vạn Duy thư viện thì Thiên Sách tông cũng sẽ không gặp đại họa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận