Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3902. .



Chương 3902. .




Diệp Huyền trầm giọng nói: “Thanh Nhi, có hai cảnh giới, một là phá vòng và còn lại là vẽ vòng, thế nhưng ta không chọn hai cảnh giới này, mà chọn nhập vòng. Chắc ngươi biết là ta nhập vòng của ngươi nhỉ?”
Thanh Nhi khẽ gật đầu: “Đúng vậy!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Sau khi ta nhập vòng của ngươi, ta đã tìm hiểu ra một loại trạng thái kì diệu, đó chính là tịnh tâm. Nhưng sau đó ta không biết phải đi tiếp thế nào nữa!”
Thanh Nhi nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Ngưng thần!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Ngưng thần?”
Thanh Nhi khẽ gật đầu: “Sau khi tịnh tâm là có thể ngưng thần, thần hay còn gọi là tinh thần, thần hồn! Sau khi tịnh tâm, ngươi hãy để tinh thần chi lực và thần hồn chi lực tập trung vào một điểm, sau đó xuất kiếm từ tâm!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Xuất kiếm từ tâm… tâm kiếm?”
Thanh Nhi gật đầu.
Diệp Huyền cười khổ: “Tâm kiếm, ta đã hiểu được cái đó từ lâu rồi. Cái này… Mấy năm nay ta vẫn luôn cảm giác ta đang đi con đường cũ…”
Thanh Nhi khẽ cười: “Bình thường thôi!”
Diệp Huyền hơi không hiểu: “Bình thường á?”
Thanh Nhi quay người nhìn xuống dưới thành, đoạn bảo: “Ngươi nhìn thế nhân đi, vì kế sinh nhai mà ngày nào cũng đi làm lúc mặt trời mọc, trở về lúc tối muộn. Trong một năm, gần như ngày nào cũng sống vô vị như vậy… Cuộc đời của bọn họ là gì? Công việc, ăn cơm, đi ngủ. Ngày nào cũng lặp lại như vậy, năm nào cũng lặp lại như vậy, cho đến khi sinh mệnh của họ kết thúc.”
Nói đạon, nàng quay đầu nhìn Diệp Huyền: “Không chỉ bọn họ, vạn vật trên thế gian này đều lặp lại như vậy, ví dụ như mặt trời mọc rồi lại lặn, thủy triều lên rồi lại rút, hoa nở rồi lại tàn… Lặp lại không phải chuyện gì xấu, mỗi một lần lặp lại như một lần luân hồi mới, cũng như một khởi đầu mới luôn.”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Có thể nói đơn giản hơn được không?”
Nam Ti đột nhiên nói: “Cái này… hình như rất đơn giản rồi mà! Ta nghe hiểu rồi đó, tiểu hữu, ngươi…”
Vụt!
Lúc này, một thanh kiếm không biết từ đâu bay đến và cắm thẳng vào miệng Nam Ti.
Uỳnh!
Máu tươi bắn ra từ gáy hắn ta.
Là Hành Đạo Kiếm!
Có điều, Hành Đạo Kiếm không giết hắn ta mà chỉ chế trụ hắn ta!
Vẻ mặt Nam Ti tràn ngập vẻ sững sờ.
Nữ tử váy trắng nhìn hắn ta bằng ánh mắt lạnh lùng: “Ngươi rất thông minh sao?”
Vẻ mặt Nam Ti khó coi vô cùng, lão tử đã bao giờ phải chịu uất ức như vậy?
Thế nhưng hắn ta không hề có suy nghĩ phản kháng!
Nữ nhân này mạnh đến mức khiến người ta tuyệt vọng!
Nữ tử váy trắng không để ý đến Nam Ti nữa mà nhìn Diệp Huyền: “Tâm kiếm chia ra làm rất nhiều loại, trong rất nhiều loại đó lại chia ra rất nhiều tầng, trong rất nhiều tầng lại có rất nhiều cảnh khác nhau…”
Nói đến đây, nàng do dự một lát rồi bảo: “Nói thì có vẻ khó vậy thôi, nhưng ngươi cũng không cần quan tâm đến cái này. Ta sẽ đơn giản hóa cho ngươi, tiếp theo ngươi hãy luyện ngưng thần, cứ làm theo những gì ta nói, tạm thời có hiểu hay không không quan trọng, chúng ta có thể tu luyện xong rồi hiểu từ từ cũng được.”
Diệp Huyền: “…”
Nam Ti ở một bên nghe mà há hốc mồm, mẹ kiếp, còn có thể chơi như vậy sao?
Này thì khác gì gian lận?
Diệp Huyền khẽ gật đầu: “Được! Vậy thì ta luyện ngưng thần!”
Nói đến đây, hắn do dự một lát rồi lại hỏi: “Thanh Nhi, vừa rồi lúc người kia chắn Hành Đạo Kiếm của ngươi, hắn ta đã dùng một loại thời không đặc biệt, cũng chính là Bạch Trú thời không. Trong thời không đó có một sức mạnh chảy trôi thần bí… Ngươi có thể nói về loại thời không này không?”
Thanh Nhi trầm mặc.
Diệp Huyền nhíu mày: “Ngươi cũng không biết hả?”
Thanh Nhi lắc đầu: “Ta đang nghĩ phải nói thế nào để giải thích những cái ta biết đơn giản hơn một chút, như vậy thì ngươi mới hiểu được!”
Vẻ mặt Diệp Huyền sượng lại.
Tiểu tháp ở bên cạnh do dự rồi bảo: “Tiểu chủ, sau này ngươi cố gắng đọc nhiều sách vào! Không thì ngại lắm!”
Diệp Huyền: “….”
Lúc này, Thanh Nhi nói: “Cảnh giới ở thế giới của ngươi hỗn tạp lắm, ta sẽ đơn giản hóa cho ngươi! Hiện giờ ta chia cho ngươi, thời không có hai loại, một loại là thời không bình thường. Thời không bình thường là gì? Chính là thời không nơi mà vạn vật vạn linh sống, thời không này chính là thời không bình thường.
Còn có một loại thời không đặc biệt, thời không đặc biệt này rất phức tạp, bởi vì nó có nhiều chủng loại. Bạch Trú Giới ban nãy ngươi thấy chỉ là một loại trong số đó. Loại thời không đặc biệt này được hình thành như thế nào, đây là điều rất phức tạp, nói một cách đơn giản thì tốc độ thời gian trôi đi khác so với thời không bình thường!”
Diệp Huyền lại hỏi: “Tại sao tốc độ thời gian trôi đi lại khác so với bên ngoài?”
Thanh Nhi nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Bởi vì mật độ thời không khác nhau!”
Diệp Huyền nhíu mày, hắn tiếp tục hỏi: “Tại sao mật độ thời không lại khác nhau?”
Thanh Nhi trầm mặc một hồi rồi bảo: “Bởi vì khi mỗi một loại thời không hình thành đều có rất nhiều nguyên tố, từ đó khiến mật độ thời không cũng khác nhau! Ví dụ, linh khí trong các loại thời không khác nhau sẽ ảnh hưởng đến mật độ thời không, rồi chủ yếu hơn nữa là một vài vật chất đặc biệt trong thời không, chúng là những vật chất mà người thường khó có thể trông thấy, cũng không thể nói rõ bằng một hai câu được!”
Diệp Huyền khẽ gật đầu, rồi lại hỏi: “Thời không hình thành như thế nào? Với cả những vật chất này hình thành như thế nào?”
Uỳnh!
Tòa lâu các dưới chân Thanh Nhi đột nhiên hóa thành hư vô!
Bên cạnh Diệp Huyền, tiểu tháp run rẩy nói: “Tiểu chủ… ngươi hỏi chút vấn đề về dương gian được không? Thanh Nhi tỷ tỷ sẽ không quát ngươi đâu, nhưng điều này không có nghĩa là nàng ấy không biết nổi nóng… Ngươi còn hỏi nữa là Ngân Hà Hệ đi đời luôn đấy!”
Diệp Huyền: “…”
Hết chương 3902.



Bạn cần đăng nhập để bình luận