Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 2599: Vô Biên Thánh Địa!

Ở một tinh không nào đó, Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh. Đây là một tinh vực tịch mịch, không có một hơi thở của sự sống nào. Nơi này rất thích hợp để tu luyện.

Diệp Huyền xòe tay ra, Đạo Kinh võ học trong quyển Đạo Kinh thứ bảy xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.

Phần Thiên Tuyệt!

Hắn hít sâu một hơi rồi xòe tay ra. Rất nhanh sau đó, xung quanh hắn đã xuất hiện một luồng sức mạnh thần bí!

Đạo Kinh tâm pháp của quyển thứ bảy!

Mỗi một môn Đạo Kinh võ học bắt buộc phải kết hợp với tâm pháp thì mới có thể phát huy uy lực thực sự. Thế nên đầu tiên hắn phải tu luyện tâm pháp của quyển thứ bảy!

Tâm pháp cũng dễ học thôi, không lâu sau Diệp Huyền đã dung hợp được Đạo Kinh tâm pháp. Tiếp theo đó, hắn bắt đầu tu luyện Phần Thiên Tuyệt.

Diệp Huyền ngồi xếp bằng giữa tinh không, xung quanh tĩnh lặng vô cùng.

Thế nhưng lúc này, Diệp Huyền phát hiện vẫn chưa đủ!

Bằng không, sức mạnh này sẽ khiến hắn tàn phế!

Hắn phát hiện mình đã đánh giá thấp Phần Thiên Tuyệt!

Bắt buộc phải trấn áp!

Không chỉ có vậy, hắn cảm giác tay phải mình như đang bị thiêu đốt vậy!

Rất nhanh sau đó, tay phải Diệp Huyền bắt đầu nứt vỡ!

Hắn cứ ngồi như thế rất lâu rồi đột nhiên xòe tay phải, lòng bàn tay hắn như dòng nham thạch nóng chảy. Diệp Huyền cảm giác cả tay phải của mình cứ như một ngọn núi lửa!

Hắn bắt đầu sử dụng sức mạnh của mình để trấn áp. Tuy nhiên, hắn lại phát hiện không có tác dụng!

Sắc mặt Diệp Huyền lập tức trở nên nghiêm trọng!

Sức mạnh này quá điên cuồng!

Đạo Kinh võ học của quyển thứ bảy quá bá đạo!

Uỳnh!

Ban đầu hắn biết sức mạnh của Phần Thiên Tuyệt rất bá đạo, người bình thường không thể chịu đựng được. Thế nhưng hắn có Đạo Thể! Hơn nữa Đạo Thể của hắn còn từng thăng cấp!

Luồng sức mạnh kinh khủng kia lập tức an tĩnh!

Hơn nữa sức mạnh kiếm đạo của hắn càng trấn áp thì luồng sức mạnh kia lại càng lớn hơn!

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt hắn lập tức thay đổi, vội vàng sử dụng huyết mạch chi lực của mình. Rất nhanh sau đó, huyết dịch toàn thân hắn bắt đầu đổ dồn về phía tay phải hắn. Khi huyết dịch ngưng tụ tại tay phải hắn...

Diệp Huyền thu hồi tâm tư, tiếp tục tu luyện Phần Thiên Tuyệt.

Hắn thực sự không ngờ huyết mạch chi lực của mình lại có thể trấn áp sức mạnh điên cuồng này!

Vô Biên Thánh Địa có hàng trăm đế quốc, mà hàng trăm đế quốc này đều là nước chư hầu của Thánh Địa!

Diệp Huyền: "..."

Vị thần không thể xâm phạm!

Nó ngoan ngoãn hơn rồi!

Văn Thiên Ngữ vừa mới đáp xuống Vô Biên tinh vực thì một đường kim quang đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn ta. Kim quang tản đi, một lão giả mặc trường bào màu vàng kim xuất hiện trước mặt Văn Thiên Ngữ.

Người này chính là viện thủ Văn Viện của Đạo Môn – Văn Thiên Ngữ.

Hôm ấy, một nam tử tới Vô Biên tinh vực.

Trong tinh không, Diệp Huyền sững sờ.

Tín ngưỡng Thánh Địa!

Khác với Đạo Đình, tín ngưỡng ở nơi này hoàn toàn phụ thuộc vào nô dịch. Mọi người từ khi sinh ra đã bị rót vào đầu phải tín ngưỡng Thánh Địa, lên núi đao xuống biển lửa vì Thánh Địa...

Nơi này, Thánh Địa chính là thần!

Xem ra công năng của huyết mạch chi lực còn nhiều lắm!

Vô Biên Thánh Địa nằm ở Vô Biên tinh vực. Tinh vực này có hơi đặc biệt, bởi vì nó khác so với những nơi khác. Nơi này có tín ngưỡng chi lực!

Vô Biên Thánh Địa!

Nếu đã có thể dùng huyết mạch để trấn áp thì có nghĩa là hắn có thể khống chế sức mạnh của Phần Thiên Tuyệt. Như vậy thì dễ hơn nhiều rồi!

Văn Thiên Ngữ mỉm cười: "Bỉ Tu đại sư, nhiều năm rồi không gặp, ngươi vẫn khỏe chứ!"

Bỉ Tu đại sư khẽ hành lễ: "Văn viện thủ, nhiều năm không gặp, ngươi lại mạnh hơn so với năm xưa rồi!"

Văn Thiên Ngữ lắc đầu mỉm cười: "Đại sư nói quá rồi!"

Bỉ Tu đại sư nhìn hắn ta: "Ngươi tới là vì Diệp Huyền ở Ngũ Duy vũ trụ à?"

Văn Thiên Ngữ gật đầu.

Bỉ Tu đại sư lắc đầu: "Chuyện này không phải chuyện ngươi có thể làm chủ!"

Văn Thiên Ngữ mỉm cười: "Ta đại diện cho Đạo Môn!"

Bỉ Tu đại sư liếc nhìn hắn ta: "Tứ thánh của Đạo Môn, ngươi đại diện cho cả bốn sao?"

Văn Thiên Ngữ trầm mặc.

Bỉ Tu đại sư mỉm cười: "Xem ra Văn viện thủ chỉ đại diện cho Địa Môn của Đạo Môn thôi!"

Đạo Môn tứ thánh, mà tứ thánh này đều có đạo thống truyền thừa của riêng mình, lần lượt là Thiên Môn, Địa Môn, Huyền Môn, Nhân Môn.

Trong đó Đạo Lão Nhị là Địa Môn chi tổ!

Văn Thiên Ngữ mỉm cười: "Dù ta chỉ đại diện cho Địa Môn thôi, chẳng lẽ lại chưa đủ?"

Bỉ Tu đại sư lắc đầu: "Văn viện thủ, bạch bào nữ tử kia dùng một quyền đánh tan Ám Uyên, cường giả Quy Nhất cảnh trước mặt nàng ta chẳng khác gì con kiến... Hơn nữa, chúng ta còn không biết rốt cuộc nàng ta mạnh đến mức nào, ngươi thấy có đủ không?"

Văn Thiên Ngữ lắc đầu cười: "Nếu đã vậy thì Thánh Địa cứ đợi đi! Đợi Diệp công tử phất dậy!"

Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi. Đi được hai bước, hắn ta đột nhiên dừng lại, sau đó quay người nhìn Bỉ Tu đại sư: "Đại sư thực sự phải đến Ngũ Duy vũ trụ mà xem, xem tín ngưỡng chi lực ở nơi đó. Ta tin rằng đại sư chắc chắn sẽ bất ngờ! Với cả Diệp Huyền được Thanh Chủ đích thân chọn lựa, sau này chắc chắn hẵn sẽ cứu Thanh Chủ. Tới khi ấy, Thánh Địa phải làm thế nào? Đầu hàng hả? Ha ha..."

Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận