Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 850: Thiên Địa Càn Khôn!

Đúng lúc này, trong hư không phía chân trời, vô số kiếm quang đột nhiên tách ra, ngay sau đó, một thanh cự kiếm dài đến trăm trượng đột nhiên hiện ra từ trong tầng mây.

Theo chuôi cự kiếm này xuất hiện, vô số trường thương năng lượng ở phía dưới bắt đầu vỡ nát từng khúc, không chỉ như thế, một vài đại sơn xung quanh Võ viện cũng sụp đổ trong khoảnh khắc này.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía thanh cự kiếm trên không kia!

Cự kiếm chậm rãi giáng xuống từng chút một, quanh thân kiếm tản ra một cỗ kiếm thế cực kỳ cường đại, kiếm thế siêu việt cường giả Đạo cảnh!

Mà mục tiêu của chuôi kiếm này, chính là An Lan Tú!

Nhìn thấy một màn này, Vũ Vấn nhìn về phía Hách Liên Thiên ở một bên, người sau khẽ gật đầu, sau một khắc, hắn phóng lên tận trời, trực tiếp hóa thành một tia sáng trắng đâm vào phía trên thanh cự kiếm kia.

Ầm ầm!

Toàn bộ chân trời rung động từng đợt, nhưng mà, thanh cự kiếm kia vẫn tồn tại như cũ, mà Hách Liên Thiên lại về tới chỗ cũ!

Trên không, lão giả áo đen đột nhiên giẫm chân phải một cái, cả người cầm thương trực tiếp xuyên thủng chuôi cự kiếm!

Mà ở phía sau chuôi Huyết kiếm này, còn có một nam tử trung niên!

Ầm ầm!

Nhưng mà, cự kiếm vừa mới phá toái, mười thanh trường kiếm đột nhiên xuất hiện ở xung quanh Võ viện, cùng lúc đó, chuôi kiếm màu đỏ như máu ở trên không kia cũng đột nhiên dừng lại, sau một khắc, nó bay đến vùng trời Võ viện, trong nháy mắt, một cỗ kiếm thế thao thiên trực tiếp bao phủ toàn bộ Võ viện!

Oanh!

- Chỉ có ngươi?

Cùng lúc đó, thanh cự kiếm trên không kia đột nhiên rơi nhanh xuống, đâm thẳng đến An Lan Tú!

Người này, chính là Lý Huyền Phong!

Thanh cự kiếm kia bị cưỡng ép ngừng lại giữa không trung, trên đỉnh cự kiếm, lão giả áo đen cầm trường thương trong tay đột nhiên xoay tròn.

Diệp Huyền đang muốn xuất thủ, lúc này, một lão giả áo đen đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu An Lan Tú, sau một khắc, lão giả mặc áo đen này cầm một thanh trường thương trong tay phóng lên tận trời.

Sau lưng lão giả áo đen, thanh cự kiếm kia ầm ầm vỡ nát!

- Giao ra Diệp Linh và An Lan Tú này, trận chiến này có thể miễn đi!

Chuôi cự kiếm kia run lên kịch liệt, trực tiếp rạn nứt ra!

Vũ Vấn cười lạnh:

Vũ Vấn nhìn Lý Huyền Phong:

Lý Huyền Phong nhìn xuống Vũ Vấn ở phía dưới, lạnh lùng nói:

Ông!

Thanh âm vừa dứt, hắn nhẹ nhàng đè ép lòng bàn tay phải xuống dưới, tay trái nhẹ nhàng vung vẩy, trong miệng đọc thầm:

Thanh âm vừa dứt, mười một chuôi kiếm nối liền đầu đuôi đột nhiên giáng xuống từ trên không như một tia chớp, mà mục tiêu của chúng, vẫn là An Lan Tú!

Lý Huyền Phong lạnh lùng nói:

Mười một thanh kiếm này quá kinh khủng, căn bản không phải cường giả Đạo cảnh có thể chống đỡ!

- Lý Huyền Phong, não của ngươi bị chó ăn rồi sao? Thế mà lại nói ra những lời ngu xuẩn như vậy!

Vũ Vấn ngẩng đầu nhìn lên trên không, đây là đang ép hắn động thủ!

Giữa sân chỉ có Vũ Vấn mới có thể tiếp được!

Bởi vì mười một thanh kiếm này là một trận pháp!

- Võ viện ngươi đã không thức thời, vậy hôm nay hãy để Võ viện này vĩnh viễn biến mất khỏi cõi đời này đi!

Không chỉ như thế, giờ phút này, đỉnh đầu An Lan Tú, một tia chớp cũng đúng lúc giáng xuống!

Một tia lôi điện cộng thêm mười một thanh kiếm!

Sắc mặt đám người Hách Liên Thiên trở nên cực kỳ ngưng trọng!

- Thiên địa càn khôn, Kiếm đạo độc tôn, tụ!

- Phá!

Lý Huyền Phong nhẹ nhàng vỗ tay trái xuống dưới một cái:

Mười tiếng kiếm reo đột nhiên vang vọng, sau một khắc, mười một thanh kiếm kia đột nhiên nối liền đầu đuôi, mà cầm đầu, chính là chuôi Huyết kiếm màu đỏ như máu này!

Vũ Vấn nhìn về phía Hách Liên Thiên, Hách Liên Thiên do dự một chút, sau đó nói:

- Võ thạch tượng ở đâu!

Thanh âm vừa dứt, mặt đất phía bên trái An Lan Tú đột nhiên nứt ra, ngay sau đó, một tôn người đá to lớn đột nhiên bay ra, tôn người đá này cao tới mấy chục trượng, tựa như đại trụ kình thiên!

Sau khi người đá xuất hiện, nó đột nhiên đánh ra một quyền về phía chân trời, một quyền đánh ra, không gian bốn phía trực tiếp rung động kịch liệt, vô cùng đáng sợ!

Trên không, mười một thanh kiếm giáng xuống, trực tiếp trảm lên trên nắm tay của người đá kia.

Ầm ầm!

Toàn thân người đá run lên kịch liệt, vô số vết rạn xuất hiện trên cánh tay của nó, thế nhưng, nó đã mạnh mẽ chống đỡ mười một thanh kiếm kia!

Trên không, Lý Huyền Phong cười lạnh, hai tay hắn hợp lại, đột nhiên đè ép xuống.

Mười một thanh kiếm đột nhiên bộc phát ra một đạo kiếm quang, trong nháy mắt đã xuyên thủng bàn tay của người đá khổng lồ, mà lúc này, tay trái của người đá khổng lồ đột nhiên bắt được mười một thanh kiếm kia, sau đó nó nắm chặt mười một thanh kiếm kia, đột nhiên đập mạnh xuống đất.

Sau khi biết mục tiêu của đám người Kiếm tông là Diệp Linh, Diệp Huyền là người thứ nhất phóng tới vị trí của Diệp Linh!

Tiến lên trước hết nhất chính là Diệp Huyền!

Mà bốn phía, cường giả Võ viện cũng đang điên cuồng phóng tới vị trí của Diệp Linh.

Ngay khi biết được mục tiêu của Kiếm tông chính là Diệp Linh, Vũ Vấn vừa giận vừa vội, thế nhưng giờ phút này hắn căn bản không phân thân nổi, bởi vì chung quanh đều là cường giả Kiếm tông và kiếm trận của Kiếm tông!

Mặc kệ là Diệp Linh hay là An Lan Tú, đều là tồn tại mà Võ viện không thể để mất đi!

Đó cũng là một siêu cấp yêu nghiệt không kém gì An Lan Tú a!

Mấy người trong đó càng liều mạng thụ thương để lao tới trước mặt An Lan Tú, Vũ Vấn biến sắc, giờ khắc này, hắn không thể không ra tay, mà trong nháy mắt khi hắn chuẩn bị ra tay, hắn đột nhiên quay đầu nhìn qua một hang núi nào đó ở phía bên phải, nơi đó, một đạo kiếm quang đang lao thẳng tới hang núi kia!

Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt Vũ Vấn bỗng nhiên biến đổi hoàn toàn:

- Không tốt, mục tiêu của bọn hắn không phải An Lan Tú, là Diệp Linh!

Là Diệp Linh!

Diệp Linh!

Hết thảy cường giả Võ viện giữa sân kinh hãi trong lòng!

Bọn hắn đều nghĩ rằng mục tiêu của Kiếm tông là An Lan Tú, bởi vậy, tất cả mọi người đều đặt hết tinh lực ở trên thân An Lan Tú!

Nhưng mà, bọn hắn không nghĩ tới, An Lan Tú chẳng qua chỉ là một lớp nguỵ trang của Kiếm tông, mục tiêu chân chính của bọn hắn là Diệp Linh!

Diệp Linh là người thế nào?

Cường giả Võ viện ở bốn phía vội vàng ra tay, thế nhưng, những kiếm tu này căn bản không thèm quản cường giả Võ viện, mà chỉ liều mạng phóng tới phía An Lan Tú!

Toàn bộ đều là cường giả Đạo cảnh!

Cùng lúc đó, hơn mười đạo kiếm quang đột nhiên phá không chém tới từ bốn phía, chém thẳng đến An Lan Tú!

Thế nhưng sau một khắc, mười một thanh kiếm kia trực tiếp xuyên thủng tay của người đá khổng lồ, trong chớp mắt đã chém đến trước mặt An Lan Tú.

Mặt đất phía bên trái người đá trực tiếp bị nó nện ra một hố sâu to lớn!

Oanh!

Giờ khắc này, khí tức cả người hắn gần như là tăng vọt như núi lửa bùng nổ!

Cách đó không xa, Mục Phong Trần đưa tay chém ra một kiếm, cửa hang núi trước mặt hắn trực tiếp hóa thành bột mịn, thần sắc của hắn bình tĩnh, nhìn không ra vui giận!

Mục tiêu của hắn vẫn luôn là Diệp Linh!

Chỉ có Diệp Linh, mới có thể khiến cho Diệp Huyền đi ra và thỏa hiệp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận