Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 2110: Đang nằm trong tay ta

Diệp Huyền nhận lấy sợi hồn phách đó, đoạn bảo: "Đi thôi!"

Nữ tử bèn nhíu mày: "Giúp ta khôi phục thể lực đã!"

Diệp Huyền xòe tay ra: "Ta không làm được! Cơ mà ta có thể đưa ngươi đi tìm Niệm Niệm!"

Nữ tử nhìn hắn: "Ngươi làm được!"

Diệp Huyền khẽ phất tay phải, một thanh kiếm bèn xuất hiện trước mặt nữ tử: "Lên đi!"

Nói đoạn, hắn bèn bước lên thanh kiếm ấy.

Nữ tử không lên.

Diệp Huyền quay đầu nhìn nàng ta: "Hay là ta ôm ngươi đi tìm nàng ta nhé?"

Nữ tử đột nhiên nói: "Thiên Đạo kia tên là Mộ Niệm Niệm sao?"

Diệp Huyền lại nói: "Hay là như thế này đi, ngươi hỏi ta một câu, ta hỏi ngươi một câu!"

Nữ tử nói với vẻ trào phúng: "Một kẻ vô sỉ lưu manh như ngươi mà cũng phải đi hỏi thăm à?"

Nữ tử không đáp lời hắn.

Nữ tử nhìn Diệp Huyền: "Ngươi cố ý!"

Nữ tử lạnh lùng nói: "Thiên Mạt!"

Nữ tử không do dự nữa mà bước lên thanh kiếm. Diệp Huyền búng ngón tay một cái, thanh kiếm bèn xông thẳng lên trời. Nữ tử không kịp chuẩn bị nên suýt chút nữa đã ngã xuống. May mà nàng ta phản ứng nhanh, vội vàng ôm lấy Diệp Huyền. Thế nhưng vừa mới ôm lấy hắn thì nàng ta đã định buông tay ngay, song cuối cùng lại không làm vậy.

Nữ tử nhìn Diệp Huyền: "Được!"

Diệp Huyền nghiêm túc nói: "Cô nương à, mong ngươi đừng có nghĩ xấu cho người khác như vậy có được không. Ngươi tới Ngũ Duy hỏi thăm xem Diệp Huyền ta là người như thế nào!"

Nếu buông tay ra nhỡ nàng ta lại ngã xuống thì biết làm sao?

Diệp Huyền mỉm cười: "Ngươi có hứng thú với nàng ta?"

Diệp Huyền khẽ gật đầu: "Thiên Mạt cô nương, ngươi hỏi đi!"

Diệp Huyền: "..."

Nữ tử nhìn hắn: "Quan hệ giữa ngươi và Mộ Niệm Niệm là gì?"

Diệp Huyền gật đầu: "Xưng hô với cô nương như thế nào?"

Thiên Mạt!

Diệp Huyền khẽ gật đầu: "Ngươi hỏi đi!"

Thiên Mạt chỉ nói: "Đạo Giới!"

Nghĩ đến đây, nàng ta không khỏi cúi thấp đầu.

Thiên Mạt trầm mặc.

Thiên Mạt nhìn hắn: "Ngươi muốn nói gì?"

Diệp Huyền mỉm cười: "Bằng hữu, bằng hữu thân thiết!"

Diệp Huyền vội vàng nói: "Ta không có ý gì khác, ta chỉ bàn luận với ngươi mà thôi. Con người ta ấy à, đã không còn bận tâm đến những thú vui tầm thường nữa rồi. Trong lòng ta bây giờ không có mấy ý nghĩ đen tối đó đâu, thật đấy, ta có thể lấy nhân phẩm mình ra để bảo đảm với ngươi!"

Nghe vậy, sắc mặt Thiên Mạt bèn trở nên hơi khó coi.

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Ban nãy lúc song tu với ngươi ta phát hiện chúng ta đã mất rất nhiều năng lượng!"

Diệp Huyền lại hỏi: "Thiên Mạt cô nương đến từ đâu thế?"

Diệp Huyền mỉm cười: "Phong Ma Huyết Mạch!"

Thiên Mạt nhíu mày: "Chưa nghe bao giờ!"

Diệp Huyền nghiêm túc nói: "Thiên Mạt cô nương, ta nói với ngươi chuyện này ngươi đừng tức giận nhé, được không?"

Đạo Giới!

Nếu như song tu thêm vài lần nữa...

Đây là điều mà nàng ta tò mò nhất, bởi lẽ có cực kì ít người có thể áp chế huyết mạch của nàng ta! Hơn nữa vừa nãy sau khi song tu với Diệp Huyền, nàng ta nhận ra huyết mạch của mình lại có xu thế muốn đột phá!

Thiên Mạt chẳng tỏ vẻ gì cả: "Huyết mạch chi lực của ngươi là gì vậy?"

Thiên Mạt trầm mặc một hồi rồi nói: "Đó là bởi khi ấy thần trí của chúng ta không tỉnh táo, hơn nữa chúng ta không biết hấp thụ sức mạnh sản sinh sau khi hai loại huyết mạch kết hợp với nhau một cách hợp lí, dẫn đến rất nhiều năng lượng đã thoát ra bên ngoài theo tinh khí của ngươi!"

Diệp Huyền hỏi: "Chúng ta đã lãng phí khoảng bao nhiêu năng lượng nhỉ?"

Thiên Mạt nghĩ ngợi một lát rồi nói: "Ít nhất khoảng sáu phần!"

Sáu phần!

Diệp Huyền sững sờ, sau đó lắc đầu cảm thán: "Quá lãng phí rồi!"

Thiên Mạt trầm mặc.

Thực ra huyết mạch của nàng ta đã có chiều hướng muốn đột phá. Nếu trước đó được hấp thụ hết năng lượng thì không chỉ đột phá huyết mạch không thôi đâu, thậm chí nàng ta còn có thể thay đổi những ràng buộc trong huyết mạch của mình, để tiến bộ thêm một bước nữa. Nếu như hai người kết hợp thêm vài lần nữa thì thậm chí còn có thể mượn Phong Ma Huyết Mạch của Diệp Huyền để đột phá hoàn toàn huyết mạch của mình!

Nếu thực sự có thể như vậy thì nàng ta sẽ là người đầu tiên trong gia tộc có thể làm được điều này!

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên lên tiếng: "Thiên Mạt cô nương, tại sao ngươi với ta song tu thì huyết mạch của chúng ta sẽ được tăng cường?"

Thiên Mạt chỉ nói: "Huyết mạch bổ sung trợ giúp lẫn nhau!"

Diệp Huyền khẽ gật đầu: "Ta hiểu rồi!"

Thiên Mạt liếc nhìn hắn, nàng ta không đáp lời.

Diệp Huyền mỉm cười, sau đó nói: "Thiên Mạt cô nương, ngươi biết Đế tộc và Ma Đạo gia tộc không?"

Diệp Huyền mỉm cười: "Tương truyền Đạo Giới có một cuốn kì thư tên là Đạo Kinh, cuốn sách này đang nằm trong tay ta!"

Thiên Mạt nhìn chằm chằm hắn: "Ngươi đã làm gì?"

Gương mặt Thiên Mạt tỏ vẻ lạnh lùng, nhưng không đáp lời.

Diệp Huyền đang định hỏi tiếp thì Thiên Mạt bỗng lên tiếng: "Không còn nữa! Nhiều năm về trước đã biến mất tại Đạo Giới!"

Diệp Huyền sững sờ, sau đó nói: "Thế tại sao Thiên Mạt cô nương lại tới Ngũ Duy vũ trụ?"

Thiên Mạt lạnh lùng nói: "Liên quan gì đến ngươi?"

Diệp Huyền mỉm cười: "Nếu ta đoán không nhầm thì Thiên Mạt cô nương đang chạy nạn nhỉ! Nếu gia tộc nhà các ngươi thất thế thì chắc chắn Đạo Giới sẽ không phải một nơi an toàn đối với các ngươi. Nếu các ngươi trốn chạy thì may ra còn có cơ hội phục hưng gia tộc, đúng chứ?"

Thiên Mạt nở nụ cười lạnh lùng: "Ngươi cứ đoán tiếp đi!"

Diệp Huyền nói: "Ngươi có muốn về Đạo Giới không?"

Thiên Mạt nhíu mày: "Ngươi đang lôi ta ra làm trò cười đấy à?"

Diệp Huyền lắc đầu: "Thiên Mạt cô nương không biết đó thôi, hiện giờ Đạo Giới là kẻ địch của ta!"

Diệp Huyền hỏi: "Gia tộc nhà các ngươi có quan hệ thế nào với bọn họ ở Đạo Giới?"

Thiên Mạt lạnh lùng nói: "Người ở Đạo Giới có ai mà ta không biết?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận