Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3517. Niệm tỷ!



Chương 3517. Niệm tỷ!




Sau khi Nhai Yêu biến mất, Hoan Minh đột nhiên nói: “Truyền lệnh cho chư thiên vạn giới đi tìm người này.”
Một lão giả phía sau Hoan Minh khẽ hành lễ: “Tuân mệnh!”
Nói đoạn, hắn ta bèn biến mất.
Hoan Minh quay đầu nhìn Diệp Huyền: “Diệp thiếu, e là nơi này không còn an toàn nữa, ngươi theo ta tới Hoan tộc đi!”
Diệp Huyền trầm mặc một hồi rồi nói: “Cho ta ba ngày, có được không?”
Hoan Minh gật đầu: “Đương nhiên là được!”
Diệp Huyền quay người rời đi, hắn cần phải dặn dò vài điều!
Sau khi hắn rời đi, Hoan Minh đột nhiên quay đầu nhìn: “Ai?”
Ở phía xa xa, không gian đột nhiên rung lên, một nữ tử xuất hiện trước các cường giả Hoan tộc.
Nếu như Diệp Huyền ở đây, chắc chắn hắn sẽ vui mừng cực kì, bởi lẽ nữ tử này không phải ai khác mà chính là Mộ Niệm Niệm!
Hoan Minh nhìn Mộ Niệm Niệm, đôi mắt thoáng hiện vẻ phòng bị.
Hắn ta không nhìn thấu được nữ tử này!
Hoan Minh trầm giọng nói: “Các hạ là?”
Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Ta là tỷ tỷ của hắn!”
Hoan Minh sững sờ, sau đó nói: “Tỷ tỷ?”
Mộ Niệm Niệm nhếch miệng: “Đúng vậy!”
Hoan Minh lập tức chắp tay: “Không biết các hạ muốn dặn dò điều gì?”
Mộ Niệm Niệm hỏi: “Hoan tộc các ngươi có đối thủ không?”
Hoan Minh trầm giọng nói: “Có!”
Mộ Niệm Niệm đáp: “Nói đi xem nào!”
Hoan Minh liếc nhìn Mộ Niệm Niệm, mặc dù không biết nàng có ý gì, song hắn ta vẫn đáp: “Hoan tộc chúng ta nằm ở Đại La Cổ Giới, mà ở Đại La Cổ Giới có ba thế lực siêu cấp, một trong số đó là Hoan tộc chúng ta, còn có Đại La Cổ Tộc và Hoang Cổ Tộc nữa! Trong đó, Hoan tộc và Hoang Cổ Tộc là kẻ thù không đội trời chung!”
Mộ Niệm Niệm khẽ gật đầu: “Tiên tổ Thú Linh tộc, Nhai Yêu chắc là đang ở Hoang Cổ Tộc!”
Hoan Minh nhíu mày: “Tại sao?”
Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Hắn ta biết ngươi đã đạt đến Thập Thất đoạn, hơn nữa còn dám nói ‘thù diệt tộc không đội trời chung,” đó là bởi hắn ta tự tin có thể đối đầu với Hoan tộc các ngươi.”
Hoan Minh trầm giọng nói: “Người hạ giới không thể tới Đại La Cổ Giới được, hắn ta…”
Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Vị nữ tử váy trắng đó cũng là người hạ giới đó!”
Nghe vậy, đôi đồng tử của Minh Hoan bèn co lại. Một lát sau, hắn ta khẽ hành lễ: “Thụ giáo rồi!”
Mộ Niệm Niệm lại nói: “Hơn nữa, nếu hắn ta đã dám nói vậy trước mặt ngươi thì tức là Hoang Cổ Tộc có thể sẽ có động tĩnh đấy!”
Hoan Minh híp mắt lại, hắn ta đang định nói gì đó thì đúng lúc ấy, không gian trước mặt đột nhiên trở nên mờ ảo. Ngay sau đó, một hư ảnh xuất hiện trước mặt hắn ta.
Người của Hoan tộc!
Vẻ mặt người đó trắng bệch, ánh mắt tràn ngập vẻ sợ hãi: “Tộc trưởng, Hoang Cổ Tộc đánh úp Hoan tộc chúng ta, chúng ta bị tiêu diệt!”
Nghe vậy, sắc mặt Hoan Minh lập tức trở nên dữ tợn: “Hoang Cổ Tộc!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay đầu: “Tất cả mọi người nghe lệnh, lập tức về Đại La…”
Mộ Niệm Niệm đột nhiên nói: “Từ từ đã!”
Hoan Minh nhìn nàng, Mộ Niệm Niệm nói: “Hiện giờ ngươi mà trở về thì toàn quân đi tong đấy!”
Hoan Minh trầm mặc nói: “Ý cô nương là sao?”
Mộ Niệm Niệm nhìn Hoan Minh: “Hoang Cổ Tộc và Hoan tộc các ngươi có thực lực ngang nhau, mà tại sao bọn họ dám ra tay? Phải biết rằng nếu như bọn họ liều mạng với các ngươi thì người được lợi sẽ là ai? Đương nhiên là Đại La Cổ Tộc, bọn họ không thể không hiểu đạo lí này! Thế nhưng bọn họ vẫn ra tay!”
Vẻ mặt Hoan Minh có hơi khó coi: “Đại La Cổ Tộc và bọn họ liên thủ rồi!”
Mộ Niệm Niệm gật đầu: “Đúng vậy!”
Hoan Minh siết chặt hai tay: “Tại sao bọn họ lại liên thủ?”
Mộ Niệm Niệm nói: “Có hai điểm, thứ nhất là lợi ích, liên thủ hủy diệt Hoan tộc các ngươi có thể mang tới lợi ích. Thứ hai là uy hiếp, Hoan tộc các ngươi đang uy hiếp đến bọn họ!”
Mặt Hoan Minh sầm xuống: “Xem ra bọn họ đã biết chuyện ta đột phá rồi!”
Mộ Niệm Niệm khẽ gật đầu: “Hiện giờ ngươi không thể đưa người trong tộc của ngươi trở về Đại La Cổ Giới, bởi vì nhất định bọn họ đã chuẩn bị. Giờ mà ngươi về thì chẳng khác gì tự chui đầu vào lưới.”
Hoan Minh trầm mặc một lát, hắn ta nhìn Mộ Niệm Niệm, khẽ hành lễ: “Mong cô nương chỉ giáo!”
Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Có một cách rất tốt!”
Hoan Minh lại hành lễ: “Mời cô nương!”
Mộ Niệm Niệm khẽ vén lọn tóc bên tai, nàng nói: “Ta phân tích cho ngươi một chút, lần này ngươi đưa phần lớn cường giả trong tộc tới đón tên kia, chắc chắn bọn họ đang rất tò mò. Nếu như ta đoán không nhầm thì hiện giờ bọn họ nhất định đang dốc hết sức điều tra lai lịch của tên tiểu tử kia!
Có điều, bọn họ không điều tra ra được gì cả! Mà chắc chắn bọn họ sẽ đoán, ngươi nghĩ mà xem, một nhân loại có thể khiến cả Hoan tộc các ngươi đến đón thì sẽ là người bình thường sao? Cộng thêm việc ngươi vừa mới đột phá, nếu như ta là bọn họ chắc chắn ta sẽ đoán nhân loại kia tới từ văn minh cấp bảy.”
Nói đoạn, nàng bèn nhìn Hoan Minh: “Mục tiêu của bọn họ nhìn thì có vẻ là ngươi, nhưng thực chất là tiểu tử kia!”
Nghe vậy, Hoan Minh bèn cười khổ.
Mộ Niệm Niệm nói: “Ngươi nghĩ cách truyền tin tức ra ngoài, cứ nói tiểu tử kia đến từ văn minh cấp bảy. Có điều hắn được người ta đưa ra ngoài, hơn nữa còn mang theo rất nhiều thần vật!”
Nói đoạn, nàng xòe tay ra, ba bức tranh xuất hiện trước mặt Hoan Minh.
Là tranh của nữ tử váy trắng, thanh sam nam tử và vị kiếm tu kia!
Hết chương 3517.



Bạn cần đăng nhập để bình luận