Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3310: Con bài cuối cùng

Diệp Huyền chầm chậm đi về phía Trần Qua, thanh kiếm trong tay hắn rung lên.

Thực ra chủ yếu là bởi thanh kiếm này, bằng không uy lực của kiếm kĩ không thể khủng bố như vậy!

Không phải hắn không thể mà là yêu cầu về kiếm của loại kiếm kĩ này quá lớn!

Kiếm bình thường không thể phát huy toàn bộ thực lực được!

Dù có là thanh Thanh Kiếm này cũng không thể phát huy hết thực lực của hắn.

Khoảnh thời gian đi cùng Thanh Nhi ấy, một ngày của hắn cũng không chỉ ăn cơm đi ngủ!

Đừng nói hắn, bất cứ ai mà đi theo Thanh Nhi e cũng đều kinh khủng như vậy!

Nhất là khi kiếm kĩ hắn sử dụng còn là bản kết hợp giữa Thanh Nhi và cha hắn!

Linh hồn của Trần Qua lập tức hóa thành hư vô!

Trông thấy cảnh tượng ấy, tất cả mọi người đều trầm mặc!

Dứt lờ, hắn bèn đâm kiếm về phía trước.

Giết đệ tử chân truyền!

Gần như cùng lúc đó, một giọng nói đột nhiên truyền đến từ tinh không: "Ngươi thử động vào hắn ta xem!"

Tiêu Lâm Lang ở một bên cũng lắc đầu.

Người bình thường không thể chống lại được!

Đến đệ tử chân truyền mà cũng bị giết!

Diệp Huyền nhếch khóe miệng: "Thử thì thử!"

Đúng lúc ấy, Diệp Huyền đột nhiên biến mất. Ngay sau đó, một thanh kiếm đè thẳng trước trán linh hồn của Trần Qua.

Không chỉ có vậy, đến ý thức của hắn ta cũng bị diệt trừ!

Trần Qua là đệ tử chân truyền, là đệ tử của ai cơ chứ?

Vụt!

Là đệ tử của Quan Lan Phong phong chủ Tào Tú!

Vậy thì còn ai mà cái tên này không dám giết nữa đây!

Hỏng chuyện rồi!

Khi thấy Trấn Qua bị diệt trừ, sắc mặt Tào Tú lập tức trở nên hung dữ. Nàng ta quay đầu nhìn Diệp Huyền, gằn giọng nói: "Ai cho ngươi lá gan đấy?"

Nữ tử này mặc đạo bào, tóc dài xõa vai, trong tay nắm một chiếc quạt ngọc!

Ở phía dưới, Diệp Huyền cũng rút kiếm chém!

Diệp Huyền ngang nhiên giết Trần Qua, Tào Tú chắc chắn sẽ không tha cho hắn!

Đây không Tiểu Thánh Nhân!

Đại Linh Thần Cung có sáu phong, phong chủ của sáu phong này đều không phải người bình thường mà là trụ cột của Đại Linh Thần Cung!

Trên không trung, Tào Tú nhìn chằm chằm vào hắn, cả người nàng ta như sắp điên lên: "Ai cũng không bảo vệ được ngươi đâu!"

Ở phía xa xa, Diệp Huyền vừa mới dừng lại thì máu tươi đã tràn ra khỏi miệng hắn.

Là Đại Thánh Nhân thực sự!

Tiêu Lâm Lang ngẩng đầu nhìn, trên tinh không, không gian đột nhiên nứt ra, một nữ tử chầm chậm xuất hiện!

Uỳnh uỳnh!

Kiếm quang của Diệp Huyền lập tức vỡ tan, còn hắn thì bay lùi về phía sau cả ngàn trượng!

Đại Thánh Nhân!

Tào Tú – phong chủ của Quan Lan Phong!

Tào Tú bỗng phất chiếc quạt gấp trong tay, một đường bạch quang cuộn trào và lao thẳng về phía Diệp Huyền!

"Đi chết đi!"

Diệp Huyền cầm kiếm chĩa thẳng vào Tào Tú, hắn bật cười: "Chẳng phải ngươi bảo ta thử sao? Lão tử thử rồi đấy! Ngươi cắn ta đi!"

Diệp Huyền cười ha ha: "Chỉ bằng ngươi?"

Dứt lời, hắn bèn xông lên trời.

Uỳnh!

Một tiếng kiếm vang vọng khắp không trung!

Trên bầu trời, ánh mắt Tào Tú lóe lên vẻ độc đoán: "Chỉ bằng ngươi mà cũng đòi ra tay với ta?"

Dứt lời, nàng ta lại hất quạt về phía trước.

Thánh Nhân chi lực!

Là Thánh Nhân chi lực thật sự!

Nàng ta là một Đại Thánh Nhân hàng thật giá thật!

Thánh Nhân chi thế!

Một luồng khí thế cực lớn lập tức cuộn trào về phía Diệp Huyền!

Rầm!

Lúc này, Tào Tú đột nhiên bước lên phía trước một bước.

Trận chiến này mới là thứ hắn mong muốn!

Ở phía dưới, Diệp Huyền lại thấy hơi hưng phấn!

Cũng may cái tên này không thể giết Đại Thánh Nhân!

Bằng không thì quá là nghịch thiên!

Đại Thánh Nhân!

Dù có ở Cổ Thần tinh vực cũng thuộc tầng lớp cường giả siêu cấp rồi!

Hơn nữa Tào Tú này còn là phong chủ trong sáu phong, sao nàng ta có thể là người bình thường được?

Ngày xưa nàng ta cũng là thiên chi kiều tử, là yêu nghiệt siêu cấp thời đó!

Trên bầu trời, Tào Tú nhìn Diệp Huyền, lúc này trong lòng nàng ta thấy hơi kinh nạc!

Diệp Huyền này tiếp được hai chiêu của nàng ta liên tiếp mà vẫn không chết!

Điều này nằm ngoài dự liệu của nàng ta!

Trông thấy cảnh tượng ấy, rất nhiều đệ tử trong tông môn đều thở phào một hơi!

Tào Tú thì không xê dịch gì cả!

Thanh kiếm trong tay Diệp Huyền rung lên. Ngay sau đó, cả người hắn lùi về phía sau ngàn trượng!

Một vầng kiếm quang đột nhiên bùng nổ trên nền trời!

Uỳnh!

Cú hất quạt của nàng ta đâm thẳng lên mũi kiếm của Diệp Huyền!

Một vài đệ tử trong tông môn không thể chịu được luồng khí thế này nên thi nhau lùi lại!

Đây là Thánh Nhân chi thế đấy!

Diệp Huyền nhìn Tào Tú, hắn chầm chậm bước về đối phương, một luồng kiếm khí lớn mạnh cuộn trào từ cơ thể hắn!

Uỳnh!

Luồng kiếm khí này đã chặn đứng Thánh Nhân chi thế kia!

Kiếm thế?

Ở phía xa xa, Tào Tú nhíu mày lại. Rất nhanh sau đó, nàng ta híp mắt lại: "Sát thế!"

Đây không phải kiếm thế của Diệp Huyền mà là sát thế!

Sát thế mà lại mạnh như vậy!

Tào Tu thấy ngạc nhiên!

Đúng lúc ấy, Diệp Huyền đột nhiên xông lên!

Uỳnh!

Luồng sát thế kia đã phá tan Thánh Nhân chi thế của Tào Tú. Ngay sau đó, Diệp Huyền xuất hiện ngay trên đỉnh đầu nàng ta rồi chém mạnh kiếm xuống.

Bạt Kiếm Định Sinh Tử!

Xếp chồng bốn trăm đường!

Đây là cực hạn mà hiện giờ hắn có thể đạt được!

Có điều, hắn vẫn chưa sử dụng huyết mạch chi lực của mình!
Bạn cần đăng nhập để bình luận