Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3710. Phá vỡ nhục thân, chém bay linh hồn! (2)



Chương 3710. Phá vỡ nhục thân, chém bay linh hồn! (2)




Hồng quần nữ tử đột nhiên nhìn Quân Đạo Lâm: “Quân Đạo Lâm, ngươi có biết ai xuất đường kiếm vừa rồi không?”
Quân Đạo Lâm cười ha ha: “Không biết!”
Hồng quần nữ tử nhìn Quân Đạo Lâm, nàng không hỏi gì nữa. Nhưng trực giác mách bảo rằng, đối phương biết!
Lúc này, lại một nữ tử nữa đi đến!
Người tới chính là A Đạo Linh!
A Đạo Linh cười nói: “Không ngờ Xích Địa lại hi sinh như vậy!”
Xích Địa chính là nam tử trung niên vừa bị giết kia!
Hồng quần nữ tử nhìn A Đạo Linh: “A Đạo Linh, ngươi có biết người nào đã ra tay không?”
A Đạo Linh chớp mắt: “Không biết!”
Hồng quần nữ tử nhíu mày, nàng liếc nhìn A Đạo Linh và Quân Đạo Lâm, sau đó nói: “Các ngươi biết chắc luôn!”
Quân Đạo Lâm mỉm cười: “Hồng Liêm, đừng có quan tâm vấn đề này nữa! Thực ra ngươi phải hỏi tại sao đối phương lại giết Xích Địa thì hơn!”
Hồng Liêm đang định lên tiếng thì lão giả ở bên cạnh đột nhiên nói: “Dù là nguyên nhân gì thì lão phu cũng quyết làm một người khiêm tốn! Cáo từ!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.
Quân Đạo Lâm liếc nhìn lão giả, hắn ta cười nói: “Mặc Kha lão đầu thú vị thật, đúng là người sống lâu nhất mà!”
Mặc Kha không phải người có thực lực mạnh nhất trong chín người nhưng chắc chắn là người sống lâu nhất.
Hồng Liêm liếc nhìn A Đạo Linh và Quân Đạo Lâm, sau đó quay người rời đi.
Giờ chỉ còn lại A Đạo Linh và Quân Đạo Lâm!
A Đạo Linh khẽ nói: “Không ngờ nàng ta lại mạnh đến mức độ này!”
Quân Đạo Lâm cười nói: “Ngươi biết đối phương?”
A Đạo Linh gật đầu: “Phân thân ở Đạo Lâm Giới của ta từng gặp nàng ta, khí ấy phân thân của ta đã bị miểu sát!”
Nụ cười của Quân Đạo Lâm dần biến mất: “Phân thân của Xích Địa tới Đạo Lâm Giới, mục đích là giết thiếu niên tên Diệp Huyền kia…”
Nói đạon, hắn ta lại nhìn A Đạo Linh: “Là người phía sau Diệp Huyền giết hắn ta!”
A Đạo Linh gật đầu.
Quân Đạo Lâm trầm mặc.
Thực ra sở dĩ hai người không che giấu đối phương là bởi hai người đã liên minh.
Ở nơi này, đấu đơn cũng không được. Một đấu một rất khó để giết chết đối phương, nhưng nếu hai đấu một thì khác hoàn toàn.
Do đó, ở nơi này về cơ bản toàn liên minh, phải có đồng đội! Mà hai người bọn họ đến từ cùng một nơi, thế nên hai bên liên minh, thuận lí thành chương.
Lúc này, Quân Đạo Lâm lắc đầu thở dài: “Cái chết của Xích Địa cũng thật bi ai… đến đối phương cũng không nhìn thấy!”
A Đạo Linh mỉm cười: “Có lẽ cái tên đó sẽ đến đây nhanh thôi!”
Quân Đạo Lâm nhìn nàng: “Ngươi thân với hắn sao?”
A Đạo Linh nhếch miệng: “Hắn nhận ta làm tỷ tỷ!”
Vẻ mặt Quân Đạo Lâm sựng lại, một lát sau hắn ta giơ ngón cái lên: “Đỉnh!”
A Đạo Linh cười ha ha.

Đạo Lâm Giới.
Nam tử trung niên kia hoàn toàn biến mất xong, tiểu tháp bèn thở phào một hơi: “Thiên Mệnh tỷ tỷ vẫn là đáng tin nhất!”
Có vẻ như tiểu tháp nhớ ra điều gì đó, nó đột nhiên quay người nhìn Diệp Huyền, vừa rồi linh hồn nam tử trung niên kia không hề bị diệt trừ mà đã bị Thanh Huyền Kiếm hấp thụ!
Nói một cách chính xác hơn thì là Diệp Huyền điều khiển Thanh Huyền Kiếm hấp thụ linh hồn của nam tử trung niên kia!
Tiểu tháp hoàn toàn tin rằng Diệp Huyền tỉnh táo!
Đương nhiên, nó không dám hỏi, cũng không dám vạch trần. Tiểu chủ không hề hiền từ, hiện giờ nó mà nghịch ngợm là thể nào cũng bị đánh cho một trận!
Chịu đòn oan!
Trung Sơn Vương và Ẩn Sát kích động không thôi!
Ra tay rồi!
Cuối cùng đại lão phía sau Diệp Huyền cũng ra tay!
Đối phương ra tay cái là diệt trừ luôn phân thân của một cường giả Vô cảnh!
Chắc chắn đối phương là cường giả Vô cảnh!
Ẩn Sát đột nhiên run rẩy nói: “Cược thắng rồi!”
Trung Sơn Vương cười ha ha: “Đương nhiên!”
Có vẻ như hắn ta nhớ ra điều gì đó nên bỗng nhíu mày: “Cẩn thận một người!”
Nghe vậy, Ẩn Sát bèn nhíu mày.
Vân Mộng Tử!
Cái tên này đã biến mất từ lúc cường giả Vô cảnh kia xuất hiện.
Lúc này, Trung Sơn Vương nói: “Giờ chắc hắn ta không dám nhắm vào Diệp thiếu nữa đâu! Có điều, đối phương có thể sẽ giở trò trong âm thầm!”
Nói đến đây, có vẻ như hắn ta nhớ ra điều gì đó nên lắc đầu cười: “Với trí thông minh của Diệp thiếu thì chắc sẽ không sợ hắn ta giở trò đâu!”
Ẩn Sát khẽ cười: “Cũng phải!”
Ở phía xa xa, Thanh Huyền Kiếm ở trước mặt Diệp Huyền bỗng rung lên. Ngay sau đó, Thanh Huyền Kiếm tỏa ra luồng khí tức kinh khủng vô cùng. Cùng với đó, thời không xung quanh thanh kiếm bỗng sôi trào. Không lâu sau, thời không đang sôi trào kia biến mất từng chút một!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Trung Sơn Vương và Ẩn Sát bèn tái mặt.
Kiếm sắp đột phá rồi!
Trước đó thanh kiếm này đã hấp thụ linh hồn của quá nhiều cường giả, mà vừa rồi nó lại hấp thụ thêm phân thân của cường giả Vô cảnh!
Mà hiện giờ cuối cùng nó cũng đột phá rồi!
Diệp Huyền đứng trong yên lặng, huyết mạch chi lực của hắn vẫn đang sôi trào, thế nhưng hắn không hề có ý định giết người bừa bãi!
Tiểu tháp lại càng tò mò về điều này hơn!
Tiểu chủ kích hoạt huyết mạch xong thì hoàn toàn khác so với chủ nhân!
Đúng lúc ấy, Diệp Huyền đột nhiên ngẩng đầu. Hắn xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
Uỳnh!
Thanh Huyền Kiếm và Diệp Huyền đồng loạt tỏa ra khí tức vô cùng kinh khủng!
Cùng nhau đột phá!
Hết chương 3710.



Bạn cần đăng nhập để bình luận