Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1405: Không phải giúp miễn phí

Mỗi năm Hư Vô Duy Độ sẽ cho ra một số mật tinh, nhưng không hề nhiều. Hơn nữa, mỗi lần mật tinh xuất thế đều có người đi tranh đoạt. Có thể nói, thứ giá trị nhất ở Ngũ Duy vũ trụ chính là mật tinh!

Có mật tinh thì ngươi có thể đổi bất cứ thứ gì, dù là thần khí hay là chanh sắc phù lục đều có thể đổi!

Hiện giờ, Phù Văn tông đang muốn đổi Giới Ngục tháp lấy mật tinh. Có thể nói, yêu cầu này của bọn họ đã hạn chế được rất nhiều người, bởi vì không có nhiều người sở hữu mật tinh.

Lúc này, Thẩm Tinh Hà lại nói: “Chư vị, không lãng phí thời gian nữa, bắt đầu thôi! Giá thấp nhất là một nghìn viên mật tinh, mỗi lần tăng giá không được ít hơn một trăm viên!”

Mọi người trong đại điện bèn trầm mặc

Thẩm Tinh Hà chầm chậm nhắm mắt lại, hắn ta không gấp, người gấp là kẻ khác.

Đúng lúc ấy, một hắc y lão giả phía xa bỗng nói: “Một nghìn hai trăm viên!”

Có người ra giá rồi!

Bên trong từ đường của Phù Văn tông, lúc này Diệp Huyền và Phù Tiểu Thiên đang học phù văn đạo. Diệp Huyền đang chế tạo một lá tử sắc phù lục, hắn đã thất bại ba lần rồi!

Diệp Huyền nhìn Phù Tiểu Thiên, Phù Tiểu Thiên nói: “Phẩm chất không đủ tốt, mỗi một lá phù đều phải hoàn mĩ, chỉ có hoàn mĩ mới có thể phát huy được uy lực chân chính. Lá phù này của ngươi chỉ được coi là tàn thứ phẩm, làm lại đi!”

Rất nhanh sau đó, có một vài người lên tiếng. Không lâu sau, giá đã tăng lên hai nghìn năm trăm viên mật tinh. Hơn nữa còn đang tiếp tục tăng!

Có điều Phù Tiểu Thiên lại lắc đầu, hắn ta không hài lòng cho lắm.

Thẩm Tinh Hà liếc nhìn hắc y lão giả mà không lên tiếng.

Lúc này, Phù Tiểu Thiên bỗng nhiên nhìn về phía bên ngoài điện. Rất nhanh sau đó, hắn ta chau mày lại: “Cái tháp đó…”

Mọi người liếc nhìn hắc y lão giả y ấy, hắn ta mặc đồ màu đen từ trên xuống dưới, trên mặt còn đeo mặt nạ.

Diệp Huyền gật đầu: “Được!”

Trần Thiên ở bên cạnh không hề có ý định ra giá!

Che giấu thân phận!

Trước mặt hắn, Phù Tiểu Thiên im lặng nhìn. Thỉnh thoảng hắn ta sẽ chỉ dẫn cho Diệp Huyền. Cứ thế, rất nhanh sau đó, Diệp Huyền đã chế tạo được một lá tử sắc phù lục.

Bên trong Phù điện, giá lúc này đã lên đến năm nghìn viên mật tinh!



Không thể không nói, đây đúng là một con số trên trời!

Nói đoạn, hắn lại bắt đầu chế tạo phù lục.

Rất rõ ràng, hắn ta đã cảm nhận được sự tồn tại của cái tháp.

Người ra giá vẫn là hắc y lão giả đó.

Do vậy, Trần Thiên không hề sốt sắng. Có điều, Thẩm Tinh Hà cũng không vội, dù sao thì hắn ta cũng từ bỏ Giới Ngục tháp rồi. Sau khi kiếm được lời, hắn ta sẽ giao món đồ này ra. Tới khi ấy Phù Văn tông sẽ được thoát thân.

Chín nghìn viên mật tinh!

Thẩm Tinh Hà đương nhiên biết ý của Trần Thiên. Không cần biết cuối cùng Giới Ngục tháp rơi vào tay ai, cuối cùng người đó vẫn phải đến Vạn Duy thư viện thôi!

Trần Thiên liếc nhìn Thẩm Tinh Hà: “Thẩm huynh quả thật vô cùng dứt khoát!”

Dẫu có là Phù Văn tông giàu có cũng không thể có nhiều mật tinh đến vậy. Điều đáng nói là tới giờ, Trần Thiên vẫn không đưa ra giá, như kiểu hắn ta chỉ đến đây để xem kịch thôi vậy!

Lúc này, Trần Thiên đột nhiên nói: “Không biết xưng hô với các hạ như thế nào?”

Mọi người trong điện đồng loạt nhìn về phía hắc y lão giả, hắc y lão giả thì ngó lơ bọn họ, hắn ta chỉ quay người rời đi.

Thẩm Tinh Hà mỉm cười: “Chư vị, hiện giờ ta đã giao vật này ra, chư vị muốn có được nó thì đừng có đánh chủ ý lên Phù Văn tông nữa nhé”

Bởi lẽ Vạn Duy thư phòng nằm ở Vạn Duy thư viện!

Thẩm Tinh Hà nhìn chằm chằm hắc y lão giả, cũng chỉ có một vài thế lực có thể lấy ra chín nghìn viên mật tinh mà thôi!

Thẩm Tinh Hà gật đầu, hắn ta búng tay, một tòa tháp nhỏ bèn xuất hiện trước mặt hắc y lão giả đó.

Đó chính là Giới Ngục tháp!

Không lâu sau, giá đã được tăng lên tám nghìn viên mật tinh!

Khi thành giao, Thẩm Tinh Hà nhìn hắc y lão giả đó, cuối cùng hắn ta búng ngón tay, một chiếc nạp giới xuất hiện trước mặt Thẩm Tinh Hà. Bên trong nạp giới là chín nghìn viên mật tinh!

Cuối cùng, giá của Giới Ngục tháp lên đến chín nghìn viên mật tinh.

Lúc này, mọi người lại càng tò mò hơn về thân phận của hắn ta.

Hắc y lão giả không quan tâm đến Trần Thiên, hắn ta biến mất ngay sau đó. Bên trong đại điện, mọi người cũng lục đục rời đi.

Có một vài người thì đuổi theo hắc y lão giả kia!

Bên trong đại điện, Thẩm Tinh Hà nhìn Trần Thiên, Trần Thiên mỉm cười: “Thẩm huynh, mong ngươi giúp ta một chuyện!”

Thẩm Tinh Hà hỏi: “Chuyện gì?”

Trần Thiên gật đầu: “Có một chuyện cần Thẩm huynh giúp đỡ!”

Thẩm Tinh Hà nói: “Chuyện gì?”

Trần Thiên khẽ mỉm cười: “Nếu như ta đoán không nhầm thì hiện giờ Diệp Huyền có lẽ đang ở Phù Văn tông! Ta muốn hắn xuất hiện! Có điều, cần phải có sự giúp đỡ của quý tông đây!”

Thẩm Tinh Hà trầm mặc.

Trần Thiên lại nói: “Đương nhiên, không phải giúp miễn phí thôi đâu.”

Nói đoạn, hắn ta xòe lòng bàn tay ra, một cuốn cổ tịch màu đen xuất hiện trong lòng bàn tay hắn ta: “Đây là vật mà lão sư đã để lại năm đó, trong đó có ghi và giải thích về những gì mà hắn ta tâm đắc về phù văn đạo. Ta nghĩ chắc quý tông sẽ cần nó.”

Nghe vậy, sắc mặt Thẩm Tinh Hà lập tức thay đổi!

Tiên tri!

Năm ấy, trình độ phù văn đạo của tiên tri có thể nói là số một ở Ngũ Duy vũ trụ. Dù có là tổ sư của Phù Văn tông cũng phải xếp dưới hắn ta!

Mà mấy năm nay, Phù Văn tông vẫn luôn tìm kiếm cổ tịch về phù văn đạo mà tiên tri để lại, có điều Vạn Duy học viện không đồng ý cho bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận