Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1465: Thí nghiệm

Nơi xa, Diệp Huyền không rời đi mà chọn ẩn nấp.

Hắn nhìn Diệp Linh ở phía chân trời, hai tay siết thật chặt, trong cơ thể hắn, huyết dịch bắt đầu dần dần rung động.

Chân trời, Diệp Linh nhìn biển máu đó với vẻ mặt không cảm xúc, hai mắt nàng đột nhiên biến thành hoàn toàn trắng đã, quanh người nàng có một luồng sức mạnh hủy thiên diệt địa lặng lẽ tập trung.

Khi biển máu tới đỉnh đầu Diệp Linh, hai tay nàng đột nhiên nắm chặt: “Diệt!"

Vừa nói dứt câu, trong hai mắt nàng, một mảnh bạch quang đột nhiên bay ra, trong nháy mắt mảnh bạch quang này bao trùm biển máu.

Rầm rầm!

Không gian xung quanh bắt đầu bị chôn vùi từng mảng, vô số ác hồn điên cuồng lùi nhanh lại, Diệp Huyền cũng liên tục lùi nhanh lại, sau khi lui gần ngàn trượng, hắn mới dừng lại.

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía vùng trời đó, ở giữa mảnh bạch quang này không ngừng có tiếng xé rách vang lên.

Vong Giả Đại Đế cười nói: "Không thể là tự ta phá sao? Không đúng, bây giờ cũng không tính là phá, chỉ có thể nói là không còn nhiều hạn chế như trước thôi."

Vong Giả Đại Đế cười nói: "Đúng!"

Vong Giả Đại Đế nhìn Diệp Linh, mỉm cười: “Ngươi còn ưu tú hơn tổ tiên của ngươi!"

Diệp Linh đột nhiên nhìn bốn phía, rất nhanh, nàng híp hai mắt lại: “Ngươi dụ ta xuống đây giao chiến với phân thân này của ngươi, mục đích chính là muốn lợi dụng sức mạnh của ta làm suy yếu phong ấn nơi đây!"

Mà đối diện với Diệp Linh, một nam tử thân thể hư ảo đứng đó từ lúc nào, nam tử mặc một bộ trường bào màu trắng như tuyết, trong tay cầm một thanh ngọc phiến màu trắng, nhìn hoàn toàn không giống Vong Giả Đại Đế mà giống một thư sinh hơn.

Diệp Linh nhìn hắn ta: “Sẵn sàng đợi!"

Hắn hơi khẩn trương.

Diệp Linh khẽ gật đầu: “Giỏi tính toán!"

Mà trên bả vai hắn ta có một con thú nhỏ lớn chừng bàn tay ngồi đó, con thú nhỏ này toàn thân đen nhánh, đầu có hai sừng, hai mắt màu đỏ.

Nhưng vào lúc này, giữa không trung, một mảnh bạch quang đó đột nhiên biến mất từng chút từng chút, khi tất cả bạch quang đều tan hết, hắn thấy được Diệp Linh, Diệp Linh cầm thanh liêm đao màu đỏ như máu trong tay, trông giống một sát thần.

Nói xong, hắn ta nhìn về phía Diệp Linh: “Khi phong ấn chân chính vỡ, ngươi không thể ngăn được ta!"

Nghe nói về mình?

Diệp Linh nhìn Vong Giả Đại Đế: “Ai giải phong ấn cho ngươi?"

Diệp Huyền không nấp nữa mà đi ra, hắn nhìn Vong Giả Đại Đế: “Ta có thanh danh lớn như vậy?"

Vong Giả Đại Đế cười nói: "Hậu nhân Tu La tộc, xem ra món nợ giữa ta và tiền bối của ngươi năm đó phải để cho ngươi thanh toán rồi."

Vong Giả Đại Đế cười ha ha một tiếng, dường như phát hiện ra gì đó, hắn ta đột nhiên nhìn về phía vị trí Diệp Huyền, khi thấy Diệp Huyền, hắn ta cười nói: "Ta từng được nghe nói về ngươi!"

Tiên tri!

Nói xong, thân thể của hắn ta dần dần mờ đi.

Nói xong, hắn ta hoàn toàn biến mất tại chỗ.

Diệp Huyền sầm mặt lại, hóa ra mục đích của gia hỏa này là nó.

Nàng nhìn về phía Diệp Huyền: “Nơi đây là một chiến trường nhưng cũng là một chỗ thí nghiệm của Tu La quốc năm đó!"

Vong Giả Đại Đế cười nói: "Nghe nói tiểu tháp của tiên tri đang ở trên người ngươi!"

Nói đến đây, nàng trầm mặc một lát sau đó lại kể: "Quốc chủ Tu La quốc đời trước mời tiên tri tới nơi đây, hi vọng tiên tri có thể thương xót vô số dân chúng, giải quyết triệt để Vong Giả Đại Đế này, mà tiên tri lại cự tuyệt! Hắn ta nói oan hồn nơi đây vốn không sai, là Tu La quốc đã làm sai trước, nếu như hắn ta ra tay sẽ khiến cho oan hồn ác quỷ nơi đây hoàn toàn biến mất, như vậy thật không nhân đạo. Cho nên hắn ta đã từ chối triệt để hủy diệt nơi này."

Diệp Linh trầm giọng nói: "Năm đó quốc chủ Tu La quốc vì tu luyện một loại công pháp tà ác, lấy người sống làm tế phẩm, giết gần trăm vạn người ở chỗ này, sau khi những người này chết, oán khí cực lớn cho nên mới tạo thành một khu vực âm Linh chi địa, mà Vong Giả Đại Đế này vốn là một bách tính bình thường của Tu La quốc, sau khi hắn ta chết không biết đã nhận được kỳ ngộ gì mà luyện chế chỗ này thành Địa Ngục trong lòng bàn tay! Năm đó Tu La quốc vì trấn áp nơi đây đã dốc hết sức mạnh toàn quốc, đồng thời mời một số tông môn mạnh mẽ vào năm đó tương trợ mới có thể trấn áp và phong ấn Vong Giả Đại Đế, nhưng mà người này đã luyện thành bất tử bất diệt chi hồn, hoàn toàn không giết chết hắn ta được!"

Diệp Huyền hỏi: “Thí nghiệm gì?"

Vong Giả Đại Đế đột nhiên cười nói: "Tạm thời để ngươi giữ nó thay ta, chờ sau khi ta ra ngoài sẽ tự mình đến lấy!"

Diệp Huyền nhìn về phía Diệp Linh, nàng nói: "Chúng ta đi!"

Nói xong, nàng dẫn hắn biến mất.

Trở lại Tu La điện, Diệp Linh cho tất cả thị vệ lui xuống.

Diệp Huyền đột nhiên hỏi: “Năm đó tại sao tiên tri không giết ngươi?"

Vong Giả Đại Đế cười nói: "Bởi vì mọi thứ đều có nhân, tại sao nơi đây lại biến thành Địa Ngục? Tại sao lại có vô số oan hồn này? Là năm đó Tu La quốc tạo nghiệt! Năm đó Tu La quốc tạo nghiệt cũng không ít, ha ha! Nếu như ngươi muốn biết nhiều hơn cứ hỏi vị bên cạnh ngươi!"

Diệp Huyền lại hỏi: “Tại sao?"

Vong Giả Đại Đế hơi sững sờ, lập tức lắc đầu cười một tiếng: “Vấn đề này ngươi hỏi thật hay, năm đó tiên tri đúng là có thực lực giết ta, hắn ta cũng là một người duy nhất có thực lực triệt để giết ta, đáng tiếc là hắn ta cũng không làm như vậy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận