Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 857: Ngươi Nói Nữa, Ta Tiếp Tục Chém!

Diệp Huyền dừng bước lại, hắn quay người nhìn lại, không gian cách đó không xa đột nhiên nứt ra, ngay sau đó, một nữ tử đi ra.

Nữ tử thoạt nhìn chỉ có hai mươi tuổi, một bộ váy dài màu mực, tóc dài xõa vai, trong tay cầm một thanh quạt xếp màu đen.

Sau lưng nữ tử này, còn có hai lão giả, một người thân mặc áo bào trắng, mà một người khác thì thân mặc áo bào đen!

Nhìn thấy nữ tử này, sắc mặt đám người Dạ Lan lập tức biến đổi, bọn hắn vội vàng đi đến trước mặt nữ tử, cung kính thi lễ:

- Tam tiểu thư!

Nhạc lão không nói gì, hắn lặng lẽ thối lui ra đứng phía sau nữ tử.

Nữ tử cầm quạt xếp trong tay phải, nhẹ nhàng vỗ lòng bàn tay trái, đám người Dạ Lan vội vàng lui sang một bên, Diệp Huyền phát hiện, trên mặt đám người Dạ Lan lúc này lại có mồ hôi lạnh chảy xuống!

Diệp Huyền nhìn về phía nữ tử, nữ tử này là người phương nào? Vậy mà khiến cường giả Đạo cảnh này phải e ngại đến như thế!

Diệp Huyền cười nói:

- Nghe nói tổ sư Kiếm tông và tổ sư Võ viện đều đã xuất hiện?

Nữ tử cười nói:

Nữ tử nhìn về phía Thần Võ thành:

Diệp Huyền nói:

Nữ tử nhẹ giọng nói:

Lúc này, nữ tử nhìn về phía Diệp Huyền, nàng liếc mắt đánh giá Diệp Huyền, cười nói:

Dạ Lan vội vàng gật đầu:

- Cô nương quá khen!

- Tuấn tú thông minh, thực lực yêu nghiệt, rất không tệ.

- Ta đây rất vinh hạnh!

Dạ Lan cung kính nói:

- Không, ngươi là người đầu tiên ta khen như vậy!

- Tam tiểu thư mới là kỳ tài ngút trời, đợi thêm một quãng thời gian, Tam tiểu thư nhất định sẽ siêu việt người xưa...

- Đúng vậy!

- Nghe đồn hai người này đều là kỳ tài ngút trời... Chưa từng gặp qua một lần, cũng là có chút đáng tiếc a!

Dạ Lan lại lần nữa chảy ròng mồ hôi lạnh.

Nữ tử nhìn thẳng Dạ Lan:

Vị Tam tiểu thư trước mắt này, cũng không phải là nhân vật hung ác bình thường a!

- Ta hết sức đáng sợ sao?

Tam tiểu thư cười nói:

Nữ tử đột nhiên nhìn về phía Dạ Lan:

Tam tiểu thư đi đến trước mặt Diệp Huyền, nàng nhìn thẳng Diệp Huyền:

Diệp Huyền gật đầu lần nữa.

- Ngươi muốn hợp tác với chúng ta?

Dạ Lan ngây ngẩn cả người, sau đó vội vàng lắc đầu.

Tam tiểu thư nhìn về phía Diệp Huyền:

- Mục tiêu của Diệp công tử là diệt Kiếm tông?

Diệp Huyền gật đầu.

- Ta không đáng sợ, vậy sao ngươi lại nịnh nọt ta như thế?

Dạ Lan vội vàng gật đầu, thế nhưng trong lòng lại cười khổ không thôi.

- Dù sao cũng là một tên cường giả Đạo cảnh, hẳn là phải có phong phạm của cường giả Đạo cảnh, hiểu rõ chưa?

Nữ tử lãnh đạm nói:

- Nghe đồn, món chí bảo kia cũng không ở trong tay Kiếm tông, mà là ở trong tay Diệp huynh ngươi!

Diệp Huyền cười nói:

- Vậy cô nương ngươi cảm thấy thế nào?

Tam tiểu thư cười nói:

- Ta hi vọng Diệp công tử sẽ nói cho ta biết!

Diệp Huyền nói:

- Ở trong tay Kiếm tông!

Tam tiểu thư nhìn Diệp Huyền, không nói gì.

Diệp Huyền cười nói:

Nói đến đây, nàng đã đi đến trước mặt Diệp Huyền, nhìn thẳng Diệp Huyền:

- Diệp huynh, có lẽ ngươi đã hiểu lầm.

Diệp Huyền dừng bước lại, lúc này, Tam tiểu thư ở phía sau hắn cười nói:

Đúng lúc này, hai lão giả xuất hiện ở trước mặt Diệp Huyền.

Vạn sự vẫn phải dựa vào bản thân!

Về phần hợp tác, nếu có thể hợp tác đương nhiên là rất tốt, không thể hợp tác, đối với hắn mà nói cũng không có hại gì.

- Vì sao?

Diệp Huyền đi đến trước mặt Tam tiểu thư:

- Mặc dù mặt ngoài các hạ hòa hòa khí khí, thế nhưng trong xương cốt ngươi lại lộ ra một cỗ cao ngạo. Tam tiểu thư, ta muốn ngươi hiểu rõ, ta cũng không phải là nhất định phải hợp tác với các ngươi, càng không phải là cầu xin các ngươi hợp tác.

Nói xong, hắn nhìn thẳng Tam tiểu thư:

- Dĩ nhiên, nếu như Tam tiểu thư nguyện ý để cho ta kiểm tra thân thể của ngươi một chút, ta cũng sẽ nguyện ý để Tam tiểu thư kiểm tra!

Thanh âm của Diệp Huyền vừa dứt, ánh mắt của tất cả mọi người giữa sân đều rơi vào trên thân Diệp Huyền.

Diệp Huyền bỏ qua ánh mắt của mọi người chung quanh, xoay người rời đi.

Hắn biết rõ tính tình của rất nhiều người, ngươi càng nhượng bộ, bọn hắn sẽ càng được một tấc lại muốn lấn một thước.

Loại người này, không thể nuông chiều!

Tam tiểu thư híp lại hai mắt:

- Không được!

Diệp Huyền lại lập tức lắc đầu:

- Diệp huynh, để giảm bớt phiền toái không cần thiết, có thể để cho ta kiểm tra ngươi một thoáng hay không?

Tam tiểu thư cười nói:

- Ngươi xem, ngươi lại không tin!

- Ta cũng không phải đang trưng cầu ý kiến của ngươi, ta chẳng qua chỉ là đang nói cho ngươi biết, ngươi hiểu chưa?

Diệp Huyền đột nhiên xuất kiếm!

Một kiếm này, nhanh đến vô cùng, trực tiếp chém thẳng xuống phía trước mặt hắn.

Tam tiểu thư không tránh không né, chỉ đứng ở nơi đó.

Nhưng mà, một kiếm này của Diệp Huyền lại giống như trảm vào trong không khí, thế nhưng, Tam tiểu thư vẫn đang đứng ở trước mặt hắn.

Tam tiểu thư mặt không biểu tình, nàng đang muốn nói chuyện, đột nhiên, nàng nhíu mày, tay phải đưa lên trên chặn lại, vừa chặn lại, trực tiếp ngăn cản một thanh kiếm!

Ầm!

Tam tiểu thư trong nháy mắt đã lùi nhanh vài chục trượng, nàng vừa dừng lại, hai thanh phi kiếm trảm đến!

Tam tiểu thư nhẹ nhàng vung lên tay ngọc.

Oanh!

Hai thanh phi kiếm kia trực tiếp vỡ vụn, cùng lúc đó, cả người nàng đột nhiên biến mất, sau một khắc, một bóng người ở đối diện nàng trực tiếp bay ra ngoài.

Chính là Diệp Huyền!

Khóe miệng Tam tiểu thư nổi lên một tia cười lạnh, thế nhưng sau một khắc, đồng tử của nàng bỗng nhiên co rụt lại, hai tay nàng đan xen đưa ra phía trước chặn lại.

Một thanh kiếm trảm đến.

Ầm!

Tam tiểu thư trong nháy mắt đã lùi nhanh trăm trượng!

Cùng lúc đó, một mảnh kiếm quang trực tiếp bao phủ Tam tiểu thư, thế nhưng sau một khắc, một tiếng kiếm reo đột nhiên vang vọng từ bên trong mảnh kiếm quang kia, sau một khắc, một đạo kiếm quang xé rách mà chém ra!

Kiếm quang vỡ vụn, Tam tiểu thư cầm theo một thanh kiếm đi ra!

Tam tiểu thư cầm kiếm nhẹ nhàng điểm ra phía trước một kiếm.

Răng rắc!

Giữa sân dường như có thứ gì vỡ vụn.

Theo thanh âm này vang lên, mọi thứ ở giữa sân khôi phục như bình thường.

Tam tiểu thư nhìn Diệp Huyền cách đó không xa:

- Ba tầng mộng cảnh, ngược lại thật sự khiến cho ta ngoài ý muốn!

Diệp Huyền nói khẽ:

- Ngươi là kiếm tu!

Tam tiểu thư dẫn theo kiếm đi đến phía Diệp Huyền:

- Ngoài ý muốn?

Diệp Huyền gật đầu:

- Có một chút!

Khóe miệng Tam tiểu thư hơi nhấc lên, lúc này, lão giả sau lưng nàng đang muốn xuất thủ, nàng lại lắc đầu:

- Ta tự tới!

Thanh âm vừa dứt, cả người nàng đột nhiên biến mất, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã đi đến trước mặt Diệp Huyền, một kiếm đâm thẳng lồng ngực Diệp Huyền!

Nhưng mà, Diệp Huyền không tránh không né, mặc cho một kiếm kia đâm vào lồng ngực hắn.

Sắc mặt Tam tiểu thư biến hóa, trong mắt có một tia khó có thể tin, mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên đi ra từ bên cạnh nàng, một kiếm kề ngang yết hầu của Tam tiểu thư.

Giữa sân an tĩnh lại!

Tam tiểu thư nhìn thẳng Diệp Huyền:

- Ngươi thử đụng đến ta một chút xem sao?

Diệp Huyền chém xuống một kiếm.

Một cánh tay của Tam tiểu thư trực tiếp bay ra ngoài.

Máu tươi như trụ!

Tam tiểu thư nhìn chằm chằm Diệp Huyền:

- Ngươi có biết ngươi đang làm gì hay không?

Diệp Huyền lại chém xuống một kiếm.

Xuy!

Cả cánh tay trái của Tam tiểu thư cũng trực tiếp bay ra ngoài.

Diệp Huyền cầm kiếm kề ngang yết hầu của Tam tiểu thư:

- Ngươi nói tiếp, ta tiếp tục chém, chơi rất vui!
Bạn cần đăng nhập để bình luận