Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 799: Cũng Không Phải Nữ Nhân Của Ta!

Diệp Huyền không nói gì, hắn lấy ra Tử Nguyên tinh, bắt đầu thôn phệ.

Mộng cảnh!

Vừa rồi, hắn thi triển tam trọng mộng cảnh, nhưng mà, tam trọng mộng cảnh tiêu hao quá lớn!

Lớn đến mức hắn suýt không chịu nổi!

Trước mặt Diệp Huyền, nữ tử che mặt nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, nói:

- Ngươi vừa rồi đã làm gì ta?

Nàng vốn muốn bỏ qua thân thể, lúc này mới phát hiện, linh hồn của nàng không thể động đậy.

- Làm cái gì?

Lúc này, Đế Khuyển đột nhiên nói:

- Cũng không phải nữ nhân của ta, ta tiếc cọng lông!

Diệp Huyền vung kiếm lên, đầu lâu nữ tử che mặt bay lên cao.

Diệp Huyền lãm đạm nói:

Nữ tử che mặt dùng ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, nói:

Trong một sơn động nào đó, Diệp Huyền ngồi xếp bằng dưới đất, điên cuồng hấp thu Tử Nguyên tinh.

Diệp Huyền nhìn nữ tử, cười nói:

Nói xong, hắn thu hồi nạp giới của nữ tử che mặt, sau đó quay người biến mất cách đó không xa.

- Ngươi không sống được lâu đâu, bọn họ sẽ không bỏ qua cho ngươi!

- Ngươi đoán!

- Tiểu tử, ngươi không biết thương hương tiếc ngọc hay sao?

Với thực lực của hắn bây giờ, nhiều nhất chỉ có thể thi triển tứ trọng mộng cảnh!

Máu tươi tuôn ra như suối!

Tứ trọng mộng cảnh, đây đã là cực hạn của hắn hiện tại!

Đế Khuyển: . . .

Trước đó thi triển tam trọng mộng cảnh, hắn tiêu hao quá lớn!

Yên lặng đi tới Thần Võ thành.

Qua một lúc lâu, thân thể Diệp Huyền gần khôi phục hoàn toàn, hắn lấy nạp giới của nữ tử che mặt ra, nhưng thần thức quét qua, hắn trực tiếp ngây người.

Hắn hiện tại chỉ muốn nhanh chóng gặp lại muội muội Diệp Linh và đám bằng hữu!

Tạo Hóa cảnh đã không còn uy hiếp với hắn!

Rất nhanh, Diệp Huyền nhìn thấy một tòa cổ thành lơ lửng trong tinh không, tòa thành rất lớn, liếc mắt không nhìn thấy đầu cuối, trên vùng trời Thần Võ thành có hai pho tượng khổng lồ.

Hắn lúc này không cần dùng tới Thần Vương kiếm cùng Thần Vương tọa cũng có thể chém giết cường giả Tạo Hóa cảnh.

Đúng lúc này, nơi này bất ngờ xảy ra chuyện, không gian trước mặt hắn đột nhiên nứt ra, ngay sau đó, một bàn cờ lớn lao ra, sau một khắc, chung quanh hắn xuất hiện bốn quân cờ, hai đen hai trắng!

Thấy nam tử này, Diệp Huyền sửng sốt, tại sao quen mắt như thế?

Một là nữ tử cầm trường thương trong tay, còn có một nam tử cầm bội kiếm.

Đương nhiên, hắn cũng không dám khinh thường, phải biết, trong Tạo Hóa cảnh cũng phân chia mạnh yếu.

Một ngày ề sau, Diệp Huyền đã tiến vào Thần Võ tinh vực!

Thần Võ tinh vực, tinh vực này cũng không lớn, phải nói nó rất nhỏ, chỉ có một tòa Thần Võ thành.

Nhưng Thần Võ thành nho nhỏ này lại làm cho rất nhiều thế lực kiêng kỵ.

Trong nạp giới, ngoại trừ một viên lệnh bài màu đen ra, còn lại không có cái gì!

Hắn cũng không sợ đám người đang ẩn nấp trong bóng tối, nhưng hắn hiện tại cũng không muốn dây dưa với bọn họ, bởi vì những người này đều không phải chính chủ!

Lần này, Diệp Huyền lựa chọn lặng lẽ tiến vào Thần Võ thành.

Thần Võ thành!

Diệp Huyền sầm mặt lại, những người này vẫn phát hiện mình!

Đúng lúc này, một lão giả đột nhiên bước ra khỏi không gian, lão giả đang muốn nói chuyện, Diệp Huyền biến mất ngay tại chỗ, lúc xuất hiện lần nữa, hắn đã ở trước mặt lão giả, cùng lúc đó, còn có hai đạo kiếm quang!

Diệp Huyền cầm Trấn Hồn kiếm!

Ra tay lần này, hắn sẽ không lưu thủ!

Lão giả giật mình, bởi vì hắn không nghĩ tới Diệp Huyền lại trực tiếp ra tay, bởi vì hắn giật mình, cho nên Diệp Huyền chiếm trước tiên cơ, nhưng mà, lão giả phản ứng cũng không chậm, tay phải hắn hóa thành chưởng ép xuống.

Oanh!

Một cỗ lực lượng cường đại bao phủ thân thể hắn, cỗ lực lượng này mạnh mẽ ép bức hai đạo kiếm quang của Diệp Huyền, không chỉ như thế, bản thân Diệp Huyền cũng bị chấn động đẩy lùi!

Nhìn thấy Diệp Huyền bị đẩy lui, lão giả cười lạnh, đúng lúc này, đồng tử hắn co rút lại nhỏ như đầu kim, ngay sau đó, đầu hắn trực tiếp bay lên cao.

Sau lưng lão giả, Diệp Huyền nắm Trấn Hồn kiếm chém xuống một kiếm.

- Thật chứ?

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Lưu món bảo vật kia lại, người đi!

Nam tử nhìn xuống Diệp Huyền, nói:

Bởi vì thực lực hắn và lão giả kia không kém nhau bao nhiêu!

Từ việc Diệp Huyền miểu sát lão giả lúc nãy, hắn đã xem Diệp Huyền như đối thủ cùng giai!

Trường thương bị kiếm quang ép ngừng lại, mà lúc này, một tên nam tử trung niên xuất hiện trên đỉnh đầu Diệp Huyền.

Nam tử trung niên cầm thương lạnh lùng nhìn Diệp Huyền, nói:

- Cũng bị xem nhẹ. . .

Hắn còn chưa dứt lời, Diệp Huyền ở phía dưới đột nhiên phóng lên tận trời, nam tử trung niên híp mắt lại, cầm thương đâm xuống.

Oanh!

Kiếm quang vỡ nát, Diệp Huyền trở về chỗ cũ.

Diệp Huyền cúi đầu nhìn cánh tay của mình, hiện tại, tay cầm kiếm của hắn nứt ra, hắn ngẩng đầu nhìn nam tử cầm thương trên cao, như hắn sở liệu, người này cao hơn hắn mấy cảnh giới, hắn không đánh lén đúng là khó giết đối phương.

Trên không, nam tử nhìn Diệp Huyền, trong mắt mang theo vẻ phòng bị.

Không dám khinh thường!

Oanh!

Đúng lúc này, một đạo kiếm quang chém lên trường thương.

Diệp Huyền dừng lại, hắn ngẩng đầu nhìn trường thương, trường thương nhanh như một tia chớp, chói mắt đến cực điểm.

Thế nhưng rất nhanh, một thanh trường thương từ phía chân trời phá không bay tới.

Không gian bị Trấn Hồn kiếm xé rách, ngay sau đó hắn mượn nhờ Không Gian pháp tắc trực tiếp thoát ra khỏi trận pháp kia, lúc xuất hiện lần nữa, hắn đã đứng cách đó ngàn trượng, tiếp theo, hắn xông thẳng vào Thần Võ thành!

Xùy!

Nam tử cầm thương híp mắt quát:

- Đừng làm ra vẻ!

Diệp Huyền lắc đầu, nói:

- Không làm ra vẻ! Ta đưa nó cho ngươi, ngươi thật sự thả ta đi chứ?

Nam tử cầm thương tức giận, hắn cứ như thế nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền.

Trực giác nói cho hắn biết, Diệp Huyền không có khả năng dễ dàng giao món chí bảo kia ra như vậy.

Diệp Huyền nhìn nam tử cầm thương, nói:

- Ngươi không muốn?

Nam tử cầm thương nhìn thẳng Diệp Huyền, nói:

- Ngươi tốt nhất đừng làm ra vẻ!

Diệp Huyền gật đầu, nói:

- Hi vọng ngươi nói lời giữ lời!

Vừa dứt lời, giữa trán hắn xuất hiện hư ảnh tiểu tháp, rất nhanh, hư ảnh tiểu tháp rời khỏi trán Diệp Huyền.

Nhìn thấy tiểu tháp hư ảo, ánh mắt nam tử cầm thương lập tức nóng lên.

Mà lúc này, Diệp Huyền nói:

- Giao nó cho ngươi! Cáo từ!

Nói xong, hắn xoay người chạy!

Hắn thật bỏ được!

Trong Giới Ngục tháp, Đế Khuyển đã bối rối.

Bởi vì Diệp Huyền thật sự bỏ qua Giới Ngục tháp chạy trốn!

Đây là chuyện gì?

Trên không trung, nam tử cầm thương cũng khiếp sợ, thật bỏ chạy?

Không có suy nghĩ nhiều, nam tử cầm thương lập tức lao về phía Giới Ngục tháp.

Đúng lúc này, mấy đạo khí tức cường đại đột nhiên xuất hiện, kế tiếp là một loạt tiếng nổ vang lên, tên nam tử cầm thương bị chấn động đẩy lùi ra xa vài trăm trượng.

Chung quanh Giới Ngục tháp, chẳng biết lúc nào xuất hiện một lão giả, còn có hai tên người áo đen, cùng với một cái bóng màu đỏ!

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt nam tử cầm thương biến thành hung ác, ngay sau đó, hắn trực tiếp xông tới!

Đại chiến!

Rất nhanh, mấy tên cường giả vây quanh Giới Ngục tháp bắt đầu tranh đoạt dữ dội.

Trong bóng tối, Diệp Huyền yên lặng đứng nhìn.

Hắn không lo lắng về Giới Ngục tháp, bởi vì hắn phát hiện, Giới Ngục tháp hiện tại thật ra vô cùng khinh khủng!

Lúc trước tại Cổ Ma tộc, Giới Ngục tháp đã lộ ra một tay, tuyệt đối không phải cường giả Tạo Hóa cảnh có thể đối kháng.

Hơn nữa, nếu như Giới Ngục tháp thật muốn rời đi, đối với hắn mà nói, đây là một chuyện tốt.

Bởi vì hắn hiện tại, cũng không dựa vào Giới Ngục tháp, ngược lại, bởi vì Giới Ngục nên hắn luôn phải lo lắng và phòng bị, sợ gia hỏa ở tầng thứ sáu chạy ra. . .

Hắn tình nguyện đối mặt với kẻ địch bên ngoài, cũng không muốn đối mặt với những tên trong Giới Ngục tháp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận