Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1784: Ngươi tự hỏi hắn đi

Diệp Huyền hỏi: "Độn Nhất cảnh thì sao?"

Tiểu Đạo lắc đầu: "Thời đại kia không có Độn Nhất cảnh, trên Chủ Tể cảnh còn có hai cảnh giới..."

Nói đến đây, nàng dừng một chút, sau đó nói: "Mà tính tới thời điểm hiện tại thì Độn Nhất cảnh là cảnh giới cao nhất."

Diệp Huyền lại hỏi: "Bây giờ có ai đã đạt tới Độn Nhất cảnh rồi?"

Tiểu Đạo lạnh nhạt nói: "Vấn đề này cần phải đưa tiền!"

Diệp Huyền: "..."

Tiểu Đạo lắc đầu, tiếp tục nói: "Thật ra môi trường thật sự rất quan trọng, môi trường bất đồng tạo nên nhân sinh khác nhau."

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó hỏi: "Tiểu Đạo cô nương, thời đại của bọn họ mạnh như vậy, vì sao bây giờ đã biến mất hết rồi? Ngũ Duy Kiếp sao?"

Tiểu Đạo gật đầu.

Diệp Huyền gật đầu.

Tiểu Đạo gật đầu: "Trước khi Ngũ Duy Kiếp tới, bọn họ đã tính toán rồi! Lúc ấy, bọn họ tập trung tất cả các thần sư và vu sư cường đại thời ấy lại, những người này đo lường tính toán Ngũ Duy Kiếp và tương lai, bọn họ phát hiện, kiếp số kia căn bản không phải là thứ bọn họ có thể ngăn cản, vì thế, lúc ấy bọn họ dùng một loại bí pháp tập thể phong ấn chính mình, để cho mọi người ở trong trạng thái giả chết, dùng phương thức này để tránh né Ngũ Duy Kiếp, sau đó chờ đợi thời cơ sống lại.”

Tiểu Đạo cười nói: "Có phải cảm thấy không thể tưởng tượng nổi không?"

Tiểu Đạo lạnh nhạt nói: "Nếu có thể ngăn cản thì bọn họ cũng sẽ không đến mức chôn mình tập thể."

Tiểu Đạo cười nói: "Đừng không tin, văn minh võ đạo ở thời đại đó của người ta mạnh hơn rất nhiều so với hiện tại. Đương nhiên, cái gọi là tính toán tương lai của bọn họ cũng chỉ có thể sờ được quỹ tích đại khái của tương lai, còn muốn tính toán được chi tiết thì chắc chắn là không thể. Nhưng cho dù như vậy, cũng đã coi là cực kỳ lợi hại rồi.”

Tiểu Đạo gật đầu: "Đúng!"

Tiểu Đạo mỉm cười: "Bọn họ quả thật có thể tính toán tương lai, hơn nữa, còn rất lợi hại! Nếu không phải như vậy, lúc ấy hẳn là toàn bộ bọn họ đều đã chết.”

Diệp Huyền kinh ngạc: "Chôn mình tập thể?"

Diệp Huyền nhíu mày: "Người thời đại đó cường đại như vậy, bọn họ cũng không cách nào ngăn cản Ngũ Duy Kiếp?"

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Tiểu Đạo cô nương, vừa rồi ngươi nói bọn họ có thể đo lường tính toán tương lai?"

Tiểu Đạo gật đầu: "Đúng!"

Diệp Huyền hỏi: "Chờ thời cơ sống lại?"

Diệp Huyền hỏi: "Chờ đợi thời cơ gì?"

Diệp Huyền lắc đầu: "Tính toán tương lai, quá huyền bí rồi!"

Diệp Huyền trầm mặc một lát, sau đó nói: "Tiền bối, vừa rồi ngươi nói bọn họ chờ đợi thời cơ sống lại?"

Diệp Huyền đột nhiên hỏi: "Tiểu Đạo cô nương, vì sao ngươi lại biết rõ ràng về chuyện của một thời đại thần bí như vậy?"

Diệp Huyền cười cười: "Đùa một chút thôi mà!"

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói: "Tiểu Đạo cô nương, ngươi không sợ Ngũ Duy Kiếp sao?"

Diệp Huyền ngây người, sau đó cười khà khà: "Không phải là ta chứ!"

Nụ cười trên mặt Tiểu Đạo càng thêm xán lạn: "Ngươi đoán xem!"

Tiểu Đạo nhẹ giọng nói: "Chờ đợi một người có thể ngăn cản Ngũ Duy Kiếp xuất hiện."

Diệp Huyền gật gật đầu: "Tiểu Đạo cô nương, ta sẽ không hỏi những câu hỏi mà ngươi nhất định sẽ không trả lời nữa! Hỏi hai câu mà ngươi có thể trả lời! Người của thời đại Thần Ma, bọn họ lựa chọn sẽ tỉnh lại trong thời đại này sao?"

Nhìn thấy sắc mặt khó coi của hắn, Tiểu Đạo che miệng cười, sau đó nói: "Ngươi đừng đoán ta là ai! Dù sao thì ngươi cũng không đoán ra được đâu!"

Diệp Huyền: "..."

Mí mắt của Tiểu Đạo khẽ nhảy lên, nàng nhìn về phía hắn: "Ngươi cảm thấy ngươi có thể không?"

Tiểu Đạo nhếch miệng cười: "Ngươi đoán xem!"

Khóe miệng Diệp Huyền khẽ giật, hắn muốn đánh người, nhưng thật sự là đánh không lại!

Một lát sau, hắn lại hỏi: "Tiểu Đạo cô nương, rốt cuộc ngươi là ai?"

Tiểu Đạo lắc đầu: "Người ở thời đại Thần Ma rất mạnh, nếu bọn họ tỉnh lại cùng lúc, ta không biết là chuyện xấu hay chuyện tốt. Bởi vì trước mắt thì thời đại này đã đủ loạn rồi. Nếu bọn họ lựa chọn tỉnh lại ở thời đại này, vậy thật sự là loạn càng thêm loạn!"

Tiểu Đạo cười nói: "Đúng vậy! Ta nhìn bọn họ tự phong ấn tập thể!"

Diệp Huyền chớp mắt: "Ngươi có mặt?"

Tiểu Đạo nhìn về phía Diệp Huyền: "Bởi vì khi thời đại Thần Ma tự phong ấn tập thể thì ta có mặt.”

Tiểu Đạo trầm mặc.

Diệp Huyền nhìn Tiểu Đạo, chờ đợi đáp án.

Lúc này, Tiểu Đạo nhẹ giọng nói: "Nếu như bọn họ tỉnh lại ở thời đại này, vậy có nghĩa là bọn họ cảm thấy thời đại này có người có thể ngăn cản Ngũ Duy Kiếp, đây là chuyện tốt, nhưng khi bọn họ tỉnh lại cũng có nghĩa là thế giới này sẽ càng loạn thêm."

Diệp Huyền gật gật đầu: "Hiểu rồi.”

Tiểu Đạo nhìn về phía Diệp Huyền: "Ngươi tuyệt đối đừng cảm thấy mình vô địch, hoặc là cảm thấy mình dựa được vào núi lớn, có thể làm gì thì làm. Thế giới này, không đơn giản như ngươi nghĩ đâu.”

Diệp Huyền trầm mặc.

Lúc này, Tiểu Đạo cười nói: "Thật ra ngươi cũng đừng nghĩ đáng sợ như vậy, bây giờ bọn họ đều đang ngủ say, nếu ngươi đi cũng không nguy hiểm như vậy đâu."

Diệp Huyền đột nhiên nói: "Tầng thứ chín đến từ Hư Vô Duy Độ, nói cách khác, hắn ta đến từ thời đại Thần Ma trong truyền thuyết?"

Tiểu Đạo lắc đầu: "Hắn ta không phải đến từ thời đại Thần Ma, hắn ta khá là đặc biệt."

Diệp Huyền hỏi: "Đặc biệt như thế nào?"

Tiểu Đạo cười nói: "Ngươi tự đi hỏi hắn ta đi!"

Diệp Huyền lắc đầu, xoay người rời đi.

Tên này chắc chắn sẽ không nói đâu!

Khi đi tới cửa, hắn đột nhiên dừng bước, xoay người nhìn về phía Tiểu Đạo: "Thế giới này có nhân vật đến từ thời đại Thiên Đạo không?"

Tiểu Đạo gật đầu: "Có! Hơn nữa ngươi còn từng tiếp xúc qua!"

Nghe vậy, Diệp Huyền ngây ngẩn cả người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận