Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 724: Ngu Xuẩn, Chẳng Lẽ Ta Không Thể Vào Sao?

Lúc này, lão giả trên trụ đột nhiên lo lắng:

- Mạc Vưu huynh, ngươi…

Mạc Vưu dừng bước, nói khẽ:

- Thật có lỗi, ta cũng không ngờ tới là sẽ như vậy!

Sắc mặt lão giả lập tức trở nên âm trầm:

- Chẳng lẽ các hạ muốn cứ thế rời đi?!

Mạc Vưu vười nói:

- Đương nhiên là không, Ma Kha tộc ta đã liên hợp với dị vực, đương nhiên không có chuyện bỏ đồng minh!

Trên trụ, lão giả nhìn về phía Vị Ương thành:

Nhìn thấy cảnh này, lão giả trên trụ đột nhiên khẽ biến sắc:

- Mạc huynh nói đúng, nàng chỉ là một đạo phân thân, chúng ta có thể đối phó được, không nhọc tới quý tộc nữa!

Vị Ương Thiên nhìn qua lão giả, sau đó nhìn Diệp Huyền, nàng cách không nắm tới, không gia chung quanh Diệp Huyền lập tức áp súc lại, cuối cùng tạo thành một hàng rào bảo hộ Diệp Huyền.

- Cổ Nhạc huynh, nàng chỉ là một đạo phân thân, người của các ngươi hẳn cũng có thể đối phó được! Hơn nữa, Diệp Huyền này đang đứng ngay trên tế đà, nếu muốn Ma Kha tộc ta xuất thủ, cũng được, có điều bảo vật trên người Diệp Huyền, chúng ta muốn một nửa!

Oanh!

Thanh âm vừa dứt, bốn phía trụ lớn đột nhiên xuất hiện một đám hắc y nhân, đám hắc y nhân này có tổng khoảng hai mươi người, mỗi người đều cầm trường cung hắc sắc, tên đã lên dây.

Giết!

Cổ Nhạc khẽ biến sắc, nhìn qua Mạc Vưu, sau đó cười nói:

Mạc Vưu nói:

- Vị Ương cung chủ, lão phu lặp lại lần cuối, ngươi chỉ cần giam Diệp Huyền này ra, dị vực ta lập tức rút, tuyệt không làm địch với Vị Ương Tinh vực.

Trong lúc nhất thời, cả tế đàn rung lên kịch liệt, cùng lúc đó, vô số Yêu thú trên tế đàn dồn dập rơi xuống đất, một tiếng kêu thảm thê lương vang lên.

Mạc Vưu khẽ gật đầu, đám hắc y nhân bốn phía cũng rút theo.

Đúng lúc này, một bóng đen từ trong cơ thể Diệp Huyền vọt ra.

Mà trước đó, Vị Ương Thiên đã đột nhiên biến mất, lúc xuất hiện, đã đứng trên một cây trụ, ngay sau đố, ầm ầm vỗ lên trụ lớn.

Trụ lớn trực tiếp vỡ nát!

Nhìn thấy cảnh này, lão giả đứng trên trụ có chút luống cuống!

Mà lúc này, Vị Ương Thiên cũng đã xuất hiện trước mất cây trụ lớn, chỉ một chốc, mấy cây trụ từng cái vỡ tan, vô số Yêu thú chết thảm. Mà đám Yêu thú kia, căn bản không thể tới gần Vị Ương Thiên!

Lão giả không chút do dự, xoay người liền chạy.

Đế Khuyển vừa ra, liền bắt đầu điên cuồng thôn phệ đám Yêu thú kia!

Từ nơi xa, thân thể lão giả ầm ầm vỡ vụn.

Đế Khuyển!

Vị Ương Thiên lạnh lùng nhìn Diệp Huyền:

- Ngươi… là Vị Ương sao?

Vị Ương Thiên lại cúi đầu nhìn Diệp Huyền bên dưới, Diệp Huyền nói khẽ:

Diệp Huyền: “…”

Vị Ương Thiên lạnh lùng nhìn theo:

- Trốn? Sợ là ngươi đã nghi nhiều!

Thanh âm vừa dứt, nàng đưa tay túm nhẹ.

Đặc biệt là hiện tại, Vị Ương Thiên xuất thủ không chút cố kỵ!

Rất nhanh, tế đàn ầm ầm tan vỡ!

Đây là phân thân a!

Lão không nghĩ tới, phân thân của Vị Ương Thiên lại cũng khủng bố tới như vậy!

- Trở về!

Thanh âm vừa dứt, nàng vung nhẹ tay phải, không gian trước mặt Diệp Huyền trực tiếp nứt ra.

Diệp Huyền đang muốn rời đi, Đế Khuyển đột nhiên gào lên:

- Chờ, chờ một chút! Chờ ta ăn no đã!

Nghe vậy, khóe miệng Diệp Huyền hơi co rút, kỳ thực hắn cũng không nghĩ Đế Khuyển lại đột nhiên tỉnh lại, trước đó tên này vẫn một mực ngủ say. Có điều cũng tốt, có để khuyến, cũng tương tương với có thêm một siêu cấp trợ thủ!

Vị Ương Thiên không quan tâm Diệp Huyền cùng Đế Khuyển, nàng trực tiếp quay người rời đi!

Diệp Huyền hơi chút do dự, cuối cùng vẫn ở lại.

Hiện tại hắn có chạy qua, cũng không giúp được gì, thậm chí sẽ liên lụy đối phương!

Mà hắn còn có một nghi vấn, có điều hắn cũng không hỏi, nhưng nếu hắn đoán không sai, Vị Ương cung chủ, hẳn chính là tiểu nữ hài hắn gặp ở Thanh Thương giới kia!

Nên chơi một vố mới phải!

Bị đám dị vực chộp tới đây, hắn thực sự vô cùng biệt khuất, nếu cứ thế mà về, hắn thực sự không cam lòng!

- Ta cũng đang có ý này!

Diệp Huyền nhếch miệng cười một tiếng:

- Vô cùng chắc chắn!

Đế Khuyển gật đầu:

- Chúng ta về trước đã!

- Về làm gì?

Đế Khuyển đột nhiên nói.

Diệp Huyền hỏi:

- Không về thì làm gì?

Đế Khuyển đưa mắt nhìn bốn phía, nói:

- Ở đây, ta cảm nhận được rất nhiều khí tức Yêu thú, sao, có hứng thú chơi lớn một chút không?

Diệp Huyền trầm giọng:

- Đế Khuyển huynh, ngươi chắc chứ?

Diệp Huyền cười nói:

- Tiểu tử, ngươi mạnh lên không ít!

Đế Khuyển đánh giả nhìn Diệp Huyền:

Diệp Huyền: “…”

Vỗ vỗ cái bụng, sau đó đi tới trước mặt Diệp Huyền, nhìn qua Diệp Huyền sau đó ợ một cái!

Đúng lúc này, Đế Khuyển đã quét sạch đám yêu thủ!

Đế Khuyển trực tiếp trở lại Giới Ngục tháp, mà Diệp Huyền mượn dùng Hỗn Độn chi khí, ẩn nặc khí tức của bản thân, sau đó liền biến mất tại chỗ.

Đối mặt với đám dị vực này, hắn đương nhiên sẽ không trực tiếp đối mặt với người ta!

Mà có Hỗn Độn chi khí giúp ẩn nấp, trừ phi là cường giả đỉnh cấp nhất, nếu không căn bản không ai phát hiện được hắn! Hơn nữa, Vị Ương Thiên đã đi tìm đám cường giả dị vực kia đánh một trận, hiện tại, chính là lúc tốt nhất cho hắn.

Rất nhanh, Diệp Huyền đuổi theo hướng Vị Ương Thiên rời đi.

Chỉ một chốc, Diệp Huyền đã tới trước một tòa cổ thành, mà từ trên không trung cổ thành, thỉnh thoảng nghe được vài tiếng bạo tạc nổ tung, thiên địa cũng theo đó mà rung động!

Cảm nhận được cảnh này, khóe mắt Diệp Huyền nhảy nhảy lên, khỏi phải nói, chính là Vị Ương Thiên đang giao thủ với đám cường giả dị vực.

Diệp Huyền không tiếp tục quan tâm, trực tiếp tiềm hành vào trong thành, chỉ một chốc đã tới trước một kiến trúc cung điện lớn nhất trong thành, trên cung điện, có ba chữ: Linh Dị cung!

Diệp Huyền lặng lẽ vào trong, hoàn toàn không có bất cứ khí tức mạnh mẽ nào, rõ ràng, cường giả dị vực đều bị Vị Ương Thiên kiềm chết.

Diệp Huyền vội vào trong đại điện, sau đó điên cuồng… cướp…

Chừng một khắc đồng hồ sau, Diệp Huyền rời đại điện, đang muốn rời đi, Đế Khuyển đột nhiên nói:

- Đi bên phải!

Diệp Huyền hỏi:

- Vì sao?

Đế Khuyển nói:

- Bên kia có Yêu thú.

Diệp Huyền nghĩ một chút, sau đó kín đáo đi sang bên phải.

Hắn biết, Đế Khuyển thôn phệ đám Yêu thú này có thẻ khôi phục thương thế. Còn hiện tại, hẳn là Đế Khuyển còn chưa triệt để khôi phục.

Chỉ một chốc, Diệp Huyền đã tới trước một tòa tế đàn, tế đàn này giống y như tế đan lúc trước nhốt hắn, mà trên mấy cây trụ lớn, cũng họa lấy vô số Yêu thú.

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Đế Khuyển huynh, chúng nó vẫn trong trụ!

Đế Khuyển nói:

- Ngu xuẩn, chẳng lẽ ta không thể vào sao?

Thanh âm vừa dứt, một đạo hắc quang từ trong ngực Diệp Huyền bay ra, hắc quang lập tức bay vào trong một cây trụ, chỉ một chốc, trụ lớn rung động kịch liệt.

Diệp Huyền quay đầu nhìn ra ngoài, hiện hắn hi vọng, Vị Ương Thiên có thể giày vò đám cường giả dị vực nhiều một chút, nếu không đám cường giả dị vực sẽ có thể phát hiện chuyện bên này, khi đó, hắn cùng Đế Khuyển đề chạy không thoát!

Đúng lúc này, Đế Khuyển đã chạy ra, hình thế nó đã biến lớn hơn chút!

Diệp Huyền đang muốn nói, Đế Khuyển lại vọt vào trong một cây trụ khác.

Diệp Huyền sạm mặt lại, tên này ăn tới nghiện luôn sao!

Đúng lúc này, không gian từ xa đột nhiên rung lên kịch kiệt, Diệp Huyền vội quay đầu nhìn ra.

Trong hư không, Vị Ương Thiên cầm một cái đầu đẫm máu, mà trước nàng còn có một lão giả mặc hôi bào, quanh thân lão có bốn đầu hắc sắc Cự Long.
Bạn cần đăng nhập để bình luận