Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 990: Bốn Người

Nói đến đây, nàng nhìn thoáng qua Tiểu Thất, cười nói:

- Nếu như ta chết, chút căn nguyên đó nhất định sẽ bị nàng kiểm soát, khi ấy, nàng muốn cho ai thì cho người đó. Thần Quốc vì sao càng ngày càng cường đại, chính vì bọn họ hấp thu tất cả căn nguyên của Đông Hoang giới. Mà bây giờ, căn nguyên của Đông Hoang giới, đã muốn tiêu hao hết chín phần.

Tiểu Thất nói khẽ:

- Căn nguyên, vốn là của vũ trụ, không phải của riêng ai.

Nói xong, nàng đứng lên:

- Ngươi đã không chọn rời đi, vậy thì xuất thủ đi!

Thanh âm vừa dứt, toàn bộ đám người Hướng Kình xuất hiện ở sau lưng Tiểu Thất.

Nữ tử tóc trắng cười nói:

- Hắn rất yếu sao?

Diệp Huyền trầm giọng nói:

“…”

- Yếu!

- Nhưng ta có chút không rõ, ngươi gọi tên này tới làm cái gì?

- Ít nhất tạm thời rất yếu. Nhưng ngươi khiến ta hơi bất ngờ, bởi vì cái tháp kia vậy mà lại nhận ngươi làm chủ nhân!

- Đều là Đế Cảnh nhỉ!

- Ta cũng không phải yếu đến vậy đi?

Diệp Huyền:

Nói đến đây, nàng đột nhiên nhìn về phía Diệp Huyền:

Nữ tử tóc trắng liếc mắt đánh giá Diệp Huyền:

- Ngươi biết nó?

Tiểu Thất lãm đạm nói:

Nữ tử tóc trắng lắc đầu:

Nữ tử tóc trắng cười nói:

Diệp Huyền hỏi:

Diệp Huyền nhìn về phía Nam Cung Uyển, nàng giải thích:

Cách đó không xa, Nam Cung Uyển nhíu mày:

Nam Cung Uyển nhìn nữ tử tóc trắng:

Nói xong, tay phải nàng mở ra, rất nhiều sắc đỏ Hỏa Liên đột ngột xuất hiện.

Vừa dứt lời, từ bên phải nàng đột nhiên xuất hiện một viên cầu màu vàng, viên cầu đó tỏa ra kim quang nhàn nhạt, bên trong ẩn chứa một cỗ năng lượng cực kì kinh khủng!

- Không biết, chẳng qua là tiếp xúc qua một lần.

Ngũ Hành Thánh Linh!

Toàn thân nhánh cây có màu xanh biếc, phía trên là hai chiếc lá xanh, tiểu thổ nhân thì chỉ lớn cỡ lòng bàn tay, nhưng trông như người thật. Lúc này nó đang cười hì hì, quan sát đám người Tiểu Thất!

Mà tử phía bên trái của nữ tử tóc trắng, xuất hiện một nhánh cây cùng với một tiểu thổ nhân.

Hỏa!

- Nếu như ta đoán không sai, Ngũ Hành Thánh Linh đều trong tay ngươi!

Nữ tử tóc trắng cười nói:

- Đoán đúng một nửa!

- Thánh Hỏa Liên!

- Thủy Phách!

Đúng lúc này, từ phía sau nữ tử tóc trắng, đột nhiên xuất hiện một giọt nước trong suốt màu lam. Giọt nước lớn chừng ngón cái, lóng lánh lung linh, rất là đẹp mắt.

- Thánh Hỏa Liên, đệ nhất thần hỏa của vũ trụ hỗn độn, có thể so với Đế Cảnh Đỉnh Phong.

Tiểu Thất nhìn nữ tử tóc trắng:

- Chỉ như vậy?

Nữ tử tóc trắng cười đáp:

- Còn chưa đủ à?

Vừa dứt lời, tiểu thổ nhân kia đột nhiên từ bên người nàng xông ra ngoài, mà trong nháy mắt tiểu thổ nhân lao ra đó, Hướng Kình bên cạnh Tiểu Thất đột nhiên bước về phía trước một bước, chém xuống một kiếm.

Oanh!

Một đạo kiếm khí gây ra chấn động, mọi người nhanh chóng liên tiếp lùi lại!

Mà Hướng Kình vừa xuất một kiếm đó cũng liên tục lùi lại, vừa lui, liền trực tiếp thối lui đến hơn ngàn trượng trên mặt biển!

Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt Diệp Huyền lập tức ngưng trọng hẳn lên, tiểu thổ nhân đó cư nhiên biến thái như vậy?

Tiểu Thất nhìn nữ tử tóc trắng trước mặt, nữ tử tóc trắng mỉm cười. Bên cạnh nàng, tiểu cầu màu vàng đột nhiên bắn về phía Trấn Quan Đao bên cạnh Tiểu Thất.

Mà ở bên trong đám dây leo, mơ hồ thấy được kiếm quang!

Kiếm này vừa chém xuống, dây leo bén nhọn đó trực tiếp bị phân thành hai, thế nhưng sau một khắc, vô số dây leo từ bên trong không gian xung quanh Hướng Hữu chui ra, lít nha lít nhít, Hướng Hữu trong khoảnh khắc này đã bị đám dây leo bao phủ!

Xùy!

Trên không, ánh mắt Hướng Hữu băng lãnh, hắn dùng kiếm chém nhanh xuống phía dưới một chém.

Lúc này đây, nhánh cây nọ đột nhiên lướt về phía Hướng Hữu, thân hình Hướng Hữu run lên, bay lên không trung. Hắn vừa bay đến trên không, một sợi dây leo bén nhọn đột nhiên từ phía dưới vọt thẳng theo!

Vừa giao thủ một lần, Hướng Kình đã bị áp chế!

Lúc này, nữ tử tóc trắng đột nhiên cười nói:

- Kiếm tu này không tệ ha!

Lời vừa ngưng, nhánh cây ở bên cạnh đột nhiên bay ra ngoài, trong tích tắc, từng sợi dây leo đột nhiên xuất hiện khắp bốn phía!

Những dây leo này cứ như thể được mọc ra từ trong không gian, vô cùng kinh khủng!

Lúc ấy, Hướng Hữu đột nhiên ngăn ở trước mặt Tiểu Thất, sau một khắc, từng sợi kiếm khí liền như một tấm lưới bao trùm khắp bốn phía.

Xuy xuy xuy xùy!

Từng âm thanh keng keng của tiếng cắt chém tiếng không ngừng vang lên!

Không chỉ những dây leo kia bị cắt chém, mà bốn phía không gian cũng bị cắt nát toàn bộ, doạ người vô cùng!

Áp chế!

Cơ hồ là trong nháy mắt, nước biển dưới chân Hướng Kình lập tức bốc hơi, còn Hướng Kình lại một lần nữa nhanh chóng lùi lại. . .

Ầm ầm!

Lúc này, hai mắt Hướng Kình híp lại, trong mắt có một tia ngưng trọng. Hắn không dám chủ quan, ngay lập tức bước ra phía trước một bước. Trong chớp mắt, một mảnh kiếm quang chấn động được xuất ra!

Tốc độ quá nhanh, những nơi nó đi qua, không gian trực tiếp bị nó phá vỡ một cách đầy uy lực!

Ở xa xa, tiểu thổ nhân nhếch miệng cười một cái, ngay sau đó, nó lại một lần nữa lào về phía Hướng Kình!

Trấn Quan Đao đột nhiên rút đao!

Oanh!

Giữa tràng cuộc bùng nổ một mảnh kim quang, mà Trấn Quan Đao cùng tiểu cầu màu vàng cơ hồ là đồng thời lùi nhanh lại!

Thế nhưng sau một khắc, một người một cầu lại tiếp tục lao vào nhau.

Từ bên cạnh nữ tử tóc trắng, viên thủy cầu đột ngột phóng về phía Diêm Đao.

Diêm Đao mặt không biểu tình, hắn bước một bước tới phía trước, một sợi kiếm quang bất chợt lóe lên!

Đao quang mau lẹ!

Ầm ầm!

Bốn phía không gian trong nháy mắt nứt ra, thế nhưng sau một khắc, bốn phía không gian trực tiếp khôi phục như bình thường!

Trong phút chốc, từng cột sóng đột nhiên xuất hiện khắp bốn phía, sau đó hướng phía Diêm Đao ập tới.

Cột sóng chằng chịt, cực kỳ doạ người!

Cách đó không xa, Diệp Huyền vẻ mặt nghiêm túc, bởi vì hắn phát hiện, những người bên cạnh Tiểu Thất đều bị áp chế! Linh kia cứ như thể sẽ không bao giờ thụ thương, mà ngược lại, lực lượng vô cùng vô tận!

Kinh khủng nhất là, không gian bốn phía giống như đang giúp đỡ Linh!

Thiên địa chi Linh!

Được thiên địa chiếu cố!

Diệp Huyền nhìn về phía nữ tử tóc trắng, trong tay nữ tử tóc trắng vẫn còn đóa hỏa diễm kia.

Nữ tử tóc trắng nhìn thoáng qua mấy người bên cạnh Tiểu Thất, sau đó tầm mắt nàng rơi vào trên thân Dư Thương Hành tay cầm trường thương.

Dư Thương Hành khẽ gật đầu, hắn đi ra, mà trong tay nữ tử tóc trắng, đóa hỏa diễm kia đột nhiên bay ra ngoài. Trong nháy mắt nó bay ra khỏi bàn tay nữ tử tóc trắng, nhiệt độ bốn phía lập tức tăng lên dữ dội, khiến người ta cảm thấy như đang ở trong trong một ngọn núi lửa, cực kỳ doạ người!

Dư Thương Hành mặt không biểu tình, đưa tay bắn một phát!

Oanh!

Một đạo hỏa diễm trong phút chốc bộc phát, một cỗ sóng lửa trong phút chốc phủ kín bốn bề.

Bất quá, không gian bên cạnh mấy người Tiểu Thất cùng nữ tử tóc trắng lại là rất bình thường, những hỏa diễm kia cứ tiến về phía mảnh không gian này là lại tự động tản ra khắp bốn phía!

Giờ khắc này, bên người Tiểu Thất còn có bốn người.

Nho viện Lỗ phu tử, Binh Gia Hàn U Tử, cùng với Tung Hoành gia Vương Cảnh Chi cùng Nguyên Nhất nọ!

Đương nhiên, Nam Cung Uyển không tính, dù sao, nàng cũng không có chiến lực gì!
Bạn cần đăng nhập để bình luận