Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3412. Thời quang chảy ngược



Chương 3412. Thời quang chảy ngược




Trong tiểu tháp, Diệp Huyền nhìn Thanh Huyền Kiếm trong tay, khí tức của Thanh Huyền Kiếm lúc này ngay cả Diệp Huyền cũng không cảm nhận được!
Thanh Huyền Kiếm!
Thực lực trong thanh kiếm này còn kinh khủng hơn cả một cường giả Thần Cách cảnh!
Điều quan trọng nhất là thanh kiếm này chỉ dùng cho một mình hắn!
Đúng lúc ấy, Diệp Huyền đột nhiên ngẩng đầu. Ngay sau đó, hắn rời khỏi tiểu tháp.
Bên ngoài tiểu tháp, hắn trông thấy Đóa Nhất và Phồn Đóa. Khi trông thấy Đóa Nhất, sắc mặt Diệp Huyền lập tức thay đổi, hắn nắm chặt Thanh Huyền Kiếm, chuẩn bị ra tay!
Lúc này, Đóa Nhất đột nhiên nói: “Đợi đã!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Đợi gì?”
Đóa Nhất nhìn hắn: “Ngươi biết Cổ Ma yộc mạnh đến mức nào không?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Biết chút chút!”
Đóa Nhất nói: “Chúng ta tới đánh nhau giúp ngươi!”
Diệp Huyền lấy làm lạ: “Giúp ta đánh nhau? Ngươi đang đùa đó hả?”
Diệp Huyền quay đầu nhìn Phồn Đóa, Phồn Đóa nói: “Chúng ta tới đánh nhau giúp ngươi thật mà!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Phồn Đóa chí tôn, ta tin ngươi! Nhưng…”
Nói đoạn, hắn quay đầu nhìn Đóa Nhất: “Ngươi thì sao? Trước đó ngươi còn đòi giết ta kìa! Sao giờ đột nhiên lại đánh nhau giúp ta?”
Đóa Nhất nói: “Giao dịch!”
Diệp Huyền tò mò: “Giao dịch gì?”
Đóa Nhất nói: “Chúng ta đánh nhau giúp ngươi, sau này ngươi giúp chúng ta thỉnh giáo nữ tử váy trắng xem làm thế nào để ra ngoài vũ trụ!”
Nghe vậy thì Diệp Huyền hiểu ngay!
Mẹ kiếp!
Mục đích chủ yếu là Thanh Nhi!
Một kế hoạch đột nhiên hiện lên trong đầu Diệp Huyền!
Lúc này, Đóa Nhất đột nhiên nói: “Có vấn đề gì không?”
Diệp Huyền nhìn Đóa Nhất, hắn cười: “Đóa Nhất chí tôn, muốn ra khỏi vũ trụ không phải một chuyện đơn giản!”
Đóa Nhất nhìn chằm chằm hắn: “Ta biết không đơn giản, nếu như ngươi có yêu cầu gì khác thì cứ nói!”
Diệp Huyền trầm mặc.
Đóa Nhất nhíu mày: “Ta nghe nói ngươi rất háo sắc, đừng bảo ngươi có ý nghĩ đó với hai người chúng ta nhé?”
Nghe vậy, Phồn Đóa cũng không nhịn được mà nhìn Diệp Huyền.
Diệp Huyền lập tức nói: “Vu oan! Đúng là vu oan! Ai bảo Diệp Huyền ta háo sắc?”
Đóa Nhất nói: “Theo như ta được biết thì sau khi về Thanh Châu gì đó, ngươi có thể ở cùng một nữ tử trong phòng liên tiếp mười mấy ngày… Thế có phải vu oan ngươi không?”
Vẻ mặt Diệp Huyền sựng lại.
Đóa Nhất lại nói: “Dứt khoát lên, có điều kiện gì cứ nói!”
Diệp Huyền nghiêm túc nói: “Ta không có điều kiện gì khác, ý ta là các ngươi quen biết mấy vị chí tôn?”
Đóa Nhất nhíu mày: “Ngươi muốn chí tôn khác đến giúp ngươi?”
Diệp Huyền gật đầu: “Điều kiện là sau này ta sẽ bảo Thanh Nhi chỉ điểm cho bọn họ làm thế nào để ra khỏi vũ trụ! Đương nhiên, ta không dám chắc Thanh Nhi nhất định sẽ giúp các ngươi, dẫu sao thì cũng phải tùy người mà!”
Đóa Nhất trầm mặc.
Phồn Đóa đột nhiên hỏi: “Đương nhiên chúng ta biết điều này, chỉ cần nàng ta bằng lòng chỉ điểm một hai điều là đủ rồi!”
Diệp Huyền gật điều: “Không thành vấn đề!”
Phồn Đóa nói: “Ta không dám chắc hai vị chí tôn còn lại sẽ đến giúp, nhưng ta sẽ thông báo cho bọn họ!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Được!”
Phồn Đóa gật đầu, đoạn quay người rời đi.
Diệp Huyền đột nhiên nói: “Phồn Đóa chí tôn, còn một chuyện nữa!”
Phồn Đóa nhìn hắn, Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ngươi là pháp tắc của vũ trụ này, ngươi quen thuộc với vũ trụ lắm đúng không?”
Phồn Đóa gật đầu: “Đúng vậy!”
Diệp Huyền nói: “Ta muốn ngươi giúp ta giám sát vũ trụ này, có người ngoài vào thì lập tức thông báo cho ta!”
Phồn Đóa gật đầu: “Không thành vấn đề!”
Diệp Huyền khẽ nói: “Đa tạ!”
Phồn Đóa gật đầu, đoạn quay người rời đi!
Diệp Huyền nhìn Đóa Nhất: “Đóa Nhất chí tôn, ta phải nói với ngươi cái này, Cổ Ma tộc không bình thường đâu!”
Đóa Nhất nói: “Không sợ! Dù sao muội muội ngươi cũng vô địch mà, không phải sao?”
Diệp Huyền cạn lời.
Đóa Nhất lại nói: “Cho ta xem kiếm của ngươi được không?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Đương nhiên!”
Nói đoạn, hắn xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm bèn xuất hiện trước mặt Đóa Nhất. Đóa Nhất quan sát một hồi, vẻ mặt dần trở nên nghiêm nghị: “Chẳng trách… chẳng trách Phồn Đóa lại dè chừng như vậy!”
Lúc này nàng thấy kinh ngạc vô cùng!”
Phải đạt đến trình độ nào mới tạo ra được thanh kiếm kinh khủng như thế này chứ?
Nữ nhân kia không những lấy thời gian chi lực của Thời Gian Trường Hà mà còn có thể áp chế!
Điều này có nghĩa là với thực lực của nàng, nàng hoàn toàn có năng lực hủy diệt cả vũ trụ!
Thời Gian Chủ Mạch Trường Hà mà bị hủy thì vũ trụ coi như xong!
Đóa Nhất trả Thanh Huyền Kiếm cho Diệp Huyền, đoạn nói: “Muội muội của ngươi rất lợi hại!”
Nói đoạn, nàng lại nhìn hắn: “Nhưng sao ngươi lại yếu vậy?”
Diệp Huyền: “…”
Đóa Nhất lắc đầu than thở: “Quả nhiên núi cao còn có núi cao hơn! Ta phải về bình tĩnh lại đây, ngươi có chuyện gì thì ta sẽ xuất hiện!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người và biến mất.
Diệp Huyền cất Thanh Huyền Kiếm đi rồi cũng rời đi.

Ngạc tinh vực, Linh Võ thành.
Lúc này Linh Võ thành đã hoàn toàn biến mất!
Trong không trung, Tĩnh Tri nhìn xuống phía dưới, nàng ta nhìn không gian bị diệt trừ đó hồi lâu.
Không lâu sau, nàng ta tới một ngọn núi.
Nơi nữ tử váy trắng từng xuất hiện!
Tĩnh Tri chầm chậm nhắm hai mắt lại, không gian xung quanh lập tức sôi trào!
Đi tìm nữ tử váy trắng!
Nàng ta muốn xem xem nữ tử váy trắng có lớn mạnh như mình đoán hay không!
Nếu như chỉ mạnh một chút thì nàng ta sẽ lập tức quay về lột da Diệp Huyền!
Nam nhân này quá hống hách!
Dần dần, xung quanh xuất hiện những ảnh tượng…
Thời quang đang chảy ngược lại!
Đúng lúc ấy, thời quang đã trở lại lúc ban đầu.
Ở phía không xa, nữ tử váy trắng đang chơi cờ cùng một bạch phát lão giả…
Đây là thời quang đã trôi đi, có điều nó lại xuất hiện dưới phép thần thông của Tĩnh Tri!
Mà lúc này, nữ tử váy trắng đột nhiên quay đầu nhìn Tĩnh Tri.
Tĩnh Tri trợn tròn mắt, cả người như mất hồn, run rẩy nói: “Ôi mẹ ơi, ngươi… sao ngươi lại nhìn được ta…”
Hết chương 3412.



Bạn cần đăng nhập để bình luận