Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 473: Đổi Người Tiếp Theo?

Vạn Thú thành!

Thành này cực lớn, so với Vân Không thành còn phải lớn hơn, phải nói, thành này chính là tòa thành lớn nhất Thanh Thương giới, tường thành lộ ra ngoài, đã trọn vẹn hơn trăm trượng, người đứng dưới tường thành, nhỏ bé tựa như sâu kiến.

Nhưng chuyện này cũng là bình thường, bởi vì tòa thành này, không phải dành cho nhân loại cư trú, mà là cho yêu thú ở.

Diệp Huyền lặng lẽ tiềm nhập vào trong thành, trong thành rất ít kiến trúc, rất là rộng lớn, mà trong thành này, hắn gặp được đủ loại yêu thú, có chút yêu thú sử dụng hình người, mà cũng có chút yêu thú, vẫn duy trì bộ dáng bản thể của bản thân.

Âm thầm, Diệp Huyền hơi lúng túng một chút, thành này lớn như vậy, cứ tìm như vậy, là mò kim đáy biển không thể nghi ngờ!

Truyền âm thạch!

Diệp Huyền nghĩ đến truyền âm thạch, thế nhưng rất nhanh, hắn lập tức phủ định ý nghĩ này. Yêu tộc này sẽ không ngu xuẩn như thế, nếu nhốt Thương Càng, khẳng định sẽ lục soát lấy đi đồ vật trên người hắn.

Yên lặng một lát sau, Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó ra khỏi thành.

- Tại hạ là Diệp Huyền từ Thương Kiếm tông, hôm nay đến đây, muốn lãnh giáo thế hệ tuổi trẻ của Vạn Thú thành một chút.

Trên tường thành, vô số yêu thú đồng loạt gầm thét, rất nhanh, một đầu yêu thú vọt thẳng đến Diệp Huyền ở phía dưới.

Vô số yêu thú lao tới phía trên tường thành.

Khiêu chiến thế hệ tuổi trẻ của Vạn Thú thành!

Tường thành nứt ra một góc, toàn bộ Vạn Thú thành khiếp sợ!

Yêu thú kia còn chưa tới gần Diệp Huyền, đã bị kiếm thế trong một kiếm của Diệp Huyền trực tiếp chấn bay ra ngoài mấy chục trượng!

Sau một khắc, một thanh kiếm đột nhiên bổ vào trên tường Vạn Thú thành.

Phía dưới, Diệp Huyền mặt không biểu tình, đưa tay chém xuống một kiếm.

Có địch đột kích?

Oanh!

Thanh âm được huyền khí gia trì, tựa như tiếng sấm truyền ra ngoài, một nửa Vạn Thú thành cũng nghe thấy được.

- Quá yếu! Tới một đầu lợi hại chút!

Dưới tường thành, Diệp Huyền lẳng lặng đứng đấy, tay hắn cầm trường kiếm chỉ xéo mặt đất:

Trên tường thành, lại có một đầu yêu thú lao xuống dưới, nhưng như trước đó, đầu yêu thú kia còn chưa tới gần Diệp Huyền đã bị kiếm thế của Diệp Huyền trực tiếp đánh bay.

Oanh!

Bên ngoài tường thành, Diệp Huyền lạnh lùng nói:

Diệp Huyền mặt không biểu tình, xông lên phía trước, chém xuống một kiếm!

Đúng lúc này, mặt đất đột nhiên rung động, rất nhanh, một đầu Cuồng Sư toàn thân tản ra u quang đột nhiên vọt ra từ bên trong thành, đầu Cuồng Sư này có hình thể to lớn, tựa như một tòa núi nhỏ, mỗi một lần nó chạy, mặt đất đều sẽ run lên kịch liệt!

Đầu Cuồng Sư này kém nhất cũng là cấp bậc Ngự Pháp cảnh, độ cường hãn của thân thể là có thể nghĩ, đáng tiếc, kiếm của Diệp Huyền càng sắc bén hơn!

Trước cửa thành, Diệp Huyền mặt không biểu tình:

Chân Ngự Pháp cảnh!

Cứ như vậy, sau khi liên tục mười mấy đầu yêu thú bị đánh bay, trên tường thành, những yêu thú kia cũng không tiếp tục đi xuống.

Diệp Huyền lãnh đạm nói:

- Ngươi chính là Diệp Huyền!

Đại hán râu quai nón lạnh lùng nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Thế nào, Vạn Thú sơn mạch là không có yêu?

Đầu Cuồng Sư kia nhìn chằm chằm Diệp Huyền, trong mắt đều là hung quang, nó đang muốn xuất thủ lần nữa, lúc này, một thanh âm đột nhiên vang lên từ trong thành:

- Lui ra!

Theo thanh âm này vang lên, một tên đại hán râu quai nón xuất hiện trước mặt Diệp Huyền.

Lúc nó cách Diệp Huyền còn có vài chục trượng, mặt đất chung quanh Diệp Huyền bắt đầu nổ tung từng khúc!

Mà sau khi nó dừng lại, cả cái đầu của nó trực tiếp nứt ra, máu tươi như trụ!

Trong ánh mắt của vô số người, đầu Cuồng Sư kia liên tục lùi lại, vừa lui, lui trọn vẹn hơn hai mươi trượng!

Oanh!

- Là ta!

Đại hán râu quai nón lạnh lùng nói:

- Ngươi khiêu chiến yêu tộc ta?

Diệp Huyền nhếch miệng cười một tiếng:

- Không thể được sao?

Đại hán râu quai nón khẽ gật đầu:

- Có khả năng, dĩ nhiên có khả năng, ngươi đã muốn khiêu chiến, yêu tộc ta đây sẽ chơi với ngươi, cũng để yêu tộc ta nhìn một chút, người có thể khiến cho Hộ Giới minh ăn quả đắng rốt cục có bao nhiêu cân lượng!

Thanh âm vừa dứt, cả người hắn đã xuất hiện trên tường thành, mà lúc này, từ trong thành, một đạo tàn ảnh đột nhiên mãnh liệt bắn ra.

Đạo tàn ảnh này có tốc độ cực nhanh, những nơi đi qua, không khí trực tiếp nổ tung, thậm chí cả không gian cũng vì thế mà kích động một trận!

Diệp Huyền vừa mới dừng lại, nam tử đột nhiên thả người nhảy lên bắn tới đỉnh đầu Diệp Huyền, sau đó nện xuống một quyền.

Thân người Diệp Huyền cong lại bay ra ngoài hơn mười trượng!

Bành!

Diệp Huyền giật mình trong lòng, chân phải nhẹ nhàng điểm lên mặt đất một cái, cả người lướt nhanh về sau, đáng tiếc, vẫn có chút chậm trễ, nắm đấm của nam tử đã đánh vào bộ ngực hắn.

Không tốt!

Một kiếm này trảm ra, Diệp Huyền cảm giác như kiếm trảm lên trên một khối huyền thiết, cả cánh tay một trận tê rần!

Một tiếng nổ vang tựa như sấm sét nổ vang, ngay sau đó, hai bóng người liên tục lùi lại.

Diệp Huyền lui trọn vẹn gần mười trượng, mà ngoài hai mươi trượng trước mặt hắn, một tên nam tử đứng đấy, nam tử có hình thể dũng mãnh, toàn thân nổi lên bắp thịt, tràn đầy lực lượng tính chất bạo tạc.

Nam tử lạnh lùng nhìn thoáng qua Diệp Huyền, sau một khắc, hắn đột nhiên giẫm chân phải lên mặt đất một cái, đại địa dưới chân Diệp Huyền trong nháy mắt nổ tung lên, một cỗ lực lượng bức thẳng đến Diệp Huyền!

Diệp Huyền cầm kiếm đột nhiên cắm xuống mặt đất.

Oanh!

Dưới mặt đất, cỗ lực lượng kia ầm ầm vỡ tan, vô số đá vụn văng khắp nơi.

Mà lúc này, nam tử đã xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, một quyền của hắn trực tiếp đánh tới đầu Diệp Huyền, đấm ra một quyền này, không gian những nơi nắm đấm đi qua vậy mà trực tiếp vặn vẹo một trận!

Diệp Huyền nhăn mày lại, sau một khắc, hắn nghiêng người lóe lên, tránh thoát một quyền này, cùng lúc đó, cổ tay của hắn khẽ chuyển, kiếm trong tay trực tiếp trảm tới phần bụng của nam tử.

Bành!

Oanh!

Mà lúc này, một nắm đấm đánh vào trên mũi kiếm của Diệp Huyền.

Một kiếm này, còn gia trì Ác Niệm kiếm ý!

Nhất Kiếm Định Sinh Tử!

Diệp Huyền không dám khinh địch, hắn bước ra phía trước một bước, chém xuống một kiếm.

Đó là lực lượng thân thể thuần túy!

Không có bất kỳ võ kỹ gì, chỉ có lực lượng thân thể thuần túy!

Phía dưới, khóe miệng Diệp Huyền nổi lên một vệt dữ tợn, hắn đột nhiên giẫm chân phải lên mặt đất một cái, cả người trực tiếp biến mất.

Thập Trượng Nhất Sát!

Oanh!

Theo một tiếng nổ vang vang lên, cả người nam tử lui trở về chỗ cũ, mà trên nắm tay của hắn, cắm một thanh kiếm!

Nam tử vừa dừng lại, sau lưng Diệp Huyền, một thanh kiếm đột nhiên chém bay ra từ bên trong hộp kiếm của hắn.

Kiếm tựa như một tia chớp, không, tốc độ của kiếm này còn nhanh hơn tia chớp, nam tử còn chưa kịp phản ứng, đã bị một kiếm này xuyên qua vai, lực lượng cường đại ẩn chứa trong kiếm chấn cho nam tử liên tục lùi lại, thối lui mãi đến bên tường, nam tử mới dừng lại được!

Bại!

Nhìn thấy một màn này, trên tường thành, vẻ mặt đại hán râu quai nón lập tức trầm xuống.

Dưới tường thành, Diệp Huyền khẽ vẫy tay phải, hai thanh kiếm bay về tới trước mặt hắn, hắn ngẩng đầu nhìn về phía đại hán râu quai nón:

- Đổi người tiếp theo!
Bạn cần đăng nhập để bình luận