Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3362: Đến lúc nợ máu trả bằng máu rồi

Tào Tú tức giận nói: "Ta không nhằm vào hắn ta, nhưng hắn ta biết tung tích của Diệp Huyền!"

Vu Dịch khẽ cau mày: "Sao ngươi không chịu buông bỏ thù hận đi?"

Tào Tú nhìn chằm chằm vào đối phương: "Người chết không phải là đệ tử của sư huynh, tất nhiên sư huynh có thể buông bỏ hận thù rồi!"

Vu Dịch thấp giọng thở dài, đang định lên tiếng thì Lâm Phàm ở bên cạnh đột nhiên nói: "Ta chỉ cần biết tung tích của Diệp Huyền, nếu hắn ta đồng ý nói ra tung tích của Diệp Huyền thì ta sẽ không làm khó hắn ta nữa! Thần Chi Mộ Địa ta cũng giống như vậy, sẽ không làm khó Đại Linh Thần Cung nữa!"

Thần Chi Mộ Địa!

Vẻ mặt Vu Dịch trở nên nghiêm trọng, hắn ta không nhịn được mà nhìn Tào Tú rồi lại thở dài trong lòng!

Thậm chí còn có chút tức giận!

Thực ra theo ý của hắn ta thì Đại Linh Thần Cung không nên trực tiếp can thiệp vào chuyện giữa Thần Chi Mộ Địa và Diệp Huyền!

Vu Dịch im lặng.

Giọng điệu đã có chút không vui!

Trong chốc lát, Đại Linh Thần Cung rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan!

Lâm Phàm nhìn Vu Dịch: "Các hạ có vấn đề gì sao?"

Đến lúc đó, Đại Linh Thần Cung nên làm gì?

Những lời đe dọa và hứa hẹn!

Bởi vì cho dù là bên nào thì Đại Linh Thần Cung cũng không thể đắc tội được!

Vu Dịch hoảng sợ trong lòng, vội vàng nói: "Đương nhiên không có!"

Mà nếu bây giờ hắn ta đuổi Tào Tú ra khỏi Đại Linh Thần Cung vậy có khác gì tát vào mặt Thần Chi Mộ Địa đâu!

Mà bây giờ Tào Tú đã liên lạc với Thần Chi Mộ Địa, Thần Chi Mộ Địa thực sự muốn loại bỏ Diệp Huyền còn đỡ, nhưng nếu không thể loại bỏ được thì sao?

Tào Tú nói tiếp: "Bây giờ Thần Chi Mộ Địa đã đích thân ra mặt, sư huynh còn lo lắng cái gì nữa?"

Lý Tu Nhiên siết chặt hai tay, toàn thân đều đang run rẩy: "Ta không biết! Ta không biết gì hết!"

Tào Tú đột nhiên lại nói: "Sư huynh, cái chết của đại sư huynh không thoát khỏi liên quan đến Diệp Huyền! Chí tôn và Đại Linh Thần Cung ta không thù không oán hoàn toàn không thể giết đại sư huynh, vậy chỉ có một cách giải thích, đó chính là Diệp Huyền xúi giục chí tôn giết đại sư huynh! Sao Đại Linh Thần Cung ta không thể trả mối thù này được?"

Nghe vậy, Vu Dịch khẽ cau mày: "Sao ngươi phải tự làm khổ mình như vậy?"

Nói xong, hắn ta nhìn về phía Lý Tu Nhiên: "Nếu ngươi có thể liên lạc với Diệp Huyền thì có thể nói ra, chỉ cần ngươi nói ra, Đại Linh Thần Cung ta sẽ không làm khó ngươi nữa! Không chỉ có thế, ta còn có thể đề bạt ngươi thành đệ tử chân truyền!"

Giờ phút này, nhục thân phía dưới của Lý Tu Nhiên đã bị chém thành rất nhiều mảnh, nhưng hắn ta không nói một lời nào!

Thiêu đốt linh hồn!

Toàn thân Lý Tu Nhiên lập tức hóa thành bột mịn, chỉ còn lại linh hồn!

Tào Tú đang chắt lọc ký ức của mình!

Nói xong, nàng ta đi đến trước mặt Lý Tu Nhiên, vỗ tay phải lên vai của hắn ta.

Rất đau đớn!

Tào Tú ở bên cạnh đột nhiên nói: "Hắn ta không nói cũng không sao, ta tự có cách riêng của mình!"

Vừa dứt lời, nàng ta đã rút tay về.

Một lúc sau, Tào Tú cười dữ tợn: "Ngươi rất trọng nghĩa khí, vậy ta sẽ thành toàn cho tình huynh đệ của các ngươi!"

Nhưng Lý Tu Nhiên không kêu la một tiếng nào!

Rầm!

Không chỉ chắt lọc ký ức của hắn ta mà còn đang thiêu đốt linh hồn của hắn ta!

Thực ra Tào Tú có thể chỉ chắt lọc ký ức của hắn ta mà không cần thiêu đốt linh hồn.

Nhưng rõ ràng nàng ta muốn tra tấn và giết chết hắn ta!

Tào Tú đặt tay phải lên linh hồn của hắn ta, trong nháy mắt, linh hồn của Lý Tu Nhiên lập tức bị thiêu đốt!

Giờ phút này, hắn ta chỉ có một ý nghĩ, đó chính là muốn chết!

Đau đến mức không muốn sống nữa!

Lý Tú Nhiên mở to hai mắt, cả khuôn mặt lập tức trở nên méo mó!

Ầm!

Linh hồn của Lý Tu Nhiên lập tức bị thiêu đốt!

Nụ cười của Tào Tú càng ngày càng trở nên dữ tợn: "Đừng lo lắng, ta sẽ sớm cho Diệp Huyền đi cùng với ngươi!"

Nói xong, nàng ta quay đầu nhìn về phía Lâm Phàm: "Bây giờ ta có thể liên lạc với Diệp Huyền! Các hạ có chắc chắn sẽ giết hắn không?"

Lâm Phàm gật đầu: "Chỉ cần chí tôn không ra mặt, ta chắc chắn chín mươi phần trăm có thể giết hắn!"

Nói xong, đột nhiên hắn ta ấn nhẹ tay phải lên người Lý Tu Nhiên, ngọn lửa trên người đối phương lập tức biến mất!

Lâm Phàm nói: "Nếu bây giờ giết hắn ta, sợ là Diệp Huyền sẽ không tới! Giữ lại cho hắn ta một hơi thở để chờ Diệp Huyền tới!"

Tào Tú gật đầu: "Các hạ suy nghĩ thật chu đáo!"

Nói xong, nàng ta lấy ra một tờ truyền âm phù rồi nghiền nát nó.

Tào Tú nhìn về phía cuối đường chân trời, sắc mặt dần trở nên dữ tợn: "Diệp Huyền, đã đến lúc phải trả nợ máu rồi!"

Bên trong tiểu tháp.

Diệp Huyền đang tu luyện đột nhiên cau mày, hắn lập tức rời khỏi tiểu tháp, mà phía sau hắn có mấy trăm Thời Gian Duy Độ Trường Hà!

Bên ngoài còn chưa hết một ngày, mà bên trong tiểu tháp đã trôi qua mấy năm rồi!

Khi Diệp Huyền rời khỏi tiểu tháp, không gian trước mặt hắn đột nhiên rung chuyển, ngay sau đó, giọng nói của Tào Tú phát ra từ trong không gian rung chuyển kia!
Bạn cần đăng nhập để bình luận